Đại Sư Tỷ Người Đạm Như Cúc, Hóa Ra Chỉ Là Giả Vờ!
Chương 3
11.
Đại sư tỷ vẫn là chọn cách an bài cho ta tiến vào bí cảnh thượng cổ.
Hôm đó, nàng ta đến tìm ta, dùng giọng điệu mệnh lệnh nói:
“Thẩm Nhàn, nhị sư huynh của muội cần phụ trách tông môn, lần này ta sẽ an bài muội đi thượng cổ bí cảnh.”
Nghe được lời này, mặt tôi liền tái nhợt như tờ giấy trắng, trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc lẫn sợ hãi:
“Đại sư tỷ, lần trước ta vừa mới từ bí cảnh trở về, hiện tại còn đang trọng thương.”
Ta lưỡng lự rồi nói:
“Lần này ta, ta muốn tu dưỡng một chút…”
Đại sư tỷ không kiên nhẫn ngắt lời ta:
“Trước kia không phải muội đều tranh giành đi tìm linh dược cho ta sao?”.
“Sao lần này tại thượng cổ bí cảnh có linh dược có thể giúp ta lần nữa kết Nguyên Anh, đúng lúc ta cần sự trợ giúp của muội, hiện tại ngược lại muội lại tránh né?”.
Ta giả vờ ngạc nhiên nhìn nàng ta:
“Nhưng mà, đại sư tỷ, lúc trước ta cùng tỷ nói, không phải chính tỷ nói tu vi Kim Đan kỳ khá tốt sao? Hơn nữa, hàn độc của tỷ đã sớm phát hiện, có thể dùng đan dược phổ thông cùng với tu vi của tỷ áp chế nó xuống.”
“Ta hiện tại bị trọng thương, đây không phải là tỷ muốn ta đi tìm chết sao?”
Lông mày của nàng ta nhíu lại, ngữ khí có chút khó chịu:
“Đây là tông môn giao cho muội nhiệm vụ, muốn muội đi, muội liền bắt buộc phải đi!”.
“Còn có, lần này muội nhất định phải mang Thiên Cơ Kết Anh thảo lẫn đan dược về cho ta!”.
*Lạch cạch*
Gian bên cạnh phát ra tiếng tách trà rơi vỡ.
Tiểu sư muội lẫn sư đệ bước ra gian phòng, cả khuôn mặt đều là kinh ngạc.
Đại sư tỷ nhìn thấy bọn họ, mặt liền biến sắc:
“Bọn muội ở đây làm gì? Đến đây khi nào?.”
Tứ sư đệ mím mím môi nói:
“Đại sư tỷ, bọn đệ sáng sớm liền qua đây, khả năng phòng trong tam sư tỷ có đặt kết giới nên tỷ không có phát hiện ra.”
Đại sư tỷ vẻ mặt căng thẳng nói:
“Vậy các đệ ở lại cùng tam sư muội đi, ta có việc phải đi trước.”
Nói xong, liền chuẩn bị ngự kiếm rời đi, tiểu sư muội vẻ mặt có vẻ vẫn chưa hồi thần được, muội ấy hốt hoảng nhìn về phía ta:
“Tam sư tỷ, đại sư tỷ thật sự là người đạm như cúc sao? Sao muội cảm thấy như tỷ ấy xem tỷ như mũi thương mà sai xử vậy?”.
Ta chú ý đến bóng lưng của đại sư tỷ lúc ngự kiếm rời đi có chút cứng đờ.
Ta không khỏi nhếch khóe miệng.
12.
Ây za, thiết lập tính cách sụp đổ có phải hay không rất khó chịu.
Không uổng công ta an bài mọi thứ.
Ngũ sư đệ bĩu môi phối hợp đáp:
“Không phải sao, đại sư tỷ tu vi rõ ràng vẫn là Kim Đan kỳ đỉnh phong, lại ép tam sư tỷ đang bị trọng thương đi tranh đoạt tài nguyên.”
“Nói cho cùng, còn không phải là sợ chết, trước kia là tam sư tỷ chủ động, nhưng hiện tại tam sư tỷ bị thương, không thể thay tỷ ấy tranh đoạt, tỷ ấy có lẽ là mất đi bình tĩnh, với rõ ràng bây giờ tỷ ấy không cần áp chế tu vi nữa, có thể tự đi bí cảnh.”
“Nếu chúng ta không có ở đây, đệ vẫn luôn cho rằng tỷ ấy là đạm như cúc, còn rất ngưỡng mộ tỷ ấy!”.
Ta cụp mắt xuống không nói gì.
Nàng ta chỗ nào mà đạm như cúc chứ, chẳng qua trước kia có ta tiến về phía trước kèm theo cục tạ mà gánh.
Tiếp theo, có sự thêm dầu vào lửa của ta.
Lời đồn lưu truyền về đại sư tỷ ngày càng dày đặc, nhân thiết đại sư tỷ người đạm như cúc dần dần sụp đổ.
