Đại Tiểu Thư Trở Về
Chương 3
11.
Mạnh Siêu Nhiên đã tròn mười sáu tuổi, bị khởi tố theo pháp luật.
Mạnh phu nhân nhét rất nhiều tiền vào nhà Tống Linh, còn hứa hẹn sau này sẽ mang theo Mạnh Siêu Nhiên rời xa thành phố này.
Diễn biến tiếp theo hiện chưa rõ, nhưng ngoài sự tưởng tượng của mọi người chính là, Tống Linh bình an vô sự trở về.
Nhưng cô ta so với lúc trước càng thêm nhỏ gầy và trông hoàn toàn khác với tôi khi nhìn từ phía sau.
Chỉ có tôi biết rằng đây là kết quả của việc cô ta đã sử dụng hết điểm tích lũy của mình.
Tống Linh vẫn ngồi nghiêng về phía tôi, thỉnh thoảng quay đầu lại “lơ đãng” nhìn về phía tôi, ánh mắt đáng sợ như nhiễm độc.
Tôi mặt không chút thay đổi cúi đầu, nhưng trong lòng lại vô cùng hưng phấn.
Tống Linh, đến bây giờ, trò hay chỉ vừa mới bắt đầu thôi.
12.
Vài ngày sau, trong sân trường có một đoàn làm phim đang hot tới tuyên truyền.
Nữ minh tinh trong đoàn tôi nhìn có chút quen mắt, nhưng nhất thời không nhớ nổi tên gọi là gì.
Gần đây bộ phim này thật sự rất hot, gần như tất cả học sinh các lớp đều đến xem, khán phòng chật kín người.
Phần rút thăm trúng thưởng, nữ diễn viên chính Thời Ly đã tự mình đọc tên tôi, điều đáng ghen tị hơn nữa là, cô ta cũng không chỉ đem hộp quà đoàn làm phim chuẩn bị cho tôi, mà còn tháo dây chuyền trên cổ mình xuống, tự tay đeo lên cổ tôi.
Thậm chí, cô ta còn ôm tôi và đặt một nụ hôn lên trán tôi.
Cả hội trường kinh ngạc, vô số camera nhanh chóng nhắm ngay chúng tôi.
“Mẹ nó a a a, tôi nhớ rằng Thời Ly đã đeo chiếc vòng cổ này kể từ khi cô ấy ra mắt, ấy vậy mà cô ấy thẳng tay đưa cho Ôn Nhiên!”
“A a a, tôi ghen tị đến điên rồi, tôi muốn bỏ ra năm triệu để mua sợi dây chuyền đó! Bao nhiêu tiền cũng được!!”
“Trời ạ, Ôn Nhiên thực sự là may mắn mà, Thời Ly tốt bụng như vậy, có tiền cũng không mua được!”
……
Nhưng trong lúc mọi người đang bàn tán xôn xao, Tống Linh đột nhiên đứng lên lớn tiếng nói:
“Tôi muốn tố cáo Ôn Nhiên lấy danh nghĩa làm từ thiện lừa gạt tôi vào ngôi trường này, kì thực mua danh chuộc tiếng một phân tiền cũng không cho!”
“Học phí cao đã bức cả nhà tôi điên, hiện tại mẹ tôi cũng bị tức giận đến bệnh nặng ở trên giường, tôi yêu cầu Ôn Nhiên thực hiện lời hứa!”
Toàn trường trong nháy mắt yên tĩnh, chỉ còn lại giọng nói vang vọng của cô ta, ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên người cô ta.
Tống Linh vừa nói vừa nước mắt rơi xuống, đột nhiên vọt tới trên đài, ôm lấy Thời Ly liền quỳ xuống nói:
“Thời tiểu thư, tôi biết cô rất tốt bụng, xin cô hãy đòi lại công lý cho tôi, khiến Ôn Nhiên, một kẻ phản diện đạo đức giả và vô liêm sỉ, phải trả giá!”
“Tôi phải lấy lại tiền vốn thuộc về tôi, chữa bệnh cho mẹ tôi!”
Tiếng chụp ảnh chói tai liên tiếp vang lên, ánh đèn flash chiếu sáng khuôn mặt người trên đài.
