Đêm Nay Không Được - Phần 3
Cập nhật lúc: 2025-07-23 21:42:03
11.
nghi ngờ một cách hợp lý rằng Lục Minh Dã đang quyến rũ . Hơn nữa, còn chứng cứ rõ ràng.
Tối nay, quấn mỗi một chiếc khăn tắm, tóc còn đang ướt, thong thả bước về phía giường. Dưới lớp cơ bắp mảnh khảnh ẩn chứa một sức mạnh kinh , tám múi cơ bụng cùng đường nhân ngư gợi cảm hiện rõ sót một chi tiết nào...
nuốt nước bọt, mắt chớp chằm chằm .
Lục Minh Dã khẽ , cúi đầu hỏi: “Thế nào? Đẹp ?”
: “... Tạm .”
Anh xuống bên cạnh, thở ấm nóng phả lên vành tai .
“Chỉ tạm thôi ?”
Nói , đôi môi còn vương nước trong phòng tắm lập tức phủ xuống.
choáng váng, trong đầu bất giác bật một cụm từ “Sắc thụ hồn dữ” (lấy sắc mà mê hoặc lòng ).
“Ưm...”
“Cảm thấy tư thế khó chịu ?”
“Cũng... cũng ... chậm một chút...”
Ngay lúc bầu khí trở nên nóng bỏng…
“Cộc cộc cộc!” Tiếng gõ cửa vang lên như sấm.
“Ba ơi ba! Tại ba khóa cửa? Có ba đang vụng trộm ăn cái gì ngon một ?!”
Lục Minh Dã: “...”
Anh mặt đen sì bật đèn lên, kéo chăn đắp kín cho xông ngoài, dáng vẻ hệt như chuẩn cho con trai một bài học “giáo dục giới tính” thật nghiêm khắc.
…
Dù trí nhớ khôi phục, nhưng cuộc sống hầu như chẳng ảnh hưởng gì. Có lẽ cũng nhờ sự chăm sóc chu đáo đến tỉ mỉ của Lục Minh Dã.
Những ngày tháng bình yên, hạnh phúc như thế dường như thể kéo dài mãi mãi… Cho đến khi Lâm Xán liên lạc với .
Cô gọi điện hẹn ngoài gặp mặt. Một chiếc siêu xe màu đỏ rực dừng mặt , Lâm Xán trong ghế lái, tháo kính râm xuống: “Lên xe .”
Xe thì xịn thật, nhưng tay lái của Lâm Xán thì tệ chịu nổi. Khi xe dừng ở ngoại ô, bước xuống ôm n.g.ự.c hít sâu mấy mới bình .
Lâm Xán tới, dựa lên xe cùng , ánh mắt về dãy núi phía xa.
“Những năm qua, cô và Lục Minh Dã sống chứ?”
: “Cũng , hằng tháng đều nhận phần chia cổ tức của Tập đoàn Trần thị, chồng bây giờ ông chủ, tuy bận nhưng vẫn dành thời gian cho hai con.”
Lâm Xán cúi đầu, trầm ngâm một lúc: “Còn đứa nhỏ thì ?”
thấy giọng cô gì đó kỳ lạ, liền hỏi: “Ý cô là Dương Dương?”
Lâm Xán gật đầu.
: “Nó khỏe mạnh, ngày nào cũng ăn ngon ngủ yên, chẳng gì lo cả.”
Lâm Xán khẽ , nụ chua chát: “Vậy ? Vậy thì thật. Năm năm bỏ rơi nó, một sang Mỹ... luôn cảm thấy áy náy...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dem-nay-khong-duoc/phan-3.html.]
sững Lâm Xán. Cô dường như để ý sắc mặt đang dần tái , tiếp tục : “ thế, như vốn xứng , với nó. hai chẳng thiếu gì, nhưng...”
Lâm Xán đang gì thế? Dương Dương là con cô ?
Tiếng cô dần trở nên mơ hồ bên tai , khung cảnh mắt như ai đó hất đổ bảng pha màu, tất cả trộn thành một mớ hỗn loạn.
cúi gập , ôm đầu.
Lâm Xán, Dương Dương... Lâm Xán, Dương Dương...
Tựa như một sợi dây trong đầu bất chợt đứt phựt.
Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333
Trước mắt tối sầm, mất ý thức.
…
mơ một giấc mơ.
Trong mơ, những năm tháng hơn hai mươi năm cuộc đời lướt qua như thước phim nhanh.
một trai, là con thứ hai trong nhà. Từ nhỏ, ba chỉ quan tâm bồi dưỡng trai, hầu như chẳng mấy khi để mắt đến .
từng cố gây chuyện để thu hút sự chú ý của họ, chẳng hạn như giành đồ chơi của Lục Minh Dã. bọn họ chỉ theo đúng quy củ: lệnh trả , còn những chuyện khác mặc kệ.
tức đến nấc, Lục Minh Dã đang rơm rớm nước mắt bên cạnh đành dừng dỗ dành . Cậu nhét đồ chơi tay , giọng nấc nghẹn: “Đừng... hức... đừng nữa, cho chơi cũng mà...”
Từ hôm đó, quyết định bạn với Lục Minh Dã.
cách xây dựng một mối quan hệ , nên vụng về với : “Này, cho đàn em của .”
Lục Minh Dã đỏ bừng mặt, tức giận: “Trần Dư Ninh, thể bắt nạt như !”
bắt nạt ? Chắc là .
Thôi, chơi thì thôi, cũng chẳng thèm chơi với nữa.
…
Lên cấp hai, trong lớp bắt đầu thịnh hành chuyện thư tình, yêu đương. Nhiều bạn nữ nhận giấy nhắn phong thư từ mấy con trai. trong hộc bàn của thì chẳng bao giờ xuất hiện thứ gì tương tự.
nghi hoặc xuống hỏi con trai : “Lục Minh Dã, từng thấy bức thư tình nào trong hộc bàn ?”
Lục Minh Dã mặt đỏ như gấc, ấp úng: “Ai... ai mà thèm cái đó cho chứ!”
đầu , thất vọng. Quả nhiên chẳng ai thích thật.
nghĩ như thế, cho đến một tan học, một bạn chặn ngay trong lớp.
Cậu cúi đầu, dám : “Trần Dư Ninh, từng bức thư tớ cho ?”
: “Thư gì cơ?”
Lúc , Lục Minh Dã cùng một nhóm con trai khác tắm trong ánh hoàng hôn, chơi bóng trở về. Nhìn thấy cảnh tượng trong lớp, bọn con trai nào gì hiểu, đồng loạt bắt đầu trêu ghẹo, thi thoảng còn đẩy tới đẩy lui Lục Minh Dã.
Lục Minh Dã vứt bóng xuống, mặt lạnh tanh bước về phía chúng : “Các đang gì ?”
Chờ bọn họ hết, nhanh tay lục trong ngăn bàn của Lục Minh Dã, lôi bức thư tình . là của nam sinh .
Lục Minh Dã đỏ mặt, ấp a ấp úng. Dưới ánh mắt ép hỏi của , cuối cùng cũng nghẹn một câu: “Ai… ai bảo sến như ! Cậu nhất định sẽ thấy ghê tởm! là vì cho thôi!”
Nói xong, chính cũng thấy lời chẳng vững, mặt càng đỏ bừng, hận thể tìm cái lỗ chui .
: “Lục Minh Dã, c.h.ế.t !”