Đại Nương Nấu Cơm Đệ Nhất Tiên Tông - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:15:08
Ông sững , mũi khịt khịt: "Ngươi luyện thành ?"
Ta gật đầu: "Thành !"
Sự thực chứng minh, luyện đan và nấu ăn sự khác biệt lớn.
sự thực chứng minh, nấu ăn cũng thể tạo hương vị tương tự, chỉ cần thêm những nguyên liệu khác .
Sau khi trải qua vô nổ nồi, hiểu sâu sắc hơn về thảo dược.
Giờ thể thử hương vị ngon hơn cả Tịch Cốc Đan.
Đây là một bước tiến lớn của , nhưng là một bước nhỏ trong việc tích lũy linh thạch.
Lâm Trưởng lão nếm thử: "Không tệ, mỗi tháng sẽ tăng cho ngươi một viên linh thạch, coi như phần thưởng."
Tháng thứ hai, tiến độ: sáu viên linh thạch.
chợt phát hiện, linh thạch biến mất!
Chẳng lẽ trộm?
15
Trong lòng lo lắng bất an, lập tức tìm đến thợ rèn.
"Có ai đến phòng ? Linh thạch của biến mất !"
Hắn sững sờ, đó : "Đừng lo, chúng chỉ tạm thời rời thôi."
Ta hiểu: "Tạm thời rời ?"
Hắn : "Có lời đồn là thế giới của linh thạch và thế giới của chúng trùng . mỗi năm một ngày, thế giới của linh thạch sẽ tách khỏi thế giới của chúng . Giống như hỗn hợp dầu và nước, đột nhiên dầu biến mất, nước sẽ trở trạng thái ban đầu. Linh thạch chính là hỗn hợp giữa hai thế giới như ."
Ta vẫn yên tâm: "Làm để xác định nó vẫn còn?"
Hắn lắc đầu: "Không thể xác định . Ngươi hãy yên tâm, nếu ai dám trộm linh thạch trong Tiên Tông, đội chấp pháp cả trăm cách để tìm ."
Ta thức trắng đêm, cho đến khi tận mắt thấy linh thạch xuất hiện trở .
16
Với quầng thâm mắt, đến tìm Lâm Trưởng lão.
"Trưởng lão, cần nhiều linh thạch."
Muốn chiếm lĩnh thị trường với hương vị giống Tịch Cốc Đan rõ ràng là điều thể.
Tịch Cốc Đan ngon rẻ, dễ mang theo, no bụng.
Ta cần một hương vị mới để đánh bại nó.
Muốn tìm hương vị , chỉ thể sử dụng một lượng lớn thảo dược để thử nghiệm.
Ta khó để gánh khoản chi phí .
Thế là đưa thỉnh cầu của với Lâm Trưởng lão.
Ông ghế: "Ngươi nhiều thảo dược như , khó xử đấy. Linh thạch gió thổi đến mà ."
Ta : "Trưởng lão, nếu như nghiên cứu món ăn mới, ngài thể kiếm ."
Ông xua tay: "Đấy đều là chuyện gì chắc chắn."
Ta suy nghĩ một lát, quyết tâm : "Chúng đánh cược ."
17
Ông tỏ hứng thú: "Cược thế nào?"
Ta : "Cho thời gian một tháng, trong tháng , ngài cung cấp thảo dược cho , nghiên cứu món ăn mới. Nếu nghiên cứu , linh thạch sẽ trừ từ lương của . Nếu nghiên cứu , sẽ trả một đồng nào."
Ông lắc đầu: "Nghe vẻ như ngươi chẳng mất gì cả. Vậy . Nếu ngươi nghiên cứu , linh thạch sẽ trừ gấp đôi, nếu nghiên cứu , sẽ tăng lương cho ngươi lên mười linh thạch mỗi tháng."
Ta cắn răng: "Được!"
Nếu tự tin, cũng dám đưa đề nghị .
thực tế, thực hiện còn phức tạp hơn nhiều so với tưởng tượng.