Tống Linh cho rằng, Thời Ly là nhân vật công chúng nhất định sẽ vì lưu lượng mà giúp cô ta.
Nhưng cô ta đã sai.
Giờ phút này Thời Ly đang cật lực khống chế muốn tách tay cô ta ra, sắc mặt xanh tím.
Thật ra, sở dĩ Thời Ly đối với tôi tốt như vậy, không phải vì cô ta tốt bụng như mọi người nghĩ.
Mà là, cô ta là bạn gái gần đây nhất của anh trai tôi, cô ta có thể thành công diễn bộ phim này, chính là dựa vào sự dìu dắt của anh trai tôi.
“Tôi chính là Ôn Nhiên.”
Tôi đứng lên, để mặc camera nhắm ngay mình, mỉm cười rạng rỡ.
Chắc hẳn sau buổi sáng hôm nay tôi sẽ bị tung lên hot search và bị cư dân mạng mắng.
Nhưng khi chân tướng trò khôi hài này nổi lên mặt nước, Tống Linh, chỉ sợ cô không thể lăn lộn ở nơi nào nữa.
Thấy tôi đứng lên, Thời Ly gần như theo bản năng muốn tránh hiềm nghi với Tống Linh.
Cô ta đang muốn mở miệng nói chuyện, đúng lúc này, người đại diện của Ly Ly cầm microphone bước nhanh đi tới.
“Thật ngại quá, chuyện này tương đối nghiêm trọng, không phải phạm trù chúng tôi có thể nhúng tay, hôm nay chủ đề của chúng tôi là tuyên truyền bộ phim mới, kính xin việc riêng của các bạn học do chuyên gia chuyên nghiệp giải quyết.”
“Đây không phải việc riêng!”
Mắt thấy có bảo vệ tới mời cô ta ra ngoài, Tống Linh không khống chế được giận dữ hét lên:
“Các người không phải là nhân vật của công chúng sao? Dựa vào cái gì không chủ trì công đạo! Cứ để mặc cho tôi bị khi dễ sao?”
“Chị Thời Ly, em van cầu chị giúp em, chị có biết Ôn Nhiên hèn hạ đến mức nào không? Cô ta thật sự rất ghê tởm, chị không nên đưa chiếc vòng cổ cho cô ta…”
Cô ta đang thét chói tai nước miếng tung bay, hoàn toàn không chú ý đến sắc mặt Thời Ly lúc đó đã khó coi đến cực điểm.
“Xin lỗi mọi người, hôm nay buổi gặp mặt của chúng ta tạm dừng, hi vọng nhà trường coi trọng vấn đề giữa học sinh, nghệ sĩ chúng tôi còn có việc phải đi trước.”
Người đại diện không chút lưu tình hạ lệnh dừng lại, ôm Thời Ly đi ra ngoài, lúc ra cửa, Thời Ly liếc mắt nhìn Tống Linh một cái.
Tống Linh vội vàng hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn qua.
Tưởng rằng đối phương thương hại mình.
Nhưng cô ta căn bản không biết, thủ đoạn của Thời Ly đáng sợ đến mức nào.
Kiếp trước, sau khi tôi và Tống Linh thay đổi khuôn mặt, tôi cũng từng liều lĩnh ngăn cản xe của Thời Ly.
Khát vọng cô ta có thể tốt bụng, dịu dàng giống như trước kia, giúp đỡ tôi.
Tuy nhiên, tôi không ngờ rằng thứ mà Thời Ly coi trọng lúc đó không bao giờ là tôi, mà là danh tính em gái Ôn Thịnh của tôi.
Vì lấy lòng Ôn gia, cô ta có thể làm tất cả.
13.
Quả nhiên, đêm nay, tôi bị lên hotseach và bị mắng thậm tệ.
Top 10 hotseach thì có bốn tin về tôi, sáu tin về Thời Ly.
Rất hiển nhiên, phía sau chuyện này là đối thủ của Thời Ly.
