Đều Là Người Một Nhà - 4
Cập nhật lúc: 2025-07-25 21:42:49
Vốn nghĩ nhiều, nhưng kìm mà suy đoán:
Phải chăng… chính vì ở cùng với lão Lý, tụi nó mới gửi con gái đến đây?
nghĩ , dù chủ yếu trông Nhân Nhân cũng là lão Lý.
Nếu bắt một lo, thì khỏi nghĩ đến.
Chỉ là… sợ cái gì thì cái đó tới thật.
Ngày thứ ba, đường đưa Nhân Nhân học, lão Lý tai nạn, đ.â.m xe từ phía .
nhận điện thoại, lập tức chạy vội đến bệnh viện.
Lão Lý chụp CT.
May mắn , Nhân Nhân cả, còn lão Lý chỉ chấn động nhẹ, cần viện theo dõi vài ngày.
Con trai cả cũng tin nên vội vàng chạy tới.
Sau khi xác nhận cha , liền thủ tục bảo hiểm.
“Văn Anh, Nhân Nhân còn đang học, thể ai đón cháu.” – Lão Lý dặn dò .
gật đầu:
“Anh yên tâm, em sẽ đón. Ông cứ nghỉ ngơi cho .”
Những ngày đó, bận rộn mỗi ngày đưa đón Nhân Nhân đến từng lớp học khác .
Giữa chừng còn tranh thủ mang cơm đến cho lão Lý.
Chỉ mới hai ngày thôi, gầy rộc trông thấy.
Bất đắc dĩ, bàn với ông, thuê một chăm sóc tại bệnh viện.
Còn thì tập trung lo việc đưa đón Nhân Nhân.
Đến ngày lão Lý xuất viện, cuối cùng vợ chồng con trai thứ hai cũng về.
Cả hai cùng đến bệnh viện đón ông viện.
thở phào nhẹ nhõm.
Những ngày mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần rốt cuộc cũng sắp kết thúc .
lúc thanh toán tiền thuê chăm bệnh, xảy chuyện.
Người chăm sóc giúp đỡ suốt năm ngày, tổng cộng trả 1.200 tệ.
Tiền viện phí cũng hơn bốn ngàn.
Lão Lý viện mấy ngày, mang tiền theo cũng là chuyện bình thường.
đến chuyện trả tiền, con dâu thứ bỗng gọi to:
“Có khách hàng gọi, mau máy!”
Con trai thứ hai liền bước .
Hai cầm điện thoại, cùng hành lang bên ngoài.
Người hộ lý lẽ quen với mấy chuyện kiểu , chỉ nhếch miệng khinh khỉnh.
06
Chưa đến chuyện khi ở bên , chúng thỏa thuận rõ ràng — chi phí bệnh tật ai nấy tự lo.
Huống hồ , lão Lý thương cũng là vì đưa đón Nhân Nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/deu-la-nguoi-mot-nha/4.html.]
Dù thế nào nữa, khoản tiền cũng nên do nhà con trai thứ hai chi trả chứ.
Trong lòng tức giận, mặt mày sa sầm.
Lão Lý vội vàng dỗ dành:
“Văn Anh, em cứ thanh toán , về nhà sẽ chuyển cho em.”
Bất đắc dĩ, đành rút tiền thanh toán bộ.
Chờ khi chi phí trả xong, vợ chồng con trai thứ hai mới trở .
Trên mặt là nụ ngượng ngùng:
“Ôi trời, ba với dì Văn Anh vội vàng thanh toán hết .”
“Chuyện là do đưa đón Nhân Nhân mới xảy tai nạn, để tụi con trả mới .”
Nghe thì thật.
cũng chẳng thấy ai chuyển tiền cả.
Về đến nhà, con dâu thứ hai hớn hở lấy một chiếc hộp.
Vừa kể rằng bao nhiêu cửa hàng, tốn bao nhiêu công sức chọn lựa, cuối cùng mới tìm món quà để tặng .
“Mấy hôm nay vì Nhân Nhân, nào là khiến ba thương, nào là để dì Văn Anh vất vả lo toan thứ, chúng con thật ngại quá.
“Chiếc vòng chỉ là chút lòng thành, mong dì Văn Anh sẽ thích.”
Cô niềm nở mở hộp, đeo chiếc vòng vàng lên tay .
Lão Lý mấy ngày nghỉ ngơi cũng hồi phục tinh thần, khí sắc hơn hẳn.
Lão Lý tươi rói, khen con dâu thứ hai:
“Vẫn là Dục Đình hiểu chuyện, chúng đều là một nhà, cần khách sáo thế.”
Thấy cô đối xử với nhiệt tình, lời khéo léo , nỗi bực trong lòng cũng dần tan biến.
Không ngờ, chỉ vài ngày , lúc nhảy quảng trường về, thấy Nhân Nhân đến.
Lão Lý đang trò chuyện với con trai thứ hai.
Thấy về, con trai thứ hai liền nở nụ niềm nở:
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
“Dì Văn Anh, dì xem, mới mấy hôm thôi mà Nhân Nhân quý mến dì .
“Nó cứ nhất định đòi qua đây nữa. Trẻ con thì dối .
“Chắc chắn là dì chăm cháu chu đáo nên nó mới dính dì thế.”
sững .
Ý là ? Muốn tiếp tục trông con giúp nhà họ ?
Lần đợi trao đổi ánh mắt với lão Lý, lập tức đáp:
“Lần dì và ba cháu định du lịch mà , giờ ba cháu khỏe , chúng đang tính mấy hôm nữa sẽ đó.”
Nghe xong, ánh mắt con trai thứ hai thoáng đổi:
“Ba cháu mới đ.â.m xe đấy, dì còn yên tâm để ba cháu tự lái du lịch ?”
Giọng nhấn cao, mang theo chút giễu cợt khó nhận .
xong khó chịu, liền đáp:
“Chứ chẳng lẽ từ giờ về lái xe nữa ?
“ mà sự lo lắng của cháu dì cũng nghĩ đến , nên tụi dì định đăng ký một tour du lịch dành cho lớn tuổi, cần tự lái.”