Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Dẫn Ninh - 5

Cập nhật lúc: 2025-07-11 22:38:24

5.

Năm c/h/ế/t, Tạ Giản tròn mười tám.

Khi đó, ở Vân Kinh, ngoài Mặc Nghiêu là nhân vật phong vân, mến mộ, còn một khác gọi là “Quỷ thấy cũng sợ” chính là Tạ Giản, tự Tạ Tuấn An.

Ai ai cũng , tiểu công tử của An Tĩnh Vương là kẻ ăn chơi vô độ, chí lớn, chẳng gì.

Mỗi ngày đều là trêu chó chọc mèo, lượn lờ kỹ viện sòng bài, đánh gây sự thì càng như cơm bữa.

An Tĩnh Vương từng ít dâng tấu lên triều vì chuyện của .

giam lỏng dùng gia pháp nghiêm khắc, Tạ Giản vẫn chứng nào tật nấy.

Lâu dần, An Tĩnh Vương cũng mặc kệ, buồn quản nữa.

Khi trở thành Tiêu Ninh Từ, từng vài gặp mặt Tạ Giản.

cũng chẳng với mấy câu, bởi thú thực sợ .

Huống hồ khi thành , Mặc Nghiêu còn đặc biệt dặn tránh xa .

Xét từ những điểm , Tạ Giản quả thực là kẻ thể thành tài.

Cho nên lúc ca tụng “Tạ tướng quân” dũng mãnh vô song nơi sa trường, còn tưởng đó là trưởng Tạ Cẩn của .

Về Tiêu Quốc công , mấy năm Tạ Cẩn thương ở chân, nay chuyển sang quan văn.

Ta mới giật nhận , vị tướng quân đó, chính là Tạ Giản, kẻ gia nhập Trường Tĩnh quân trướng An Tĩnh Vương từ bốn năm .

Lẽ Trường Tĩnh quân sẽ khải hồi kinh chính ngày giao thừa, giữa tiếng hoan hô reo mừng của bách tính.

Giờ Tạ Giản sớm mặt tại Vân Kinh, hẳn là vì nhận tin nội gián, nên mới vội vàng về .

Thấy đồng ý giữ bí mật, Tạ Giản lễ độ cảm tạ, khi còn ném một túi bạc, bảo đó là tiền thuốc chữa trị tên thích khách.

Đêm giao thừa, y quán đóng cửa.

Ta cùng Ngô Hoa phố đón Trường Tĩnh quân.

Người dân chật hai bên đường kéo dài đến tận cửa thành, đông như kiến cỏ.

Tiếng reo mừng vang rền khắp phố, ai ai cũng đồng thanh gọi tên Tạ Giản.

Suốt mấy năm qua, đánh trận thua, sớm trở thành hùng trong lòng dân chúng.

Bóng thẳng tắp dần hiện rõ trong tầm mắt.

Tạ Giản cưỡi ngựa trở về, vận chiến giáp trắng bạc, áo choàng tung bay, dáng dấp hiên ngang như tùng, khí thế hừng hực như mặt trời rực rỡ.

Gương mặt biểu cảm, lạnh lùng cưỡi ngựa đầu đoàn quân.

So với hình ảnh một thiếu niên từng đầu phố vì thắng trận chọi dế mà kiêu ngạo hét to: “Gia chính là một!”, dường như… là kiếp .

Cuối chiều, chúng lên xe ngựa tiến hoàng cung.

Tiêu phu nhân chỉnh trâm ngọc, khẽ thở dài:

“Nếu Hoàng hậu nương nương thật sự ý chỉ hôn cho con, cũng đừng trái ý , cứ nhận lời .”

Từ lâu đồn Hoàng hậu nương nương là đa nghi, tính tình bất định.

Lúc cũng để tâm, nhưng giờ thấy Tiêu phu nhân cẩn trọng như thế, trong lòng bắt đầu chút bất an.

Lễ Bộ am hiểu thánh tâm, cung yến năm nay tổ chức cực kỳ long trọng.

Sau khi an vị, vô thức liếc về phía chỗ quen thuộc .

Không xa bên đối diện, nguời của phủ Tầm Dương Hầu ngay ngắn ở đó…

Mặc Nghiêu cầm ly rượu, thần sắc khó mà rõ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dan-ninh-yclx/5.html.]

Chỗ bên cạnh còn trống, khiến bóng lưng thoáng vẻ cô tịch.

Ta lặng lẽ thu ánh mắt.

Yến tiệc bắt đầu, cùng nâng chén chúc mừng.

Trong tiệc, Hoàng đế liên tục khen ngợi Tạ Giản ngớt lời.

Có vẻ uống đến cao hứng, Ngài chỉ ban thưởng thêm mà còn đề nghị thăng chức cho .

Chỉ là, phận của Tạ Giản vốn tôn quý, đề bạt cũng chẳng còn chỗ mà đề bạt.

Tạ Giản chỉ ôn hòa khước từ: “Đó là bổn phận của thần.”

“Nói đến đây, Tạ tiểu tướng quân vẫn thành ?”

Hoàng hậu nương nương mở lời.

Tạ Giản ánh mắt sâu thẳm, chậm rãi hai chữ:

“Không vội.”

Người sáng suốt đều , ý định lấy vợ.

Thế nhưng Hoàng hậu, nổi tiếng là đa nghi mẫn cảm, lúc giả vờ hiểu, thản nhiên :

“Ngươi quá hai mươi, thể vội ? Chớ để cha lo lắng mới ."

"Phủ Tề thượng thư còn một tiểu thư gả, môn đăng hộ đối, bằng…”

“Tạ ơn nương nương, thần trong lòng, e là phụ lòng ban ân .”

Tạ Giản chắp tay hành lễ, giọng dõng dạc, từng lời như đinh đóng cột.

An Tĩnh Vương bên sắc mặt trông lắm.

Hạt Dẻ Rang Đường

“Thế thì lạ thật, Bổn cung từng nhắc đến? Là nữ nhi nhà ai ? Để và Hoàng thượng ngươi chủ.”

Tạ Giản thần sắc nghiêm trọng, nhưng trả lời .

Ngay lúc , chỉ “đinh” một tiếng vang lên.

Mặc Nghiêu đập mạnh ly rượu vàng trong tay xuống bàn, rượu văng tung tóe.

Trên mặt chút đỏ, xem say.

Hắn hành lễ với bậc chí tôn, mới thẳng Tạ Giản:

“Tạ tướng quân, Hoàng thượng và hoàng hậu hỏi , ngươi còn điều gì thể ?”

Tạ Giản nheo mắt, ánh lạnh lùng, nguy hiểm.

“Mặc Tiểu Hầu gia, ngài say .”

“Tuấn An ,” Hoàng đế cũng chen , “ngươi , thì khác dám mối cho ngươi đây?”

Ta thật hiểu nổi cục diện .

Chẳng lẽ trong ba năm qua, giữa Mặc Nghiêu và Tạ Giản hiềm khích gì ?

Tạ Giản đáp, cãi, khí trong đại điện trở nên nặng nề.

Ngay lúc đó, “Nếu Tạ tướng quân chịu , để thần cho.”

Mặc Nghiêu nheo mắt, lạnh nhạt liếc , từng chữ bật đầy khí lực:

“Người mà Tạ tướng quân đem lòng yêu mến, chính là vong thê của thần, Từ Dẫn Ninh.”

 

Loading...