[Ôn Nhiên lừa gạt quyên góp]
[Thời Ly thờ ơ]
[Thời Ly thấy chết không cứu]
[Cô gái nhà giàu Ôn Nhiên]
[Hủy hoại cuộc đời một người, Ôn Nhiên]
[Thời Ly dối trá]
……
Phần bình luận cũng đầy rẫy những lời chỉ trích chúng tôi:
[Nữ sinh tên Ôn Nhiên này nhìn trông cũng sáng sủa, sao lại ghê tởm như vậy.]
[Người có tiền chính là lương tâm bại hoại, trước mặt một bộ sau lưng một bộ, sớm muộn trong nhà cũng phá sản!]
[Thật đáng thương cho cô gái kia, vô duyên vô cớ bị hại thành như vậy.]
[Thời Ly cũng thật ghê tởm, có phải nhận tiền của cha mẹ Ôn Nhiên không, thân là nhân vật của công chúng cũng không biết lên tiếng.]
[Đúng vậy, đúng vậy, Thời Ly cũng xuất thân từ những người thấp bé, sau khi nổi tiếng lại thật sự khinh thường người khác.]
Thậm chí còn có người tự xưng là bạn học của tôi đi ra ngoài tiết lộ, tôi căn bản không phải là cô gái nhà giàu gì, mà là làm viện trợ.
……
Tôi vừa tắm xong, vừa sấy tóc vừa chậm rãi lướt qua giao diện weibo.
Dù là xúc phạm hay đàn áp, tôi đi tới bước này hôm nay đã định sẵn sẽ không quan tâm đến những điều này.
Tống Linh vĩnh viễn không hiểu, đại tiểu thư chân chính, cũng không chỉ có nghĩa là có gia cảnh hiển hách.
Đột nhiên, một số lạ gọi vào.
Tôi vừa mới kết nối, bên trong liền truyền đến giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở của Thời Ly.
“Thật sự xin lỗi, Nhiên Nhiên, chị đã biết tất cả chân tướng rồi. Là chị không bảo vệ tốt em, thật sự rất xin lỗi vì đã làm liên lụy đến em, bậy giờ chị thực sự muốn chết, chị thật sự rất sụp đổ…”
Tôi cười khi nghe cô ta biểu diễn.
Tôi biết, trước đó không lâu, nhất định là anh trai tôi đã gọi điện thoại mắng cô ta một trận, bảo cô ta tự mình tìm tôi xin lỗi.
Quả nhiên, tôi lại mở hot search, nhiệt độ từ ngữ có liên quan đến tôi đã giảm xuống.
“Chị Thời Ly, em không sao”
Tôi nặng nề hít hít mũi
“Dù sao cũng đều là lời đồn đãi, nhưng mà Tống Linh kia tinh thần có chút vấn đề, lúc trước cô ta cùng một nam sinh trong lớp chúng tem nói chuyện yêu đương, sau đó nam sinh kia đánh cô ta, từ đó về sau cô ta hình như liền điên rồi…”
Đầu dây bên kia trầm mặc một lát.
Thời Ly rầu rĩ hỏi:
“Sự việc đó có ảnh hưởng rất lớn đến cô ta sao?”
Tôi khóc nức nở nói:
“Hẳn là vậy, cái này em cũng không tiện nói, chị Thời Ly, có thời gian chị có thể tìm người đến trường chúng em điều tra một chút, lớp chúng em đều biết hai người bọn họ yêu nhau.”
Tôi chưa bao giờ nghi ngờ bộ phận quan hệ công chúng của các ngôi sao giải trí.
Không cần tôi nói, giờ phút này nhân viên công tác của cô ta cũng nhất định đã điều tra Tống Linh đến cùng.
Tôi chỉ cung cấp cho cô ta một ý tưởng, một ý tưởng có thể khiến Tống Linh thân bại danh liệt.
14.
Tỉnh dậy sau giấc ngủ, hotseach có liên quan đến tên của chúng tôi biến mất sạch sẽ.
Mà thay vào đó, một người là cha dượng của Tống Linh, một người là mẹ của Tống Linh rưng rưng chiếm đóng.
Cha dượng nhận tiền, nhìn vào ống kính không e dè thừa nhận là Tống Linh muốn bám theo tôi, ép tôi bỏ tiền đưa cô ta vào trường này.
