Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Đổi Điểm Đổi Đời - 04.

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:40:14

Giang Dao thu chỗ một lời, cô luôn như , một khi bản đuối lý thì lập tức giả vờ yếu đuối để khác mặt giúp, quen .

 

Khi thầy giáo giảng bài, cô liên tục liếc về phía , trong ánh mắt tràn đầy hận ý.

 

Vốn dĩ cho rằng chuyện dập đầu, và Giang Dao thể yên , kiếm tiền của , cô mua điểm của cô .

 

Đường ai nấy .

 

ngờ vẫn nghĩ quá đơn giản.

 

Đầu thì dập, nhưng mối thù , Giang Dao chắc chắn sẽ ghi nhớ.

 

Cũng về nhà sẽ với như thế nào.

 

Một tuần , chủ nhiệm lớp lén tìm với vẻ mặt u sầu:

 

“Em chắc là thi đua .”

 

Chủ nhiệm lớp với , Giang Dao trực tiếp tìm đến phó hiệu trưởng, quyên góp cho trường nửa cái thư viện.

 

Chà, vì tranh suất cho con gái mà tay lớn thật.

 

“Hơn nữa ba em cũng gọi điện cho thầy, ông lấy thành tích thi thử , quyết định là cả nhà em nhất trí đồng ý, ông là ba em, suy nghĩ cho việc học của em, kiến nghị trường hủy bỏ tư cách dự thi của em.”

 

Đến lúc , cuối cùng cũng hiểu .

 

đây chủ nhiệm lớp với , chỉ cần còn trong sổ hộ khẩu nhà họ Giang, bọn họ chỉnh thì dễ như trở bàn tay.

 

Từ khi còn về nhà, thể kèm cặp Giang Dao nữa, cũng còn bất cứ giá trị lợi dụng nào với cái nhà đó.

 

Bọn họ chỉ ước gì vứt bỏ như từng vứt bỏ .

 

Nhìn vẻ mặt rối rắm của chủ nhiệm lớp, , thể bảo vệ , ông còn khổ sở hơn bất cứ ai.

 

“Không , thưa thầy.” cố gắng tỏ bình tĩnh: “Dù điểm cộng từ thi đua, em vẫn thể đạt thành tích , thầy tin em.”

 

Nghe , chủ nhiệm lớp mới yên tâm:

 

“Đứa trẻ ngoan, chí khí. Em nghĩ như , thầy tin em. À còn nữa, bên em thì em đừng lo, thầy sẽ thường xuyên dành thời gian đến thăm bà .”

 

“Người ở bệnh viện , gần đây bệnh tình của bà định hơn nhiều.”

 

9

 

Suất thi đua cuối cùng vẫn rơi tay Giang Dao, cô vui đến mức cái đuôi cũng vểnh lên trời.

 

thầm trong lòng.

 

tính toán giỏi thật, lúc thi đua thì bỏ một khoản tiền lớn để mua điểm, cuối cùng lợi dụng thứ tự thi đua để cử .

 

Đến cả thi đại học cũng miễn.

 

vấn đề là…

 

đến địa điểm thi, hệ thống lấy điểm để bán cho nó đây?

 

E là sắp hỏng bét .

 

Ngày cô thi đua, kế đích lái một chiếc xe sang đến cổng trường, đưa Giang Dao đến địa điểm thi.

 

lấy nước tinh khiết cho lớp về thì chạm mặt bọn họ.

 

Mẹ Giang Dao khinh miệt liếc một cái, đó tùy tiện đeo kính râm lên, bằng giọng mà ai cũng thể thấy:

 

“Việc Dao Dao nhà dì thể tham gia thi đua cũng là nhờ các bạn học thường ngày chiếu cố con bé, các cháu mạnh hơn ai đó nhiều, nếu Dao Dao nhà dì ở trường sẽ bắt nạt đến mức nào…”

 

khựng , rõ ràng là đang ám chỉ .

 

Được Giang Dao khen một tràng, mấy bạn học vốn thích nịnh bợ lập tức sống .

 

Hùa theo mà ca ngợi Giang Dao một hồi, tiện thể còn dìm xuống:

 

“Dì đừng , Giang Dao học giỏi mà, việc tham gia thi đua là đương nhiên.”

 

“Có thành tích lúc cao lúc thấp, cực kỳ định, chẳng lẽ còn chiếm chỗ mà ?”

 

Mẹ kế khẽ mỉm , hiệu về phía :

 

“Thật dì cũng hiểu, con bé Giang Lam , nó ở bệnh viện đều là nhà dì chữa trị giúp, con bé tâm tư nặng, chắc chắn trong lòng sớm thoải mái, đương nhiên là mắt con dì.”

 

Mọi xung quanh bừng tỉnh hiểu :

 

“Khó trách mà, Giang Lam kiểu nghèo hèn , chắc chắn là ham tiền thưởng thi đua nên mới cố tranh giành với Giang Dao…”

 

Đang thì điện thoại của Giang Dao vang lên.

 

Một lát , điện thoại của cô đổ chuông bảy tám , mỗi đều tỏ vẻ mất kiên nhẫn mà tắt máy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/doi-diem-doi-doi/04.html.]

