DIỆP ĐÔNG 5: HUNG TRẠCH - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:34:29
6.
Khi tia nắng đầu tiên len lỏi phòng, tiếng ồn ào từ nhà bên cạnh cuối cùng cũng im bặt.
Ngay đó, bà Trương gõ cửa phòng .
Vừa mở cửa, một khuôn mặt to tướng vẽ đầy phù văn đỏ chót áp sát mặt .
Trong khoảnh khắc, còn tưởng phù chú của thành tinh.
"Nhìn cái gì mà ? Tất cả là tại cái đồ yêu tinh hại như cô, giờ rửa cũng sạch, cô đền tiền thuốc men cho ."
Nhớ cảnh cháu gái vẽ bùa lên mặt bà tối qua, nhịn mà bật .
"Sao? Mới sáng sớm mà bà hát kinh kịch, chơi trò đổi mặt với ?
"Tiếc là hứng thú, bà khỏi cửa rẽ , ở đó bệnh viện tâm thần, lẽ ! Họ sẽ nhận bà đấy."
Bà Trương tức giận đến nỗi mũi phì phì thở mạnh, chỉ thẳng mà mắng.
"Cô bậy! Chắc chắn là cái con nhỏ c.h.ế.t tiệt như cô giở trò qu//ỷ quái, cô mau đền tiền , nếu báo công an."
"Vậy thì quá! thấy chu sa mặt bà, hình như là loại giống hệt của mất ! Vừa , để công an đến xem, cả gà rán và Coca-Cola đặt giao hàng tối qua mất, cũng tìm luôn thể?"
Bà Trương tự đuối lý, rằng dù công an đến cũng gì .
Dù thì nửa đêm cũng xuất hiện ở nhà bà , chuyện qu//ỷ thần loạn lực, công an cũng tin.
Ngược là bà , ăn trộm đồ của còn thực sự vẽ lên mặt nữa chứ!
Bà Trương chỉ , tay run rẩy đến nỗi run b.ắ.n lên, "mày" nửa ngày, cuối cùng chỉ một câu "Mày chờ đó" lảo đảo bước về.
Trương Manh Manh mặt trắng bệch, môi tím tái vì sợ hãi, tựa cửa, oán hận trừng mắt .
đương nhiên cũng chỉ chờ ch//ết.
Bùa chú, chu sa, m//áu chó mực và tất cả các pháp khí mà thể nghĩ đến, đều dùng hết một lượt.
dấu ấn vẫn bám chặt lòng bàn tay , hề đổi.
Lúc mới phát hiện, chuyện chút đúng.
Theo lý mà , dù là âm vật tà ma gì nữa, pháp khí trong tay luôn thứ khắc chế
, nhưng nếu , thì hút tinh huyết của ?
Xem , bà Trương đơn giản.
7.
Nghĩ nghĩ , vẫn quyết định bắt đầu điều tra từ nhà Đào Đào.
đeo túi, đến cửa nhà Đào Đào, cánh cửa một cơn gió thổi tung, phát tiếng kẽo kẹt.
nghiêng đầu, quả nhiên thấy Trương Manh Manh mặc bộ quần áo giống hệt của , đến, thấy nó, cô liếc xéo một cái.
"Tưởng ai thèm theo cô chứ? chỉ là, chỉ là......"
"Chỉ là tìm hiểu thói quen sinh hoạt của , để đến lúc đó thế đúng ?"
chút lưu tình vạch trần cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/diep-dong-5-hung-trach/chuong-4.html.]
hề tức giận, cơ hội tự đưa đến tận cửa, thể tức giận chứ?
Sợ cô bỏ chạy, dùng sức đẩy cô một cái từ phía .
"Rầm!"
Trương Manh Manh sấp đất, bụi bay mù mịt, kiểm soát lực tay, thất bại , vội vàng kéo nó dậy, kéo trong nhà.
"Ừm! Vị trí !"
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
"Cái gì ?"
Trương Manh Manh phủi bụi , khó chịu hỏi .
chỉ lên đầu cô , nhếch môi đểu.
"Vừa , để hứng con nữ qu//ỷ đang bò xuống từ kìa!"
"A......"
Trương Manh Manh hét lên chạy đến cửa, dùng sức vặn tay nắm cửa, nhưng vặn thế nào cũng mở .
đến vị trí mà cô , ngẩng đầu lên.
"Ồ! Hình như nhầm , là bóng của lá cây thôi."
Trương Manh Manh lưng cứng đờ, như một con rối gỗ , thấy chuyện gì, cả thở phào nhẹ nhõm.
Ngay đó, cô ném cái tay nắm cửa vặn gãy vì dùng sức quá mạnh về phía .
"Đồ thần kinh! Bà nội đúng, cô chính là đồ yêu tinh hại , đáng đời cô kẻ c.h.ế.t cho ."
Nói , cô chạy đến đánh , phản tay một chiêu khóa tay, đè lên tường.
Cùng lúc đó, trong nhà truyền đến một giọng nữ âm u.
"Các đang tìm ?"
"Lại dùng trò , mày tưởng tao còn tin mày chắc?"
Trương Manh Manh giãy giụa, chửi bới thậm tệ, những lời lẽ thô tục, chẳng giống học sinh cấp ba chút nào.
sởn gai ốc, giọng , phát từ đỉnh đầu .
Mà lúc , một xúc cảm âm lãnh, ẩm ướt, trơn trượt từ gáy truyền đến, giống như, thứ gì đó đang l.i.ế.m cổ .
Một trận ớn lạnh từ dày trào lên, nhanh chóng túm lấy một nắm chu sa, phản tay vỗ lên cái lưỡi nhớp nháp .
"Để mày ghê tởm tao, để mày ghê tởm tao......"
Không hả giận, liên tục vỗ thêm mấy chưởng.
Trên cái lưỡi đỏ tươi bốc lên từng đợt khói đen, run rẩy mấy cái trong trung, đột ngột rụt lên .
ngẩng đầu, thấy một đoàn bóng đen mang theo một cái lưỡi đỏ tươi đang lao thẳng về phía .