Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Dao Hoa - 7+8

Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:51:37

7

Từ đó, Thẩm Uyển Dung chính thức lưu trú trong Hầu phủ.

Ta tuân theo đạo lý “tránh voi chẳng mặt nào”, suốt ngày giam trong viện, đại môn, chẳng bước nhị môn.

Nàng thì càng thể, thiết cùng phụ , tự nhiên như thể là chủ nhân thứ hai trong phủ.

Nàng phóng khoáng rộng rãi, Tạ Thừa Tông một lòng bao che.

Cảnh tượng mật của hai che giấu chu , ngoài mấy cận ở Dao Quang viện, chẳng ai bàn tán nửa lời.

Dần dà, viện Tiêu Tương – vốn xem là nơi thanh tịnh bậc nhất – cũng trở nên quạnh quẽ.

chẳng bận lòng, chỉ chuyên tâm luyện chữ, vẽ tranh, hỏi chuyện ngoài song cửa.

Bởi vì hiểu, sinh lộ của Tạ Dao Hoa ở bên ngoài phủ .

Trước khi tìm đường thoát, hai chữ “lùi bước” là châm ngôn sống còn.

Song, những việc, tránh là tránh ?

Hai tháng , Tạ Vân Đình kết thúc tiểu khảo, hồi phủ đến tìm .

— “Sao vô dụng đến ? Một cái viện mà cũng ngoài đoạt mất?”

Huynh giận dữ đến phát run, tiếc nuối :

— “Đó là nơi mẫu mà dày công sắp đặt!”

Ta bên cửa sổ, ngắm bóng nắng lấp loáng nền gạch, khẽ mỉm :

— “A , gặp vị Thẩm tiểu thư ?”

Huynh ngẩn :

— “Muội là , dĩ nhiên đến gặp .”

— “Cũng , dù gì cũng là nữ tử, nhút nhát khó lên tiếng. Chi bằng để đòi viện đó.”

Ta nghiêng đầu, che giấu sự cay đắng nơi đáy mắt:

— “Đa tạ .”

Thời gian qua, gần như quên mất… thiên vị là tư vị .

rõ, nên đặt hy vọng ai.

Thế nhưng, trong lòng vẫn khỏi dấy lên một dòng cảm xúc bối rối, gọi là “khát vọng”.

Chúng cùng sinh , liệu thể chống cái gọi là mệnh?

Kỳ thực, cần lấy viện xưa.

Ta chỉ mong, thể giữ tỉnh táo, dù chỉ một khắc, nguyện ý về phía .

Vậy là đủ .

Tạ Vân Đình xắn tay áo:

— “Chờ đấy! Nhiều nhất một khắc, sẽ đòi cho .”

Ta khẽ “ừm” một tiếng, lặng sốt sắng rảo bước tìm Thẩm Uyển Dung.

Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi. Follows để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!

Một khắc… hai khắc… hai canh giờ trôi qua.

Ta đợi mãi, ngoài cửa vẫn vắng vẻ một bóng .

Cuối cùng, bật tự giễu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dao-hoa-kqix/78.html.]

Ta thật ngốc. Thật sự quá ngốc .

Rõ ràng… sớm nên

Chuyến … chính là lúc vận mệnh định đoạt — từ nay về , Tạ Vân Đình… cũng sẽ buông bỏ .

8

Mẫu chẳng sai — nam nhân đời đều là hạng sắc là quên nghĩa, tình là mất tính .

Tại Dao Quang viện, Tạ Vân Đình như con công xù lông, vây quanh Thẩm Uyển Dung, chạy chạy , bận rộn chẳng ngơi tay.

— “Uyển , gốc cây thật sự đốn ư?”

Hắn từ cây nhảy xuống, tiện tay ném sợi dây xích đu tháo.

— “Sao? Luyến tiếc ?” — Thẩm Uyển Dung mỉm , vẻ mặt dịu dàng.

Tạ Vân Đình hai tai đỏ bừng, liên tục xua tay:

— “Tất nhiên là . Chỉ là cành lá um tùm thế , tới hè nắng gắt thì bóng mát quý giá lắm, chỉ sợ đến khi nắng thiêu khó chịu...”

— “Vô phương. Ngươi cũng , ưa thứ gì che chắn, càng nép bóng râm.”

Trong mắt , là ánh long lanh mà từng thấy qua:

— “, đúng .”

Hắn tung chân đá bay khung xích đu:

— “Người , mau đốn cây .”

, thấy nơi cửa viện.

Sắc mặt lập tức tái .

— “Dao… Dao Hoa, tới đây?”

Ta rõ bản nên chút hy vọng nào, càng nên xuất hiện nơi .

nén lòng.

Ta cố nặn một nụ :

— “Ta sợ lỗ mãng, quấy rầy đến Thẩm tỷ. Giờ xem , quả là lo lắng dư thừa.”

Thấy ý trách móc, gãi đầu, xong hớn hở :

— “Dao Hoa, , thì Thẩm cô nương chính là tiểu bên thành biên ải mà từng kể với đó!”

Khi còn nhỏ, Tạ Vân Đình từng theo Tạ Thừa Tông tiền tuyến giám quân.

Hắn ở nơi đó hơn một năm, mãi mãi khắc ghi một bạn nhỏ.

Thì ... chính là Thẩm Uyển Dung.

Ta mỉm đáp, bước lên vuốt ve cây cổ thụ, khung xích đu vứt bỏ.

Cây là năm sinh , mẫu dẫn Tạ Vân Đình trồng tay.

Mà khung xích đu là năm mười tuổi, chính tay dựng cho .

Nay theo dòng “cốt truyện” lố lăng , giống như cái c.h.ế.t của mẫu , những thứ ... chẳng thể lưu điều chi.

Không .

Chỉ cần Uyển là đủ, còn nhớ đến ruột của ?

Nam nhân, quả thật chẳng trông mong gì .

 

Loading...