Đổi Gel Bôi Trơn Bằng Keo 502 - 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:40:11
09
Nhậm Minh Dương và Lâm Oánh mãi đến tối hôm mới về.
Một kẹp chặt hai chân.
Một khẽ nhấc m.ô.n.g lên khi bước .
Hai lê lết từng bước, một một .
Dáng vẻ vô cùng kỳ quái.
bấm chặt lòng bàn tay, mới nhịn bật .
“Hai ? Cả ngày trời thấy bóng dáng?”
giả vờ lo lắng hỏi, ánh mắt đảo qua giữa hai .
Trên mặt Nhậm Minh Dương thoáng hiện lên một tia mất tự nhiên, ánh mắt cũng tránh né.
“Công ty chút việc gấp, bận suốt cả ngày.
“Vừa lúc ở lầu gặp Lâm Oánh, nên tiện thể cùng về luôn.”
Giọng của chút ấp úng, vô cùng thiếu thuyết phục.
đầu, ánh mắt rơi thẳng lên Lâm Oánh.
“Oánh Oánh, cả ngày thấy em , cũng báo một tiếng?
“Chị còn tưởng em gặp chuyện gì .”
Sắc mặt Lâm Oánh tái nhợt đáng sợ, đôi môi khẽ run rẩy.
Rõ ràng là kịp nghĩ lý do hợp lý.
Lâm Oánh chỉ ấp úng:
“Cô Thẩm… …”
Nhậm Minh Dương thấy , lập tức lên tiếng đỡ lời giúp cô :
“Nhà Oánh Oánh chút chuyện, cô xin nghỉ phép với .
“Anh bận quá nên quên với em.”
Lâm Oánh vội vàng gật đầu phụ họa, sợ tiếp tục truy hỏi.
“Cô Thẩm, chăm em bé đây.”
phất tay, giọng nhẹ nhàng:
“Không cần .
“Bố nhớ cháu, nên đưa bé về nhà vài ngày .
“Coi như em thời gian nghỉ ngơi.”
Lâm Oánh khựng một chút, nhưng cuối cùng chỉ cúi đầu nhỏ giọng đáp:
“Vậy… để nấu cơm cho cô.”
gật đầu, giọng điệu thản nhiên:
“Mau .”
Cô lén lút liếc sang Nhậm Minh Dương, trong mắt đầy vẻ tủi .
Nhậm Minh Dương lúc còn đang lo , nào thời gian để ý đến cô .
Lâm Oánh đành thu ánh mắt, lết từng bước khó nhọc bếp.
Tấm lưng cô thật thảm hại.
Mỗi bước , đều như đang gánh chịu cơn đau đớn khủng khiếp.
Thật lòng mà .
cũng thấy tội nghiệp cô .
Ban ngày trâu ngựa, ban đêm gà mái.
Bị thương mà vẫn lê lết nấu cơm cho .
Thảm đến mức khó tin.
Trong bếp, tiếng chén bát va chạm leng keng vang lên.
Rõ ràng, động tác của cô chậm hơn hẳn so với bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/doi-gel-boi-tron-bang-keo-502/4.html.]
10
Nhậm Minh Dương cắn chặt môi, vịn mép ghế sofa, chậm rãi xuống.
Trên mặt tràn đầy đau đớn, nhưng vẫn cố gắng nhịn phát tiếng.
giả vờ như nhận sự khác thường của .
Bước đến bên cạnh, vòng tay ôm lấy cổ , phịch xuống đùi .
Cố tình lắc lư qua , giọng ngọt ngào nũng:
“Chồng ơi, Tiểu Bảo nhà, cuối cùng chúng cũng thể tận hưởng thế giới hai .”
Cơ thể Nhậm Minh Dương bỗng nhiên cứng đờ, sắc mặt khó coi đến cực điểm.
Ngón tay bấu chặt mép sofa, các khớp tay đều trắng bệch vì dùng sức.
vẫn vững, cố ý cọ xát vài .
Cuối cùng, Nhậm Minh Dương thể chịu đựng nổi nữa.
Anh đẩy mạnh .
Lực quá lớn, đến mức chính cũng giật .
đẩy đến loạng choạng, suýt chút nữa ngã nhào xuống đất.
Trên mặt Nhậm Minh Dương thoáng qua một tia hoảng loạn:
“Vợ ơi, cố ý .”
Nhất Phiến Băng Tâm
Sau khi vững , cố ý liếc xuống quần , thấy một vệt tối loang .
Chắc chắn là vết thương rỉ máu.
lập tức tỏ vẻ lo lắng:
“Chồng ? Anh thế? Có chỗ nào khó chịu ? Để em xem nào.”
Nói xong, vươn tay định kéo quần xuống.
Nhậm Minh Dương như thể hoảng sợ, lập tức lùi mạnh về .
Trong lúc hoảng loạn, vô tình giật trúng vết thương.
Cơn đau khiến nhăn nhó méo mặt, giọng run rẩy rít qua kẽ răng:
“Không … Chỉ là… đột nhiên mắc tiểu.”
Anh ôm chặt lấy hạ , kẹp chặt hai chân, khó nhọc dịch từng bước một về phía nhà vệ sinh.
tựa ghế sofa, bóng dáng nhếch nhác của , tâm trạng đến lạ thường.
Hôm nay, nhân lúc bọn chúng nhà…
lắp camera giám sát ở từng góc khuất trong căn nhà .
Đảm bảo ghi tất cả thứ—
Bao gồm cả trong nhà vệ sinh.
11
Trong đoạn ghi hình giám sát.
Nhậm Minh Dương cẩn thận gỡ băng gạc, để lộ vết thương m.á.u me đầm đìa bên .
Anh rút từ túi một tuýp thuốc mỡ, ngón tay run rẩy, từng chút một bôi lên vết thương.
Khoảnh khắc thuốc chạm da, đau đến mức hít sâu một .
vẫn cắn răng chịu đựng, dám rên một tiếng.
Nhìn thấy cảnh , khỏi hả hê.
Không ngờ keo 502 lợi hại đến thế.
bắt đầu tò mò…
Không tình trạng của Lâm Oánh còn thê thảm đến mức nào?
Vết thương của cô rộng hơn, chắc chắn nỗi đau cũng gấp bội.
Khoảng nửa tiếng , Nhậm Minh Dương mới bước khỏi nhà vệ sinh.
Mỗi bước , hai chân run lẩy bẩy.