Dâng Hiến Quãng Đời Còn Lại Cho Đất Nước, Không Màng Ngày Về - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:30:56
4.
Có lẽ cũng sợ khác mối quan hệ giữa chúng , nào tìm cũng ở cửa .
“Anh đặt mấy món ở nhà hàng Quốc Doanh , cùng nhé.”
Nếu là đây, nhất định sẽ vui, kiếp ở bên mấy chục năm, hẹn ngoài ăn cơm chỉ đếm đầu ngón tay.
hôm nay, khẽ nở một nụ , buồn vui, tùy ý đáp: “Được.”
từ chối, Hoắc Trường Đình dường như thở phào, khóe miệng mím cũng thả lỏng hơn.
Anh mở cửa ghế phụ cho , định lên xe, liền thấy túi xách của Kỳ Mộ Tuyết chễm chệ ghế.
Khóe miệng giật giật: “ vẫn nên phía thì hơn.”
Hoắc Trường Đình cũng thấy, chút ngượng ngùng, mở cửa xe phía cho .
“Em đang giận ?
Là vì sáng nay cùng em?”
Anh cho rằng sự khác thường của hôm nay là do chuyện đó.
“Không giận.” đáp.
Thời gian và ở riêng ít, mỗi ở bên , đều kể hết chuyện cho , nhưng hôm nay, thêm một lời nào.
Hoắc Trường Đình nhận sự khác lạ của , tiếp tục giải thích:
“Sáng nay một bệnh nhân của bác sĩ Kỳ qua đời, cô đau buồn, cũng sợ hãi, mới cùng cô . Anh hứa với Lâm Hải sẽ chăm sóc cho vợ con , đây cũng là nhiệm vụ mà đơn vị giao phó.”
Thật , khi nhận thông báo nhận di vật của , sợ hãi đến run rẩy cả .
níu lấy , hỏi thể cùng ?
chồng thậm chí còn buồn đợi hết lời cầu xin vội vàng rời .
Kiếp , Hoắc Trường Đình với nhiều nhất chính là, giữa và Kỳ Mộ Tuyết gì cả, thề bằng danh dự của một quân nhân sẽ tuyệt đối phản bội .
Kỳ Mộ Tuyết, vĩnh viễn ưu tiên hơn , thậm chí khi con chúng đời, Lâm Lâm cũng ưu tiên hơn con chúng , ngay cả khi công viên giải trí, con gái ruột của chúng cũng chỉ thỉnh thoảng “ ké”.
Thật sự, chán nản.
Kiếp , sự bao dung đó gồng mệt mỏi.
bây giờ, cần gồng nữa, bởi vì, thật sự còn bận tâm.
“Cô là vợ của ân nhân cứu mạng , nên mà.”
.
Hoắc Trường Đình thở phào.
5.
Đến nhà hàng Quốc Doanh, trời bắt đầu đổ mưa nhỏ.
Quả nhiên, Kỳ Mộ Tuyết cũng ở đó.
“Tri Vi, em đến .”
Nụ của Kỳ Mộ Tuyết rạng rỡ, tươi tắn, nhưng xuống, cô đột nhiên dậy, vẻ mặt đầy áy náy với Hoắc Trường Đình:
“Bệnh viện đột nhiên sắp xếp cho em một ca phẫu thuật quan trọng, Trường Đình, thể phiền đưa em về bệnh viện ?”
Hoắc Trường Đình , “Không thể ăn cơm xong ?”
Kỳ Mộ Tuyết đương nhiên sẽ đồng ý, cô quen dùng cách để khiêu khích .
Một thủ đoạn quá đơn giản, nhưng Hoắc Trường Đình dường như vĩnh viễn .
“Nếu bận, em thể tự …”
Vẻ hối mặt đúng lúc, còn xoay ngoài.
Hoắc Trường Đình lập tức dậy theo, đầu với : “Em đợi , sẽ ngay.”
Ngày cưới, Kỳ Mộ Tuyết gọi điện thoại Lâm Hải gặp chuyện, bỏ một , cũng câu .
Hôm đó, trở thành trò cho cả khu nhà quân đội.
Mấy bà cô, bà thím rảnh rỗi đó, ngoài mặt vẻ hòa nhã, nhưng lưng ít xì xào bàn tán.
Ba ngày , trở về, nhưng câu đầu tiên với là xin , mà là “Tri Vi, đợi … đợi suy nghĩ cho kỹ.”
Ngày đó đáng lẽ là đêm động phòng hoa chúc muộn màng của chúng , nhưng chuyển phòng khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dang-hien-quang-doi-con-lai-cho-dat-nuoc-khong-mang-ngay-ve/chuong-2.html.]
Lúc đó, còn ngây thơ cho rằng, vượt qua nỗi đau Lâm Hải nhiệm vụ hy sinh, nguyện ý đợi .
