Đêm Kinh Sợ - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:57:33
1
Trong tai vẫn còn tiếng nổ, nhưng game hình. tháo tai , khó hiểu bình luận trôi nổi màn hình, nào là "Ghê quá", "Sắp đến ", "Giá mà cô cùng gia đình".
"Cái thứ vớ vẩn gì thế !"
"Bình luận ở bay sang đây thế, hệ thống ?"
Nghỉ hè cùng gia đình đến nông thôn chơi, cái máy tính là của nhà nghỉ cung cấp cho khách, cấu hình kém, hệ thống cũ.
thấy mấy dòng bình luận sởn cả gai ốc, thoát ngay lập tức, liên tục click chuột.
chẳng phản ứng gì.
Ấn Esc cũng thoát .
Một loạt dòng "Cảnh báo nguy hiểm" đột nhiên xuất hiện, gần như che kín màn hình, xen lẫn là mấy dòng "Bùa hộ mệnh từ bình luận".
Chữ đỏ chữ vàng dày đặc đến mức kinh hãi.
Tóc gáy dựng !
Đang định tắt máy, tay đưa đến nút nguồn thì lầu bỗng nhiên tiếng mở cửa.
Tiếng bản lề cửa xoay khẽ, như thể gió thổi mở.
"Kẽo kẹt..."
Nếu tháo tai , chắc chắn thấy.
Tay cứng đờ.
Tim cũng theo tiếng mở cửa mà đập thình thịch.
vô thức nín thở, cảnh giác, dỏng tai lên cố gắng ngóng âm thanh lầu.
Một giây, hai giây... Mười mấy giây trôi qua.
Dưới lầu còn tiếng động nữa.
bình luận máy tính vẫn cuộn liên tục.
"Con nhỏ nhảy cửa sổ chạy trốn còn chờ gì nữa, ngu thế chịu hết nổi."
"Người ở , máy tính mày lag , lên là nhảy lầu luôn gì? Đồ thiểu năng!"
"Chả là cô thấy động tĩnh lầu , chạy thì chờ c.h.ế.t ?"
cau mày.
Máy tính lag?
Mấy dòng bình luận vớ vẩn , từ đến, cứ như đang về thế nhỉ?
Lúc , lầu bỗng nhiên vang lên tiếng bước chân.
Sự chú ý của lập tức thu hút.
Sàn nhà chất lượng kém, chỉ cần là sẽ phát tiếng "cót két" lớn.
Tiếng bước chân lầu nhẹ, thể tưởng tượng dáng vẻ đó đang rón rén.
Mồ hôi lạnh túa .
Thật lòng mà , tiếng động đó từ hướng nào, nhưng trực giác mách bảo là đang lên cầu thang.
Chắc chắn ba và Giang Triều, bọn họ về sẽ lén lút như .
Là trộm?
Hay kẻ g.i.ế.c ?
còn tâm trí mà nghĩ đến bình luận nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dem-kinh-so/chuong-1.html.]
Cửa phòng vẫn khóa, rón rén tới.
Sợ phát tiếng động lầu thấy, ngón tay xoay nắm đ.ấ.m cửa run lên bần bật.
Ngay lúc cứng nhắc xoay nắm cửa, một tiếng gọi vang lên từ lầu.
"Giang Tịch, xuống , em mua đồ ăn ngon cho chị !"
sững , cả như mất hết sức lực dựa cửa.
Đây là giọng của em trai , Giang Triều.
Thì là tự dọa .
mấy dòng bình luận kỳ quái ảnh hưởng, đúng là đầu óc vấn đề!
Chuyện thể để Giang Triều , nếu sẽ nó cho chết.
mở cửa, gọi xuống lầu: "Được , chị xuống ngay đây!"
"Cái máy tính c.h.ế.t tiệt lag, đợi chị khởi động ."
“Em mua gì ăn thế, gần đây còn chỗ nào bán đồ nữa , dọc đường cũng cửa hàng nào."
trong.
Dưới lầu im lặng một lát, vang lên giọng Giang Triều: "Giang Tịch, xuống , em mua đồ ăn ngon cho chị !"
: "Được , , xuống ngay đây."
Máy tính vẫn lag, bình luận vẫn đang hiện lên.
liếc mắt , bàn tay đang định ấn nút nguồn bỗng cứng đờ.
"Nữ chính ngàn vạn đừng xuống lầu."
"Con nhỏ khờ , phát hiện điều gì bất thường , phát bệnh ghét sự ngu ngốc ."
"Sao bình luận ác ý thế, nữ chính cứ tưởng là em trai mà, cô góc thượng đế, nguy hiểm."
"Đừng xuống lầu, đừng xuống lầu, đừng xuống lầu."
sởn gai ốc.
Người lầu em trai ?
Chờ ... mấy dòng bình luận ... thật sự đang về !
2
bán tín bán nghi cửa phòng.
Một tay vịn khung cửa, một tay nắm c.h.ặ.t t.a.y nắm cửa, ở đầu cầu thang trong tư thế phòng thủ, thể đóng cửa ngay lập tức.
Lúc ba và Giang Triều , tắt đèn tầng một.
Bây giờ đó vẫn tối om.
Một bầu khí đáng sợ lan từ bóng tối đó lên cầu thang.
"Giang Triều, em bật đèn lên?"
cố gắng giữ cho giọng run.
cổ họng khô khốc, giọng trở nên yếu ớt khó khăn.
"Giang Tịch, xuống , em mua đồ ăn ngon cho chị !"
Giọng Giang Triều vọng từ bóng tối, ở .
Sau khi nó xong, im lặng bao trùm.
Lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi.
bỗng nhận , Giang Triều từ nãy đến giờ cứ lặp lặp câu , hình như một chữ cũng đổi.