Đợi đến khi ta phát hiện sắc mặt của nhị sư huynh nhìn về phía đại sư tỷ có chút phức tạp, ta liền biết nàng ta sắp không chịu nổi nữa rồi.
Quả nhiên…
Vào ngày ta xuất phát, cả ta cùng đại sư tỷ đều đặt chân lên trận pháp dịch chuyển tức thời.
Nàng ta lạnh lùng cùng ta nói:
“Thượng cổ bí cảnh lần này ta sẽ cùng muội tới.”
Ta nhìn khuôn mặt lạnh lùng của nàng ta, trong lòng cười đến nở hoa.
Trải qua vài trận dịch chuyển, chúng ta đã thành công đến được vùng ngoại ô của bí cảnh.
Ở ngoại ô, ta liền gặp được con gái của Thông Thiên tông, Diệp Tĩnh.
Vừa nhìn thấy cô ta, ta liền vô thức siết chặt nắm đấm của mình.
Khi đi ngang qua, ta rắc phấn theo dõi đặc biệt lên cơ thể của cô ta.
Trước khi bước bí cảnh cùng với các tu sĩ khác, ta cũng rắc phấn theo dõi lên cả người nàng ta.
Vì vậy, sau khi cùng đại sư tỷ chia cắt, ta cũng không vội vã đi tìm nàng ta.
Bí cảnh lớn như vậy, nàng ta không giống ta.
Ta có ký ức ở kiếp trước, nhưng những loại linh thảo linh dược mà nàng ta muốn, cũng không phải dễ dàng mà có được.
Trước khi con hung thú kia kia bị đánh thức, ta cần phải đề cao tu vi của mình.
Chỉ những tu sĩ tu vi từ Kim Đan kỳ trở xuống mới vào được bí cảnh, trước khi hung thú dữ thức tỉnh, tu sĩ Kim Đan kỳ có thể đi ngang qua.
Nhưng lúc mới đầu, các tu sĩ vì không nhận thức được mức độ nguy hiểm của thượng cổ bí cảnh, nên cũng không dám cả gan trơ tráo tại đây.
Đại sư tỷ, cứ để ngươi tiêu sái thêm vài năm nữa nhé.
Đợi khi ta nỗ lực đạt được Kim Đan kỳ đỉnh phong, ta sẽ cùng ngươi tính sổ!
13.
Tu luyện không màng thời gian.
Ta dựa vào ký ức kiếp trước để tìm kiếm linh đan linh thảo, kết hợp lượng lớn linh lực ẩn chứa trong bí cảnh.
Cuối cùng tại năm thứ mười tiến vào bí cảnh, ta đã thành công đạt đến tu vi Kim Đan kỳ đỉnh phong.
*Gầm*
Cách đó không xa vang lên tiếng gầm của hung thú, cùng với âm thanh kết giới bị phá vỡ.
Ta hồi thần, hóa thành một luồng ánh sáng bay vào dược viên ngay khi kết giới bị vỡ.
So với những linh thảo phát triển mạnh mẽ ở dược viên khác, ở đây chỉ có một số linh thảo cấp thấp mọc thưa thớt.
Trong khi các tu sĩ khác hoặc là mệt mỏi vì phải né tránh sự tấn công của hung thú, hoặc là không thể tin được dược viên trước mặt lại hoang tàn đến vậy.
Ta liền không chút do dự, nhanh chóng bay về phía căn nhà gỗ đơn giản giữa dược viên.
Đan dược được trưng bày tại căn nhà gỗ, ta chộp lấy hộp đan dược trên cùng xong liền rời đi.
Trên đường chạy trốn, ta thấy được Diệp Tĩnh.
Thế là ta giả vờ bị thương bởi công kích của hung thú, ngã xuống mặt đất.
Đan dược cũng lăn xuống đất.
Hương thơm độc đáo của thiên phẩm Liệt Dương đan tỏa ra.
Ta nhặt đan dược từ dưới đất giả vờ ngự kiếm liền bay đi.
“Đứng lại.”
Cùng với tiếng hét, một ánh kiếm sắc bén đâm về phía ta.
14.
Ta trước tiên tránh được đòn tấn công ngay trong gang tất.
Ta giả vờ lăn lộn nhếch nhác, nhếch lên khóe miệng.
Cá đã mắc câu…
Diệp Tĩnh bay đến trước mặt, đôi mắt của cô ta dán chặt vào lọ đan dược trong tay ta.
“Muốn đi có thể, để lại đan dược trong tay ngươi xuống.”
Ta ngẩng đầu, giả vờ không cam lòng nhìn cô ta:
“Ngươi là ai? Đây là đan dược cứu mạng đại sư tỷ của ta, sao có thể nói đưa là đưa cho ngươi được!”.
Diệp Tĩnh kiêu ngạo ngẩng đầu:
“Ta là Diệp Tĩnh, con gái tông chủ Thông Thiên tông. Ta không quan tâm đan dược này có phải là dược cứu mạng sư tỷ ngươi hay không.”