Thấy hỏi: “Điện thoại của con ? Cứ kêu suốt thế?”

 

“À, là chuông báo thôi ạ.”

 

“Lát nữa phòng thi nhớ tắt nhé, giám thị nghiêm lắm, đừng để thầy cô hiểu lầm là con gian lận.”

 

Giang Dao ậm ừ gật đầu.

 

cách đó xa, xách theo một xô nước, chằm chằm bọn họ.

 

Giang Dao đến tự nhiên, cộng thêm điện thoại ngừng reo, cô phiền chết, nhíu mày hỏi :

 

“Chị cái gì mà ?”

 

hỏi: “Cô còn ? Sắp đến giờ thi .”

 

Giang Dao trợn mắt: “Mắc mớ gì tới chị, lái xe đưa mà, nhanh thôi.”

 

mỉm chỉ phía :

 

“Không nữa là kịp đó.”

 

Vừa dứt lời, phía chiếc siêu xe một chiếc Minibus chạy tới, đ.â.m thẳng đuôi xe của bọn họ.

 

Cửa xe mở , ba đàn ông vạm vỡ xuống xe, xuống túm lấy một học sinh hỏi một cách hung dữ:

 

“Ai là Giang Dao?”

 

10

 

Giang Dao thấy cảnh tượng thì sợ xanh mặt, rụt cổ định chui siêu xe nhưng một tên trong đó túm lấy cổ áo.

 

“Chạy cái gì, mày là Giang Dao đúng ?”

 

Mẹ Giang Dao cũng hoảng hốt, giơ tay định cản những đàn ông : “Bỏ tay ! Các gì? Mau buông tay ! Nếu báo cảnh sát!”

 

Người đàn ông ha hả:

 

“Bà báo , chúng chỉ ước bà báo thôi, thiếu nợ thì trả tiền là lẽ đương nhiên! Bây giờ là con gái bà đang nợ tiền của chúng !”

 

“Bà gọi cảnh sát đến hỏi cho rõ con gái bà, rốt cuộc khi nào thì trả tiền.”

 

Mặt Giang Dao trắng bệch.

 

“Anh bậy bạ gì đó! Con gái thể nợ tiền!” Mẹ Giang Dao hét lên xông lên xô đẩy đàn ông cầm đầu: “Nhà chúng nhiều tiền lắm! Tiền tiêu vặt mỗi tháng của con gái cũng mấy vạn tệ, thể vay tiền của các ! Chắc chắn là các nhầm lẫn !”

 

Tiếng ồn ào thu hút sự chú ý của nhiều học sinh, nhiều bắt đầu đổ xô cổng trường xem.

 

Giang Dao cảm thấy mất mặt, định chui xe, nhưng đàn ông kéo .

 

“Hỏi mày đấy, khi nào thì trả tiền?”

 

“Mấy đứa học sinh bây giờ là , lúc vay tiền thì ngọt xớt, đến lúc trả tiền thì bắt đầu mất tích tìm thấy , thấy nhà bà xe cũng giống trả nổi tiền mà…”

 

“Buông con gái !”

 

Mẹ Giang Dao hét lên một tiếng xông lên, cầm chiếc túi hàng hiệu của đập đầu đàn ông.

 

Chiến tranh diện bùng nổ, ba đàn ông cố gắng giữ chặt Giang Dao đang la hét, còn khống chế Giang Dao đang bỏ chạy.

 

Hiện trường hỗn loạn, tiếng phụ nữ kêu la, tiếng trẻ con la hét.

 

Bên cạnh còn hai bảo vệ cố gắng xông lên hỗ trợ.

 

xách theo một thùng nước tinh khiết, trong lòng nghĩ nên hất nước để bọn họ bình tĩnh .

 

Không đợi cho bọn họ bình tĩnh thì cảnh sát đến.

 

Đầu của Giang Dao cào cho tơi tả, như một ổ gà, kính râm cũng rơi xuống đất giẫm nát.

 

thở hồng hộc, hét lớn với cảnh sát: “Bọn họ bắt cóc con gái ! Mau bắt bọn họ !”

 

Cảnh sát tách Giang Dao khỏi đám đàn ông, đưa sang một bên.

 

Ba đàn ông, một đầu trọc chiếc khóa kim loại túi của Giang Dao đập sưng một cục, một mặt đầy vết cào.

 

Ba cũng ấm ức, lên tiếng:

 

“Đồng chí cảnh sát, chúng cũng như , nữ sinh nợ tiền của chúng trả còn trốn tránh, chúng mới đến trường tìm cô …”

 

Lời còn dứt, Giang Dao hét lên:

 

“Đừng bọn họ bậy! Con gái chắc chắn nợ tiền! Bọn họ mục đích khác, bắt cóc con gái để tống tiền…”

 

Ba đàn ông lập tức phản bác: “Bà già , bà vu khống ? Chúng tuy là cho vay, nhưng chúng bao giờ dùng bạo lực để đòi nợ, tất cả hành vi của chúng đều diễn trong khuôn khổ pháp luật.”

 

“Hơn nữa là bà động tay đánh chúng , xem mặt cào .”

 

Loading...