Lâm Trưởng lão vận chuyển đến đủ loại thảo dược, kỳ lạ khác thường, nhiều thứ từng đến.
Ta thường xuyên ngủ nghỉ, tra cứu điển tịch.
Có những thứ dám cho bừa nồi, ví dụ như túi mật phóng gai độc khi gặp nóng, cây trương to khi gặp sắt...
Ta một nữa mở mang tầm mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dai-nuong-nau-com-de-nhat-tien-tong/chuong-4.html.]
Giữa tháng, Lâm Trưởng lão đến xem một chút: "Thế nào? Có tiến triển gì ?"
Ta lắc đầu.
Ông : "Muốn hương vị ngon hơn Tịch Cốc Đan, khó lắm!"
18
Lâm Trưởng lão sai.
Chuyện khó.
Đặc biệt là xung đột dược tính, khiến kết quả dự đoán thể thực hiện .
Vài thất bại khiến nghi ngờ bản .
Lẽ nào thực sự thể thành công?
Đêm khuya, đặt chiếc muôi trong tay xuống, ngẩng đầu ánh trăng sáng.
Ta nhớ nha đầu nhà .
Con bé thông minh hiểu chuyện, luôn luôn thông cảm cho .
Hít một thật sâu, trở về trù phòng.
Luyện đan còn tỷ lệ thất bại, huống chi là nấu ăn?
Có lẽ chỉ là thời cơ đúng, hoặc vấn đề về củi lửa.
Cuối tháng, Lâm Trưởng lão mang ghế mây đến, xem nấu ăn: "Hôm nay là ngày cuối cùng đấy."
19
Ta ảnh hưởng bởi ông.
Ta cảm nhận , chỉ còn thiếu một chút xíu nữa thôi, sẽ thể tạo hương vị đó.
Hãy để những thảo dược bổ trợ lẫn , giống như những dòng suối nhỏ đổ về biển lớn, mang theo uy thế từ núi cao đổ xuống, bùng nổ, hòa quyện!
Ông nheo mắt : "Chỉ còn đầy một canh giờ nữa."
Nén hương ông cắm xuống gần như cháy hết.
Ta nắm bắt thời cơ, bỏ thảo dược cuối cùng , Khinh Vân.
Nó bao bọc lấy thức ăn trong nồi, nhẹ nhàng nổi lên.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Róc rách, nước dùng như mưa tuôn .
Ta lo lắng cầm đũa lên.
Không còn thời gian để thử nữa.
Khi đưa miệng, nhắm mắt . Giọt nước mắt trượt xuống khỏi mắt, thành công!
"Hết giờ!"
20
Ông dậy, cầm đũa lên: "Nói , con ăn uống kén chọn. Nếu món ăn đạt tiêu chuẩn của , sẽ trừ lương của ngươi."
Ta tự tin : "Món ăn chắc chắn là mỹ."
Nó là sự công kích với bất kỳ món ăn nào thế gian. Ngay cả Tịch Cốc Đan ngon lành cũng bằng một phần mười hương vị của nó.
Lâm Trưởng lão : "Ngươi thành công nâng cao kỳ vọng của ."
Ông cầm đũa, gắp một miếng, xem xét kỹ lưỡng đưa miệng.
Ta ông, chờ đợi phán quyết cuối cùng.
Liệu Lâm Trưởng lão thể đưa một nhận xét công bằng?
Ông mở mắt, giơ ngón tay cái lên: "Mỹ vị!"
Tháng thứ ba, tiến độ: mười sáu linh thạch.
21
Lâm Trưởng lão : "Hương vị của món ăn còn gì để bàn. ngươi nghĩ đến một vấn đề ?"
Ta ngơ ngác ông.
Hắn : "Khinh Vân, Lưu Ly Trích, Long Huyết Quả, đều là những thảo dược đắt đỏ. Tổng giá trị vượt quá mười linh thạch. Mười linh thạch thể mua sáu nghìn viên Tịch Cốc Đan."
Ta giật , đúng , món ăn dù hương vị vô song nhưng giá cả đáp ứng thực tế.