“Thức thời chút, lập tức giao đan dược cho ta. Nếu không, ngươi sẽ đắc tội toàn tông môn của ta, ta sẽ để ngươi vĩnh viễn lưu tại bí cảnh này!”
“Về sau chỉ tiêu tiến vào bí cảnh, tông môn của ngươi một cái cũng đừng có nghĩ đến.”
Ta phân vân liếc nhìn cô ta, ngập ngừng rồi nói:
“Diệp đạo hữu, ta không muốn đắc tội Thông Thiên tông các ngươi, cũng không muốt vì thế mất mạng, nhưng chuyện này có liên quan đến an toàn của đại sư tỷ ta, ta không làm chủ được.”
“Đại sư tỷ của ta cũng ở bí cảnh, ta sẽ dẫn ngươi đi tìm nàng, nếu nàng gật đầu, ta liền không có gì để nói.”
“Mong ngươi thông cảm.”
Diệp Tĩnh khinh thường liếc nhìn ta:
“Liền ngươi cũng không dám lừa gạt ta, huống chi là sư tỷ của ngươi, tông môn các ngươi cũng không ai dám can đảm đắc tội Thông Thiên tông.”
“Dẫn đường đi.”
Tiếp theo, ta lợi dụng phương pháp theo dõi để truy tìm tung tích của đại sư tỷ.
Sau đó, vừa cùng Diệp Tĩnh tránh né sự công kích của hung thú vừa đi tìm nàng.
Trong một hang động bí mật, ta tìm thấy đang ngồi đả tọa, kinh ngạc đối với nàng ta nói:
“Đại sư tỷ, ta cuối cùng cũng tìm thấy tỷ rồi.”
15.
Đại sư tỷ mở mắt ra, cảnh giác nhìn chúng ta.
Ta lao đến cùng nàng ta cáo trạng:
“Đại sư tỷ, nữ nhân này nói nàng ta là con gái của tông chủ Thông Thiên tông, muốn ta giao viên Liệt Dương đan mà ta đã tìm kiếm cho tỷ.”
Nói xong tôi trừng mắt nhìn Diệp Tĩnh một cách hung dữ.
Đại sư tỷ nghe nói đến thiên phẩm Liệt Dương đan, trong mắt hiện lên kinh ngạc, nhưng nghe được vế sau, sắc mặt liền trở nên lạnh lùng.
Nàng ta bình tĩnh nhìn Diệp Tĩnh:
“Diệp đạo hữu, hân hạnh gặp mặt.”
Diệp Tĩnh chế nhạo:
“Ta nhận ra ngươi. Ngươi là đại sư tỷ của Thiên Nhất tông cái kia tiểu tông môn. Sao nào, trong giới tu hành không phải đồn ngươi người đạm như cúc sao? Cái thiên phẩm Liệt Dương đan này ngươi chắc là không để ý đến, vậy thì liền đưa ta thôi.”
Tôi không khỏi nhìn về phía đại sư tỷ.
Trong mắt nàng ta hiện lên một tia phẫn hận, nhưng nhanh chóng biến mất, thay vào đó là một loại giả vờ lãnh đạm:
“Diệp đạo hữu, ta là không để ý, đan dược phổ thông cũng có thể áp chế được hàn độc trong cơ thể ta, nhưng đây là đan dược sư muội tìm cho ta, ta không có quyền chủ trì.”
Sắc mặt Diệp Tĩnh tối sầm nói:
“Xem ra, các người mạo hiểm muốn đắc tội Thông Thiên tông, cũng không muốn giao đan dược ra cho ta?”
“Ta không muốn giết bất kỳ ai. Có thể không ra tay lấy được đan dược thì ta cũng không nghĩ muốn ra tay.”
“Nhưng nếu các người không muốn đưa, ta không ngại có thêm hai linh hồn chết dưới kiếm của ta. Về sau tông môn của các ngươi cũng sẽ không có được chỉ tiêu tiến vào bí cảnh!”
Sau khi buông xuống những lời nặng nề , Diệp Tĩnh liền nhìn chúng ta với sắc mặt nghiêm túc lên.
Ta thầm nghĩ: xem ra kiếp trước là vì ta mua đan dược từ chỗ đấu giá, cô ta vẫn còn có chút băn khoăn.
Nhưng bây giờ ở trong bí cảnh, không có gì cần băn khoăn, cho nên thái độ của cô ta rất khác với kiếp trước.
Phía trước đại sư tỷ nghe nói chỉ tiêu vào bí cảnh, sắc mặt hơi biến, bình tĩnh nói:
“Diệp đạo hữu, xin hãy bình tĩnh, đan dược này là của sư muội ta, mặc dù ta đồng ý giao ra, nhưng không biết sư muội có đồng ý không?”
Nàng ta ấy nhìn ta, ánh mắt ý bảo ta từ chối giao ra đan dược.
Ta cụp mắt xuống, chậm rãi đi về phía Diệp Tĩnh dưới ánh mắt kinh ngạc của đại sư tỷ.