Dầm Mưa Trong Hồi Ức - 14 -17: .... Anh ta lừa tôi.
Cập nhật lúc: 2025-07-11 04:00:06
14.
Sau nụ hôn vội vã đó, lẽ tâm trạng đổi, một cách vô thức bắt đầu tránh né Tống Vô Hối. Nhiều , chỉ cần từ xa thấy , sẽ cúi đầu, vòng đường khác mà như thể hề quen .
tình cổ như một sợi dây thể cắt đứt, dù cũng chẳng xóa sạch .
Thỉnh thoảng, nếu tan học muộn một chút, sẽ kéo lớp học trống bên cạnh, viện lý do khó chịu mà ôm chặt lấy , ép bàn, vòng tay siết lấy eo . Dường như thực sự thoải mái, chỉ ở gần mới giảm bớt .
Tiếng gọi "vợ ơi" đầy tủi của khiến đối phó thế nào.
Còn ... luôn cố tránh ánh mắt và sự gần gũi của .
Cuộc xung đột nổ một buổi chiều vô cùng nắng . Cả trường hầu như đều Lộ Dao theo đuổi lâu. Sau khi từ chối, lặng lẽ một thời gian, nên khi bất ngờ tìm , khá ngạc nhiên.
Không ngờ chỉ là một hoạt động biểu diễn kịch sân khấu.
Vừa điểm cộng cho hạnh kiểm, chẳng nghĩ ngợi gì lập tức đồng ý, nhưng Tống Vô Hối từ trời rơi xuống, chen ngang giữa và Lộ Dao.
Anh chắn mặt và Lộ Dao, nghiến răng nghiến lợi: "Đồng ý cái gì mà đồng ý?! Cậu nam chính là ai mà gật đầu? Sao dễ lừa thế?"
nhận là , câu "nhưng năm điểm hạnh kiểm lận" đến miệng liền nuốt xuống, đổi thành một câu phản bác: "Liên quan gì đến ?"
Giọng chắc chắn mấy dễ chịu.Không chỉ Lộ Dao sững sờ, mà cả Tống Vô Hối cũng ngạc nhiên.
khi Lộ Dao kịp vui mừng, Tống Vô Hối ôm ngực, thụp xuống, trông như đau đớn vô cùng. Bộ dạng yếu ớt bất ngờ của thực sự sức mê hoặc c.h.ế.t .
Không nghĩ nhiều, vội vàng xem tình trạng của .
Tống Vô Hối dựa vai , thở yếu như gió thoảng:
" khó chịu quá... Vợ ơi..."
"Dạo lạnh nhạt với quá..."
Làm mà phát tác nữa ?
hoảng hốt, tay chân lạnh ngắt, định dìu đến ghế nghỉ ngơi. Lộ Dao theo nhưng Tống Vô Hối lườm một cái đầy dữ tợn, từ chối thẳng thừng: "Cậu đừng ? Lộ Dao ."
Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333
Bộ dạng đáng thương của thực sự khiến mềm lòng thành nước.
Thôi , coi như nợ .
bất đắc dĩ gật đầu, đỡ xuống ghế định , nhưng nắm lấy tay.
15.
"Cậu đang tránh ?" Giọng khàn khàn hỏi.
"Gì? Không ." trúng tim đen, vội vàng phủ nhận.
"Có vì chuyện , nên ghét ?"
rằng vốn ghét , nợ một con bảo bối, giờ còn cướp mất năm điểm hạnh kiểm nữa.
chẳng hiểu thốt nên lời.
"Cậu đừng như . Bây giờ đầu óc tỉnh táo, đợi khi tỉnh , giữa chúng những chuyện như thế , sẽ càng ghét hơn thôi."
Tiếng ồn ào của một chiếc máy bay ngoài cửa sổ lướt qua, khiến tai ù . rõ lời , nhưng rõ ánh mắt .
Trong sự dịu dàng và ấm áp đó... là một sự cố chấp dữ dội như loài sói mà tộc Vu chúng nuôi để chống kẻ địch.
"Vợ ơi, em gì?"
Lời thật lòng vô thức thốt ban nãy, giờ bảo lặp thì cách nào nữa.
