Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

ĐOẠT HƯƠNG - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-07-09 03:59:28

Đôi , một trốn trong khoang ngầm của xe ngựa, còn giả nha .

Đệ chỉ chừng năm sáu tuổi, vóc nhỏ nhắn, dễ giấu kín phát hiện.

Triệu Mộ là đại công tử của phủ Định Viễn hầu, việc khỏi thành tương đối suôn sẻ.

Nào ngờ tin tức rò rỉ từ , quan binh truy đuổi tận ngoài thành, còn lục soát gắt gao tại khách điếm gần đó.

Đêm khuya, thả khỏi thùng để tiện ăn cơm và vận động một chút.

Ta và Triệu Mộ ở chung một phòng.

Bên ngoài thoáng bóng lướt qua.

Ta và Triệu Mộ , trong mắt lộ rõ sự cảnh giác và lo lắng.

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

Một như , hiếm khi bộc lộ vẻ mặt .

Ta liền hiểu, tình hình vô cùng cấp bách.

Chợt nảy một ý, liều lay mạnh giường, phát tiếng kẽo kẹt.

Chưa dừng ở đó, còn cố tình rên rỉ nho nhỏ.

Triệu Mộ như nỡ , đưa tay vuốt mặt một cái, hướng về phía ngoài.

Ánh đèn trong phòng mờ nhạt, bên ngoài rõ tình hình, chỉ thể thấy động tĩnh.

Chẳng bao lâu, cái bóng đang rình ngoài cửa sổ cũng rút .

Mãi đến nửa đêm, mới buông lỏng cảnh giác, thở phào một : “Mệt thật. Không đủ thời gian nữa.”

Ánh mắt Triệu Mộ đen thẫm, thần sắc khó phân.

Sáng sớm hôm , đoàn tiếp tục lên đường.

Cuối cùng, hai ngày, cũng thuận lợi giao cho quân khởi nghĩa.

Cả hai bọn họ cùng cúi hành lễ, : “Đa tạ đại ân đại nghĩa của .”

Họ gọi Triệu Mộ là “”.

Hắn còn là công tử phong lưu mà vẫn đồn thổi.

Con , thật chẳng thể mặt mà bắt hình dong.

Huynh họ sang phía , cũng hành lễ.

Trong lòng , như một trận gió xuân lặng lẽ thổi qua, mang theo tín niệm kéo dài dứt.

Kể từ khi hộ tống hậu nhân trung lương khỏi thành thành công, Triệu Mộ bắt đầu trọng dụng , cũng cực kỳ tin tưởng .

Mới qua nửa tháng, nhiệm vụ mới.

Triệu Mộ : “Hương Ngưng, nàng ngoại thành đón một nhóm nữ tử, sắp xếp họ cửa hàng.”

Vừa , cửa hàng cần vận chuyển hương liệu từ ngoài thành kinh.

Ta là chưởng quầy của tiệm hương liệu.

Gần đây mới , sản nghiệp khắp nơi tên Triệu Mộ đều ẩn chứa mục đích riêng.

Ngay cả tiệm hương liệu do quản lý, cũng là một địa điểm ngầm trong kinh thành.

Hoàng đế hiện tại tin lời gian thần, thiên vị quý phi, hết mực cưng chiều Ngũ hoàng tử do quý phi sinh , chèn ép thái tử cùng ngoại thích bên nhà thái tử.

Hoàng đế mê mẩn tu tiên ngộ đạo, theo lời yêu đạo, mỗi năm chọn mười hai thiếu nữ bát tự thuần âm, đem luyện đan.

Thiếu nữ độ tuổi xuân thì ném lò luyện, sống sờ sờ mà thiêu đến chết.

La sát nơi địa phủ còn chẳng tàn độc bằng đế vương ở nhân gian.

Ta càng hiểu rõ hơn lý do đằng hành động của Triệu Mộ.

Cũng rốt cuộc thấu sơn hà vạn dặm trong lòng .

Dưới sự giúp sức âm thầm của Tử Trúc, thuận lợi cướp mười hai thiếu nữ từ tay triều đình, giấu trong cửa tiệm hương liệu.

Hoàng đế giận dữ, điều động cả Binh Mã Ty để điều tra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/doat-huong/chuong-12.html.]

Chúng thậm chí còn thả cả chó săn.

Tiệm hương liệu chất đầy các loại hương liệu: nguyên liệu, bán thành phẩm, cũng cả thành phẩm.

Mùi hương hỗn tạp đủ khiến khứu giác chó săn rối loạn.

Hiểm họa lặng lẽ trôi qua.

Ta thành một nhiệm vụ nữa.

Con luôn vì phản hồi tích cực mà càng thêm tự tin.

Cũng như tâm trạng của lúc .

Cho nên, khi cữu cữu của thái tử — cũng chính là Trấn Quốc đại tướng quân đương triều — mai phục g.i.ế.c hại, Triệu Mộ sụp đổ.

Còn luôn cảm thấy… chuyện nên kết thúc như thế.

Triệu Mộ đau lòng khôn xiết, mượn rượu giải sầu.

Hắn tự vả hết đến khác, giận dữ mắng bản vô dụng.

Tử Trúc bên cạnh, nên gì mới .

Ta nghĩ tới nghĩ lui, bèn lấy một cây chày, chỉ Triệu Mộ:

“Công tử! Ngài dậy cho ! Ngài dậy mau!”

Triệu Mộ khẽ , trong mắt ánh sáng lấp lánh.

Hắn lúc thì , lúc , sắc mặt tan nát rã rời.

“Thật sự… thể đổi thời cuộc ? Hay là đủ năng lực? Ta khổ sở bảo vệ Đại tướng quân hồi kinh, tốn nửa năm mới bố trí hành trình, mà vẫn chặn g.i.ế.c giữa đường.”

Ta giỏi lời to tát, chỉ rằng, Triệu Mộ nên nông nỗi .

Thế đạo cũng nên bại hoại đến mức .

Ta bỏ cây chày xuống, xổm xuống Triệu Mộ:

“Ngài vẫn còn sống, đời vẫn còn những nghĩa sĩ như ngài âm thầm nỗ lực. Chỉ cần còn sống, thì vẫn còn hy vọng, chẳng ?”

Triệu Mộ thất thần trong chốc lát, nhưng vẫn cầm lấy bầu rượu, tiếp tục tu ừng ực.

Thấy uống quá nhiều, đưa tay ngăn.

Một tiến một lùi, hai giằng co kịch liệt, cuối cùng quấn lấy thành một trận hỗn loạn.

Mãi đến khi Tử Trúc bật thốt lên kinh hô:

“Ta… chẳng thấy gì cả!”

Lúc , đang Triệu Mộ.

Khoảnh khắc bốn mắt , ánh mắt nóng rực.

Ta lúng túng thôi, chỉ cảm thấy lỗ tai nóng thổi qua, tâm tình tả xiết.

“Ta… cố ý, công tử chớ trách!”

Ta định dậy, Triệu Mộ đưa tay ôm lấy hông , ngăn cản.

Ta kinh ngạc, đầu óc bỗng chốc trống rỗng, chẳng còn nghĩ gì nữa.

May , mấy thở , Triệu Mộ buông tay.

Ta vội vàng lên, xoay chạy khỏi phòng.

Sau khi trấn định một lúc, soi gương.

Nhìn khuôn mặt đỏ bừng trong gương, khẽ tát một cái.

Xong đời !

Lẽ nào thật sự là kẻ lẳng lơ?

Không thể nào!

Ta loại !

Loading...