Đại Nương Nấu Cơm Đệ Nhất Tiên Tông - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:15:16
Ta nhắc nhở . Dù lúc nhắc nhở muộn nhưng cũng coi như tròn đạo nghĩa.
Rửa nồi niêu xong, buổi chiều vẫn còn bận rộn.
Nửa tháng .
Ánh mặt trời chói chang chiếu rọi, Lâm Trưởng lão dẫn xuống núi.
Dù đang phi kiếm nhưng chẳng cảm nhận chút gió nào.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Lâm Trưởng lão đây là lớp bảo hộ ba chiều, một lớp màng trong suốt mà thấy .
Không chỉ lo gió, mà còn sợ rơi xuống.
Ta hỏi: "Trưởng lão, chúng xuống núi gì ?"
Ông đáp: "Không ngươi đang thiếu ? Ta tổ chức một buổi đại hội tuyển mộ."
Dưới nhân gian.
Ta cùng hai vị tiên tử Liên Hoa và Yêu Nguyệt đối mặt .
Các nàng tranh giơ tay lên: "Chọn , chọn ! Ta ăn giỏi đấy."
35
Ta lau mồ hôi trán: "Hai vị tiên tử, đến đây để chọn ăn, mà là chọn phụ việc."
Người ăn thì núi cả đống .
Yêu Nguyệt : "Trù phòng nhà rộng, cũng thể coi là mưa dầm thấm đất."
La Minh Liên khẽ khẩy: "Chưa từng cái kiểu như ."
Yêu Nguyệt nàng: "Vậy còn ngươi? Ngươi từng nấu ăn ?"
La Minh Liên hừ một tiếng: "Ngươi tưởng giống ngươi, học hành ? Từ trở về từ nhà ăn, tiến hành luyện tập đặc biệt về trù nghệ. Sư trù nghệ của cũng khá đấy."
Yêu Nguyệt to: "Thì món ăn đó là do ngươi nấu, tận mắt thấy lén lút mang đến vực Phần Cốt đổ . Lúc đổ còn bịt mũi nữa. Ha ha ha."
La Minh Liên lập tức biến sắc: "Sư là thật thà như , thể nào lừa ."
Yêu Nguyệt : "Hắn chỉ là an ủi ngươi thôi. Ngươi còn tin thật."
La Minh Liên lườm nàng: "Như cũng hơn ngươi. Ta ít nhất cũng từng nấu ăn."
Yêu Nguyệt ngẩng cao đầu: "Mục tiêu đúng, cũng bằng phí công. Ngươi bước một đoạn con đường sai lầm . Không giống , một tờ giấy trắng, dễ vẽ. Chỉ cần đại nương chịu dạy, chắc chắn sẽ học nhanh."
Ta ngắt lời cuộc tranh cãi của họ: "Hai vị tiên tử, xin nhắc , chúng tuyển ăn. Dù là phụ bếp, cũng ăn vụng."
Lúc , Lâm Trưởng lão bên cạnh khẽ ho hai tiếng, nghiêng đầu sang một bên.
Yêu Nguyệt Tiên Tử cây ngay sợ c.h.ế.t : "Ta ăn vụng, ăn công khai."
36
Thật khó hiểu nổi mạch suy nghĩ của mấy tiên nhân .
Cuối cùng, từ chối họ.
Nếu để họ nhà ăn thì khác gì thả hai con Thao Thiết đó?
Chỉ sợ nấu còn kịp tốc độ họ ăn.
Buổi tuyển mộ kéo dài hai giờ kết thúc, đăng ký khá đông. Dù đây cũng là cơ hội việc ở tiên giới, ai nấy đều nắm bắt cơ hội hiếm .
Ta chọn ba nhanh nhẹn, trông vẻ thật thà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dai-nuong-nau-com-de-nhat-tien-tong/chuong-10.html.]
Lâm Trưởng lão dẫn chúng trở nhà ăn, dặn dò ba họ: "Các ngươi ở đây, chắc chắn lời Lý Đại Trù. Nếu nàng hài lòng, sẽ đuổi các ngươi xuống núi."
Họ đồng loạt gật đầu đáp ứng.
