Đổi Gel Bôi Trơn Bằng Keo 502 - 6
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:40:14
13
Sáng sớm hôm .
Lâm Oánh vội vàng thu dọn hành lý, chuẩn rời .
Cô động tác nhẹ, như thể sợ đánh thức ai đó.
Khi cô kéo vali đến cửa, mới từ tốn bước khỏi phòng ngủ.
“Oánh Oánh, sáng sớm mà ?”
Cô cúi đầu, giọng chút run rẩy:
“Cô Thẩm, nhà việc gấp… … xin nghỉ việc.”
gật đầu, hỏi thêm, chỉ lấy điện thoại , chuyển khoản tiền lương tháng cho cô .
“Đây là tiền lương tháng , cầm lấy . Đi đường cẩn thận.”
Ngón tay cô khẽ run, ánh mắt tránh né, như điều gì đó.
cuối cùng, cô chỉ vội vàng lời cảm ơn, bỏ thật nhanh.
vốn là rạch ròi giữa công và tư, bao giờ thiếu nợ lương của ai.
những món nợ khác…
Một xu cũng bỏ sót.
Quay trở trong nhà, Nhậm Minh Dương vẫn còn đang ngủ say giường.
Vết thương của càng ngày càng nghiêm trọng.
Không khí trong phòng nồng nặc mùi thối rữa.
Những ngày qua, tần suất bôi thuốc của rõ ràng tăng lên.
Thậm chí, nửa đêm còn thấy tiếng rên rỉ kìm nén của từ nhà vệ sinh.
bước phòng tắm.
Rút một lọ tinh chất ớt cay chuẩn từ , bơm tuýp thuốc mỡ của .
Đã đến lúc cho màn trình diễn chính thức bắt đầu .
đặt tuýp thuốc trở chỗ cũ, tâm trạng vô cùng sảng khoái, đó về giường , bình tĩnh chờ xem kịch .
Không lâu , Nhậm Minh Dương tỉnh dậy.
Anh lê bước nặng nề nhà vệ sinh, vẫn như ngày, cởi quần , chuẩn xử lý vết thương.
Vết thương của bắt đầu lở loét.
Xung quanh cả những mô hoại tử thâm đen.
Nhậm Minh Dương nghiến chặt răng, dùng tăm bông thấm thuốc sát trùng, tỉ mỉ lau sạch vết thương.
Trán rịn đầy mồ hôi lạnh.
Chậc chậc chậc…
Sao mà nặng đến mức ?
nhịn mà thầm cảm thán—
Nhậm Minh Dương đúng là giỏi nhịn đấy!
Những ngày qua, cắn răng chịu đựng đến tận bây giờ, cũng coi như một tay cứng.
Anh lấy tuýp thuốc mỡ , bóp một lượng lớn, trực tiếp bôi lên vết thương.
Khoảnh khắc tiếp theo—
Cơ thể cứng đờ!
Ngay đó, thét lên một tiếng đau đớn xé ruột gan:
“Aaaaaa—!!!”
vờ như hoảng hốt, lập tức đẩy cửa xông , mặt tràn đầy lo lắng:
“Chồng ơi! Sao ?!”
Khuôn mặt của Nhậm Minh Dương méo mó vì đau đớn, gần như biến dạng.
Trên trán, gân xanh giật liên hồi.
Anh điên cuồng cào xé vết loét, đến mức m.á.u nhỏ xuống sàn nhà.
“Nhanh! Đưa đến bệnh viện!”
Anh gần như gào lên.
giả vờ hoảng loạn, hét lên đầy kinh ngạc:
“Sao thế ?! Chồng ơi, lở loét lan cả phía ?!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/doi-gel-boi-tron-bang-keo-502/6.html.]
Nhậm Minh Dương còn sức để đáp .
Anh chỉ cào cấu vết thương một cách điên cuồng, như thể đó là cách duy nhất giảm bớt cơn đau.
Cho đến khi đau đến mức ngất xỉu.
mới ung dung rút điện thoại , từ từ bấm gọi cấp cứu.
14
Bên ngoài phòng cấp cứu.
Bác sĩ bước , sắc mặt nghiêm trọng, với :
“Tình trạng của bệnh nhân khả quan.
“Các mô hoại tử, dẫn đến nhiễm trùng thứ phát.”
“Hiện tại hai phương án:
“Một là điều trị bảo tồn, nhưng nguy cơ nhiễm trùng cao, thể đe dọa đến tính mạng.
“Hai là tiến hành phẫu thuật cắt bỏ, loại bỏ mô hoại tử.”
hề do dự:
“Cắt .”
Bác sĩ rõ ràng ngờ quyết đoán đến .
“Cô suy nghĩ ? Dù gì đây cũng là… một bộ phận quan trọng.”
kiên quyết, nhận lấy tờ giấy chấp thuận phẫu thuật.
Soạt soạt—
thẳng tay ký tên lên đó.
15
Khi Nhậm Minh Dương mở mắt nữa.
Đã là ngày thứ hai ca phẫu thuật.
Nhất Phiến Băng Tâm
Thuốc tê dần tan, ánh mắt vẫn còn mơ màng, đờ đẫn.
Cho đến khi thấy bên giường, ánh mắt mới dần tập trung .
“Vợ ơi…”
Bốp!
ném thẳng tờ đơn ly hôn xuống bàn.
“Nhậm Minh Dương, ly hôn .
“Con thuộc về , tài sản cũng thuộc về .”
Anh sững sờ, ánh mắt thoáng qua một tia hoảng loạn.
Ngay đó, cố gắng gượng , vờ như chuyện gì xảy .
“Vợ ơi, em đang cái gì ?
“Tự nhiên đòi ly hôn?”
liếc mắt xuống hạ của , giọng đầy châm biếm:
“Hai kẻ dính chặt trong khu chung cư chẳng là hai ?
“Nhậm Minh Dương, giỏi thật đấy, ngoại tình với chính bảo mẫu của !”
Sắc mặt tái nhợt ngay lập tức, môi cũng run rẩy.
Anh vội vàng mở miệng, cố gắng biện minh:
“Vợ ơi, giải thích!
“Là cô quyến rũ !
“Anh thề, chỉ một !
“Anh chỉ là nhất thời hồ đồ mà thôi…”
Anh nắm chặt lấy vạt áo , giọng nghẹn ngào cầu xin:
“Anh thật sự sai !
“Đây chỉ là một lầm mà đàn ông nào cũng thể phạm !
“Xin em, hãy cho một cơ hội nữa!”
dứt khoát hất tay .
“Ký , đừng chuyện trở nên xí hơn nữa.”
Nước mắt Nhậm Minh Dương rơi xuống.