"Không gì, đừng gọi như ."
cảm thấy gì đó trong lòng đang lung lay. , lời đường mật của đàn ông là thứ thể tin cậy nhất, huống hồ trí thông minh của chẳng .
chuẩn một sinh viên đại học ngây thơ và ngốc nghếch.
Thế mà cứ cố chấp hỏi: "Tại ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dam-mua-trong-hoi-uc/14-17-anh-ta-lua-toi.html.]
bịa bừa: "Vì chúng cách ly sinh sản, chẳng kết quả gì ."
Tống Vô Hối: "?"
16.
May mà tin duy nhất là Vũ Chi cuối cùng cũng sắp trở về.
thề, bao giờ nhớ một gã "lang băm" như .
Vậy nên khi thấy đột ngột xuất hiện trong nhóm chat, suýt chút nữa thì mừng đến rơi nước mắt:
[Cái cổ tình c.h.ế.t tiệt đó rốt cuộc phát tác bao lâu? Không lấy thì ? Nếu nuôi dưỡng bằng m.á.u của mang cổ thì nguy hiểm đến tính mạng ? Giải dược ?]
thừa nhận hỏi nhiều. vì cải tiến thứ đó đến mức nào, dù học thuộc cả bộ "Toàn thư Vu Cổ" cũng dám tự tiện gì.
[Cổ tình gì?] Vũ Chi suy nghĩ một chút: [À! Cậu cái chúng cá cược .]
Anh gửi liền mấy tin nhắn:
[Hahaha, thực sự tin đó là cổ tình ? Đó chỉ là con trùng dược vô hại mà tiện tay ném cho , dùng để thôi. Cổ tình nguy hiểm như thế thể tùy tiện đưa chơi , ngây thơ quá .]
[Hahahahaha đồ ngốc!]
Cả nhóm chat im lặng như tờ.
Vũ Chi nhận điều gì đó : [… Sao thế? Mọi phản ứng gì ?]
[Nếu...] chậm rãi gõ chữ: [Ý là nếu như, cái thứ đưa thực sự tác dụng, hơn nữa còn xuất hiện triệu chứng như trong sách giáo khoa…]
[Không thể nào.]
Vũ Chi khẳng định chắc nịch: [Tuyệt đối thể.]
[ rõ ràng nhất về thứ đưa . Cổ tình thứ thể tùy tiện đem chơi. Nếu dám đưa nó cho , Đại Tế Ti sẽ c.h.ặ.t đ.ầ.u để nuôi cổ. Nguy hiểm thế nào ?]
Không thể nào.
Phản ứng chắc như đinh đóng cột của giống đang giả vờ. Bây giờ bảo đó vốn dĩ cổ tình, thể?
Chẳng lẽ từ đầu đến giờ, Tống Vô Hối vẫn luôn giả vờ ?
Tại ? Có ý nghĩa gì?
đột nhiên nhớ đến , thoáng thấy vết đỏ nơi xương quai xanh của .
Đó là… nốt ruồi.
Hai nốt.
.... Anh lừa .
17.
Lần chắc chắn còn "hùng hổ" hơn cả đầu mang sữa qua đây. Vì ngay khi xuất hiện, Chu Nhất vội vàng nhường đường, ôm khay cơm định xa một chút. còn bao xa, loạt hành động của cho sửng sốt đến há hốc mồm.
Không một lời, ấn Tống Vô Hối xuống, kéo toạc cổ áo .
Đường nét xương quai xanh của đàn ông mượt mà đẽ, mang đầy vẻ non trẻ của một trai nhưng kém phần mạnh mẽ.
Dù mỹ cảnh ngay mắt, chẳng tâm trạng thưởng thức.
Vì hành động quá mạnh, vài chiếc cúc áo bung .
Tống Vô Hối phản kháng, để mặc gì thì , còn tranh thủ nhướng mày một cách nhàn nhã: "Vợ ơi, giữa chốn đông thế , hợp nhỉ?"
Câu trả lời quá rõ ràng.
Giữa hõm cổ hai nốt ruồi đỏ song song, giống như vết hôn của rắn. Chúng ở vị trí giống hệt , hoặc đúng hơn là tất cả Vu chúng .
mỉm với , một nụ ngọt ngào nguy hiểm.
Sau đó đẩy dựa ghế... đầu bỏ .