Mà mẹ của Tống Linh sắc mặt hồng nhuận, thút thít hướng phóng viên đại nghĩa diệt thân, nói thân thể mình rất tốt, chưa bao giờ bị Ôn Nhiên làm cho tức đến đổ bệnh như Tống Linh nói.
Trong hốc mắt bà không ngừng chảy nước mắt, cha dượng Tống Linh nhanh chóng cắt ngang cuộc phỏng vấn một cách thiếu kiên nhẫn.
Cùng lúc đó, bạn học trong lớp cũng nhao nhao làm chứng cho tôi, ngay cả danh sách tôi đóng học phí cho Tống Linh cũng đăng lên mạng.
Hướng gió trên mạng lập tức thay đổi.
Vô số người ăn dưa hô to bản thân bị lừa, bắt đầu mắng chửi Tống Linh:
[Đậu má! Lợi dụng lòng trắc ẩn của chúng tôi đúng không!]
[Đây không phải là câu chuyện giữa Đông Quách tiên sinh và sói sao*?]
*Một câu truyện ngụ ngôn. Đông Quách tiên sinh áp dụng “Từ ái” lên con chó sói độc ác, cho nên suýt chút nữa chịu vận rủi. Truyện ngụ ngôn này cho chúng ta biết rằng ngay cả trong mối quan hệ giữa con người với nhau cũng có tồn tại “Đông Quách tiên sinh”. Một người thiệt tình thực lòng, nhưng không nên thương hại những kẻ độc ác như sói. “Đông Quách tiên sinh” những người không phân biệt đúng sai và thể hiện lòng trắc ẩn quá mức “Sói” là chỉ vong ân phụ nghĩa, lấy oán trả ơn người.
[Nữ sinh này thật ghê tởm, nghèo còn có lý, ai nợ cô chứ.]
[Tôi xin lỗi Ôn Nhiên, xin lỗi Thời Ly!]
……
Nhưng đó không phải là tất cả.
Bắt đầu xuất hiện những hotseach mới.
[Tống Linh phá thai]
Không thể không nói, Thời Ly thật sự ác độc!
Tống Linh và Mạnh Siêu Nhiên nói chuyện yêu đương, chỉ là do tôi có lòng dẫn dắt lời đồn đãi của lớp chúng tôi.
Nhưng cô ta lại nói thẳng hai người phát sinh quan hệ, Tống Linh phá thai!
Ảnh ghép chính là ảnh chụp Tống Linh cả người đầy máu trên mặt có dấu răng, cùng với một dòng chữ:
[Một hồi điên cuồng]
Tôi đang uống nước thì nhìn thấy cảnh này và suýt chết ngạt!
Tống Linh sốt ruột muốn đi ra giải thích thân phận nạn nhân của mình.
Nhưng cô ta không nghĩ tới ngay khi tin tức này lộ ra, chính là liên lụy Mạnh gia vào.
Người nhà cô ta đã sớm đạt thành hiệp nghị với Mạnh gia.
Mà nếu cô ta dám làm sáng tỏ thì sẽ hủy diệt Mạnh Siêu Nhiên.
Không chỉ có cha dượng cô ta nhận tiền sẽ không đồng ý, Mạnh gia, cũng sẽ không đồng ý.
Việc này vừa xảy ra, dưới áp lực của các bên, trường học tuyên bố đuổi học Tống Linh, bằng cấp cao nhất của cô ta dừng lại ở trung học cơ sở.
Cuối cùng cô ta vẫn không đi ra giải thích.
Bởi vì, cô ta bị cha dượng giam cầm.
15.
Hôm đó cha mẹ tôi tự mình lái xe đến trường đón tôi về nhà.
Anh tôi bị bọn họ vừa đẩy vừa đánh kéo ra ngoài, nếu tôi phải không ngăn cản thì cha tôi đã bắt anh quỳ xuống xin lỗi.
Cha vừa tát mạnh vào đầu anh vừa mắng:
“Thằng ngu ngốc! Đã nói con bớt giao du với người trong giới giải trí! Con lại không nghe, giờ thì tốt rồi, ngay cả em gái con cũng bị liên lụy! Những lúc đám người kia chửi Thời Ly, đều mang theo con gái bảo bối của ta mắng theo!”
