Đại Nương Nấu Cơm Đệ Nhất Tiên Tông - Chương 20
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:15:30
Người phía đẩy : "Đừng bàn gì nữa, ngươi đang chắn đường đấy."
Cuối cùng cũng phân phát xong, lau mồ hôi, đến phòng của Lâm trưởng lão, phụ trách nhà ăn.
"Cái gì?! Ngươi xin nghỉ phép!"
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Ta vội hiệu cho ông nhỏ , nếu để tử bên ngoài thấy sẽ xảy đại sự mất.
Lâm trưởng lão : "Phúc Vận , cho ngươi nghỉ. Tình hình hiện tại ngươi cũng đấy, đến nhà ăn ngày càng đông."
Ta : "Ta nhớ nha đầu nhà ."
Hắn : "Nhớ nữ nhi cũng thể giải quyết mà, truyền tin , tử tông môn sẽ lập tức đến núi thôn Tiết một vòng, đảm bảo mang con bé về cho ngươi."
Ta nghĩ đến cảnh tượng vạn kiếm cùng bay tới, khóe miệng giật giật: "Ta chỉ nhớ nữ nhi, cướp nữ nhi."
Để bọn họ , trời mới chuyện gì sẽ xảy .
Lâm trưởng lão thở dài: "Nếu thì ngươi . Mấy ngày ngươi nghỉ, sẽ đảm đương ngươi."
Ông hóa thành hình dáng của , cạn lời ông: "Trưởng lão, ngài đừng giữ cái râu nữa."
Nữ nhân nhà ai râu dài chứ!
2
Dưới sự nhắc nhở của , ông cuối cùng cũng từ bỏ bộ râu đặc trưng của , với : "Ngươi chắc chắn sớm về sớm, nếu chịu nổi ."
Ta gật đầu: "Ta sẽ ."
Nhìn biểu cảm thấy c.h.ế.t sờn của ông, khóe miệng khẽ giật giật: "Cũng cần bi thương đến thế."
Ông thở dài một : "Trước khi ngươi , hãy một ít món ăn dự trữ ."
Ta rời sáng sớm ba ngày .
Dọc theo con đường nhỏ xuống núi.
Trước khi , Lâm trưởng lão còn đưa một chiếc vòng tay: "Tấm lòng của , hãy mang đến cho hài tử."
Ta từ chối mấy , ông vẫn nhất quyết đưa, còn nếu nhận thì ông sẽ để .
Thế là đành nhận lấy.
Lúc , cũng suy nghĩ xem nên dùng gì để quà đáp lễ.
Đơn giản quá thì đủ để bày tỏ tấm lòng. Quý giá quá thì .
Nghĩ nghĩ , chỉ trù nghệ là thể đem khoe . Nếu đường rượu ngon, cũng thể mang về cho Lâm trưởng lão một bình.
Đi một đoạn khỏi khu vực cấm bay của Tiên Tông, về phía xa, thể thấy ít phi kiếm đang bay lượn.
Nơi lầu các san sát, cao nhất đến hai, ba trăm tầng, dù là ban ngày cũng tỏa đủ loại ánh sáng rực rỡ.
Nơi do Đệ Nhất Tiên Tông xây dựng, mà là do các tán tu tự phát lập nên.
Những kẻ môn phái, gọi là tán tu.
Ta các tiên nhân , cuộc sống của tán tu cực kỳ bất .
Lâm trưởng lão dùng một thành ngữ để đánh giá: "ăn bữa nay lo bữa mai".
Thật cũng nghi vấn, những tiểu dân như chúng thấy sống c.h.ế.t khó lường như cũng là chuyện bình thường, nhưng tiên nhân đến nỗi ?
Ta hỏi nhưng trong lòng luôn cảm thấy điều gì đó khác biệt.
Có lẽ giống như việc tiên nhân cảm thấy ngon và thôn chúng cảm thấy ngon, chúng cùng một khái niệm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dai-nuong-nau-com-de-nhat-tien-tong/chuong-20.html.]
Đang trong khu chợ do Lâm trưởng lão mới cho phép lập nên, bỗng nhiên bên tai vang lên tiếng trống chiêng.
Ta về phía đó, thấy một gã đầu trọc.
Gã hét lớn: "Ta đến đây để thách thức chủ trù của nhà ăn Đệ nhất Tiên Tông!"
"Mọi hãy chứng cho ."
"Hôm nay sẽ lên núi, giành lấy danh hiệu Thiên Hạ Đệ Nhất Trù Thần."
Mỗi gã một câu, liền gõ chiêng đồng tay một cái.
Con khỉ vai kêu ríu rít, phía còn múa lân.
Khiến nhịn đưa cho gã một đồng tiền, hô một tiếng "Hay!".
Dù cũng thấy gã giống một trù tử.
một vấn đề, núi là .
3
Không , vấn đề cũng lớn.
Chưa kể đến kinh nghiệm xử lý việc của Lâm trưởng lão phong phú hơn , dù ông thua cũng chẳng .
Ta cũng chẳng để tâm đến danh hiệu Thiên Hạ Đệ Nhất Thần Trù , thậm chí còn cảm thấy đó là một gánh nặng.
Lâm trưởng lão thường là một thực dụng.
Không lệch cả.
Ta luôn bấm ngón tay tính toán lượng thực phẩm cần mua trong mấy ngày tới, quan sát xem lửa trong bếp đủ lớn , mùa đông lạnh thì lo lắng nữ nhi của phong hàn .
Và điều quan trọng nhất: Vào mỗi cuối tháng, nhắc nhở Lâm trưởng lão phát lương.
Chỉ riêng việc tử trong tông môn tuyên truyền đủ kiểu thanh danh cho là quan tâm.
Tất nhiên, khi đại trù của nhà ăn nhị ước ao ghen tị, vẫn sẽ mỉm một chút.
Đại trù nhị đến giờ vẫn đang phấn đấu để biến nhà ăn nhị thành nhà ăn nhất.
Mà lý do nghĩ đến , là vì thấy .
Trong khoảnh khắc đối mặt, thẳng tiến về phía .
Chẳng lẽ bắt giúp quá nhiều, đến nỗi hóa thành tro cũng nhận ?
Không thể nào? Đây là ngụy trang mà Lâm trưởng lão tự tay cho .
Ngay lúc đang chột , đại trù nhị ngang qua .
Hắn với gã đầu trọc: "Múa lân tệ, thưởng cho ngươi một đồng tiền."
Gã đầu trọc ngây nhét đồng tiền tay , : "Ta bán nghệ."
Đại trù nhị để tâm, còn tiến lên trêu chọc con khỉ nhỏ.
Hắn với gã đầu trọc: "Nếu ngươi thể khiến nó lộn một vòng, sẽ thưởng thêm ba đồng tiền."
Gã đầu trọc tức giận: "Ngươi hiểu lời ? Ta bán nghệ!"
Đại trù nhị nghi ngờ: "Thật ?"
Gã đầu trọc nghiến răng: "Chẳng lẽ còn lừa ngươi?"
Đại trù nhị : "Chê tiền ít đúng ?"
Lúc gã đầu trọc thật sự nóng giận: "Ngươi cố ý đến gây rối ?"