Ta với họ: "Xét thấy các ngươi hiểu rõ về đồ ăn ở tiên giới, mấy ngày đầu sẽ cho các ngươi quen. Các ngươi nhanh chóng thành thạo, nếu thì tự thu dọn đồ đạc về nhà. Ta hy vọng các ngươi hiểu rằng, tiền khó kiếm, phân khó ăn."
Họ đồng thanh đáp: "Chúng hiểu."
"Vậy thì theo , hôm nay lãng phí khá nhiều thời gian, kịp giờ cơm chiều là phụ thuộc các ngươi."
Dẫn họ nhà ăn, giải thích về gia vị và nguyên liệu.
Tất nhiên, quá chi tiết.
Một phần là vì, nhiều thời gian như .
Mặt khác, họ chỉ những công việc cơ bản, cần hiểu quá sâu.
Chỉ riêng gia vị đến hàng trăm loại lớn nhỏ.
Vì Lâm Trưởng lão thường xuyên mang đến những nguyên liệu khác , khi nghiên cứu và thử nghiệm, thường nảy những ý tưởng mới.
Bởi mới một vài gia vị đặc biệt, thể giúp món ăn phong phú hơn.
Ta cũng định bắt họ nhớ hết ngay lập tức, chỉ về mười loại sẽ dùng trong hôm nay.
Để dễ nhớ, đánh theo hương vị: "Cái lọ thủy tinh rộng bằng một ngón tay đựng Vị Ngọt Nhẹ 1. Cái bình bụng to đựng Vị Chua Nhẹ 6. Cái ống tre đựng Vị Cay Thơm 2..."
Sau khi giải thích xong, hướng dẫn họ cách sơ chế nguyên liệu.
"Con cá răng nhọn , chắc chắn xuống d.a.o từ chỗ , nhớ kỹ tránh phần bụng ..."
Sau đó, lấy đủ loại nồi niêu xoong chảo, đồ sắt dùng để đựng gì, đồ ngọc dùng để đựng gì, đồ bạc và vàng dùng để đựng gì. Ta lượt giải thích từng thứ một.
"Vương Sơn sơ chế cá răng nhọn, Khương Chúc rửa quả nhảy nhót, Triệu Minh đánh thức con sò ngủ, lấy hạt châu rỗng. Được , bắt đầu ."
"Vâng!"
Mấy họ cũng đều là đại trù của các tửu lâu ở nhân gian, nên cũng cần quá lo lắng.
Chỉ cần để ý một chút là .
"Vương Sơn, ngươi cầm d.a.o sai . Phải dùng con d.a.o ngắn bằng hàn thiết ."
"Triệu Minh, nhanh tay lên, thể đợi đến khi hạt châu rỗng biến thành hạt châu đặc mới lấy."
Ta ngăn đám quả nhảy nhót đang chạy lung tung: "Khương Chúc, rửa từng quả một, ngươi quá vội vàng ."
Đêm xuống, bữa ăn hôm nay cuối cùng cũng dọn lên bàn.
Tiên nhân phía đói đến tái mặt: "Đại nương ơi, đợi ngươi thật khổ quá."
Để an ủi , múc thêm một ít nước canh cho .
Ta cảm thấy nếu món ăn đến bát của chậm hơn một giây, sẽ biến thành quái vật mất.
Sau khi ăn xong, với : "Đại nương, để ăn bữa cơm của ngài, nhịn đói suốt ba ngày, dám ăn Tịch Cốc Đan."
Ta cảm thấy chút cực đoan.
Ta : "Lần ngươi nên ăn chút gì đó hãy đợi."
Hắn lắc đầu: "Không, ngài hiểu cảm giác sung sướng khi ăn món của ngài khi nhịn đói lâu . Khoảnh khắc , sự thỏa mãn của thể sánh ngang với đầu khai mở linh căn."
Khóe miệng giật giật: "Ta nghĩ vẫn nên coi trọng sức khỏe hơn."
Lúc , một khác trong hàng : "Ta hiểu cảm giác của ngươi, cũng hai ngày ăn gì . Chỉ để đợi bữa cơm của đại nương."