“Được rồi, đừng đánh nữa, vốn đã không thông minh, đánh nữa ngốc luôn bây giờ”
Mẹ vội vàng ngăn lại, sau đó quay lại đá một cước
“Con trai thối, con đi chết đi cho ta!”
Tôi lấy tay đỡ trán.
Cha mẹ tôi vẫn nóng nảy như vậy.
Ôn Thịnh lã chã nhìn tôi như muốn khóc, chắp tay trước ngực cầu xin tôi giúp anh nói vài câu tốt đẹp.
“Được rồi được rồi, cha mẹ, đừng đánh nữa, anh cũng không dễ dàng gì.”
Tôi cười đủ rồi, đi qua bảo vệ Ôn Thịnh, anh nhanh chóng trốn đến phía sau tôi gắt gao bắt lấy góc áo của tôi.
Tôi cười nói:
“Cha mẹ, con không sao đâu, mắng hai câu lại không đau không ngứa, con căn bản không thèm để ý.”
“Nhưng mẹ buồn quá!”
Mẹ khóc thật sự, nhào tới ôm lấy tôi, thuận tay đẩy Ôn Thịnh sang một bên.
Cha cũng nghẹn ngào ôm chúng tôi.
Giờ phút này anh trai Ôn Thịnh đứng một mình trong gió lạnh, điều này ít nhiều có chút dư thừa.
“Tiểu bảo bối nhà chúng ta sao lại phải chịu ấm ức như này chứ, những người vô duyên vô cớ mắng con kia, mẹ nhất định đều phải khởi tố, để cho bọn họ công khai xin lỗi!”
Cha tôi cũng tức giận nói:
“Đúng, mặc kệ là Thời Ly hay là đối thủ của cô ta, ông đây muốn bọn họ cút ra khỏi giới giải trí. Giới giải trí không thiếu nhất chính là người mới, những người đó phế đi, đổi người mới lại tâng bốc là được!”
Tôi tin cha tôi có sức mạnh đó.
Dù sao sản nghiệp giải trí anh trai tôi đầu tư đã gần như chiếm một nửa giang sơn giới giải trí, nếu ra tay, nhất định sẽ đất rung núi chuyển.
“Cha mẹ, hai người đừng chỉ lo nói”
Ôn Thịnh run lẩy bẩy mở miệng.
“Về nhà ăn cơm trước nha, không phải mẹ đã nhờ dì nấu nhiều món sao, lát nữa lạnh sẽ ăn không ngon đâu.”
“Con nói đúng! Đi thôi, bảo bối, về nhà ăn tối thôi!”
Cha mẹ lập tức ôm tôi đi vào trong xe, lúc đến cửa xe, bọn họ đồng loạt quay đầu lại.
Ôn Thịnh vừa mới thở phào nhẹ nhõm, trong nháy mắt tinh thần căng thẳng:
“……?”
“Con, chạy về cho ta!”
……
Sự ấm áp của gia đình đã lâu không gặp.
Bữa tối thơm ngon, sườn kho tàu và thịt bò sốt cà chua tôi thích ăn nhất.
Dì mỉm cười ngồi một bên nhìn tôi, cùng cha mẹ không ngừng gắp thức ăn cho tôi.
Tôi đã từng vô số lần oán giận cha mẹ quá bận rộn, luôn rất ít khi về nhà, bởi vậy đối với họ luôn mang theo một cỗ cảm giác xa lạ xa cách.
Nhưng sống hai đời, tôi mới sâu sắc ý thức được, bọn họ, thật sự rất yêu thương tôi.
Gâu! Gâu!
Một cái gì đó lông lá dán vào bắp chân của tôi nhẹ nhàng kêu lên.
Cả người tôi run rẩy.
Là…… là chó con của tôi!
Đúng rồi, kiếp trước lúc này nó còn sống!
Tuyệt vời, nó còn sống!
Trái tim đau đớn xé rách phảng phất trong nháy mắt được lấp đầy khép lại, tôi không khỏi bật khóc.
Tôi ôm lấy con chó nhỏ vừa hôn vừa ôm, nó cười toe toét, nhẹ nhàng liếm mặt tôi.