Sau Kỳ Mộ Tuyết hết đến khác tìm cớ, mới hiểu, rốt cuộc cần suy nghĩ kỹ điều gì.
Kỳ Mộ Tuyết là mối tình đầu của , đây Lâm Hải, thể từ bỏ mà cưới , nhưng bây giờ, Lâm Hải mất, Kỳ Mộ Tuyết trở độc , mà Lâm Hải còn nhờ chăm sóc con họ cả đời, cần suy nghĩ kỹ, rốt cuộc là chọn chọn cô .
gật đầu.
Hoắc Trường Đình sải bước lấy xe.
“Tri Vi, xin em nhé, phiền em và Trường Đình dùng bữa .”
Trong nụ của Kỳ Mộ Tuyết với , cuối cùng vẫn giấu một tia đắc ý và khinh miệt. Như thể , cho dù Hoắc Trường Đình chọn em thì , trong lòng vẫn luôn là một.
để tâm đến sự khiêu khích của cô .
Một ăn xong bữa trưa.
Trời mưa to hơn, nhiều chạy mái hiên trú mưa, thì thẳng trong màn mưa đó.
Trên đời , từng ai che mưa chắn gió cho , cũng cần khác che mưa chắn gió!
Mà kiếp , cũng sẽ đợi bất cứ ai nữa, kể cả Hoắc Trường Đình.
Hoắc Trường Đình nhà hàng Quốc Doanh, thức ăn vẫn còn, nhưng bóng hình vốn dĩ chỉ cần đầu , bất cứ lúc nào cũng sẽ đợi , biến mất.
Hoắc Trường Đình thoáng chốc ngẩn ngơ.
Nhân viên phục vụ tới hỏi: “Tiểu đoàn trưởng Hoắc, dùng bữa nữa ạ?”
“Dọn thôi.”
Hoắc Trường Đình rời , bóng lưng cô độc, lẻ loi.
6.
Buổi chiều, nộp đơn xin thôi việc lên cấp .
Lãnh đạo chút hiểu, "Đồng chí Hứa, cô việc chăm chỉ và trách nhiệm, chúng đang định thăng chức cho cô..."
lúc , của Hoắc Trường Đình gọi điện đến.
"Tri Vi, hôm nay là sinh nhật Lâm Lâm, con bé thích ăn món con nấu, con xin nghỉ phép , dù công việc của con cũng quan trọng gì..."
, công việc quả thực gì quan trọng.
Một năm , ngày thi đại học.
Mẹ Hoắc ngã từ lầu xuống, trong nhà ai, gọi điện cho Hoắc Trường Đình, cấp của , Hoắc Trường Đình nhiệm vụ .
Hôm đó trời mưa to, bắt xe.
Bất đắc dĩ, cõng Hoắc bộ năm cây đến bệnh viện.
bỏ lỡ kỳ thi, ngày hôm mới , nhiệm vụ của Hoắc Trường Đình hóa là cùng Kỳ Mộ Tuyết đến trung tâm thương mại.
Bác sĩ du học, ở Xích Thành chỉ một , nắm vững kỹ thuật y tế tiên tiến của phương Tây.
Cấp coi trọng những nhân tài như .
Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý
Cấp quả thực yêu cầu cử bảo vệ, cũng quả thực giao nhiệm vụ cho em mà Lâm Hải tin tưởng nhất, nhưng cần Hoắc Trường Đình đích , tùy tiện một cấp tâm phúc của thể thực hiện nhiệm vụ .
Đó là đầu tiên xin .
Vì lời xin , cam tâm tình nguyện từ bỏ cơ hội học đại học của .
Sau đó, nhà họ Hoắc nhờ quan hệ tìm cho một công việc " quan trọng" .
Nghe thấy cuộc điện thoại của Hoắc, lãnh đạo chút ngượng ngùng, nhưng phần nhiều là tiếc nuối.
Cô giống như một lớn vỗ vai .
"Vì gia đình hy sinh một chút thể hiểu , nhưng đừng tùy tiện từ bỏ sự nghiệp của . Con mà, đều thực dụng cả, yêu con đến mấy cũng sẽ cân nhắc giá trị xã hội của con..."
Cô từng chịu thiệt thòi về chuyện , vết xe đổ.
Còn , chẳng đánh mất cả cuộc đời ?
Sống mũi cay, "Cảm ơn cô. Cháu nhớ ."
Thu dọn đồ đạc xong rời khỏi cửa hàng bách hóa, đồng nghiệp đuổi theo.
"Tri Vi, cô quên đồ ."
xem, là cây bút máy kiếp mang theo bên đến tận lúc chết.
"Không cần nữa, tặng cô đấy, cô thích nó ?"
Đồng nghiệp vui, còn , cũng bớt một mối ràng buộc.