Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Đổi Hôn Sự Được Nhân Duyên - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-09 17:26:09

Mọi lượt xuống chỗ của , ngoại trừ tỷ tỷ, ai nấy đều cố gắng trò chuyện, bầu khí cũng coi như hài hòa.

 

“Mẫn đại nhân vẫn còn ở Hàn Lâm Viện chứ?” Ninh Vương thuận miệng hỏi. 

 

“Vâng. Dương các lão ý để tích lũy kinh nghiệm hai năm , đó ngoài rèn luyện.” Giọng điệu Mẫn Thời Dĩ mang theo vài phần kiêu ngạo “Qua hai năm rèn luyện, thể về kinh thành.”

 

Ta cúi đầu xuống nhấp , Mẫn Thời Dĩ quả thực tư cách để kiêu ngạo. Hắn là Trạng nguyên, tân quý đương triều, bái môn hạ của Thủ phụ Dương các lão. Chỉ cần phạm sai lầm, mười năm triều đình chắc chắn sẽ một chỗ vững chắc.

 

Thậm chí, trong triều còn tin đồn rằng Dương các lão ý định bồi dưỡng nối nghiệp. 

 

Đây cũng là lý do tỷ tỷ trúng .

 

So với một Vương phi nhàn rỗi, thê tử của quyền thần càng địa vị hơn.

 

bây giờ cảm thấy, với đầu óc của Mẫn Thời Dĩ, nổi quyền thần, cũng chẳng thành tựu gì to lớn.

 

“Không tệ.” Ninh Vương gật đầu .

 

“Vậy còn Vương gia, gần đây dự định gì ?” Mẫn Thời Dĩ hỏi: “Thánh thượng sửa chữa tế đàn, các triều đại xưa nay việc đều do Hoàng tử giám sát, Vương gia dâng sớ xin phụ trách ?”

 

Bầu khí lập tức lạnh xuống.

 

Tỷ tỷ đắc ý liếc mắt về phía .

 

“Ta là kẻ mù mà.” Ninh Vương thản nhiên : “Chẳng gì cả, nghỉ ngơi thật mới là quan trọng nhất.”

 

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit, cả nhà bấm theo dõi page Facebook cùng tên để ủng hộ sốp nha🌟

Mẫn Thời Dĩ liếc một cái, ý vị sâu xa mà tiếp lời: “Cũng , Vương gia nên nghỉ ngơi nhiều hơn."

 

Ta ngắt lời Mẫn Thời Dĩ, hỏi Ninh Vương: “Vương gia, canh mặn ?”

 

Ninh Vương nhíu mày, lập tức hiểu ý , khẽ đáp: “Ta mặn.”

 

“Vậy là phu mặn nhỉ?” Ta như Mẫn Thời Dĩ.

 

Chữ “mặn” , tất nhiên là ám chỉ nhàn rỗi, nhàn rỗi đến mức xen chuyện của khác.

 

Khuôn mặt Mẫn Thời Dĩ đỏ bừng lên.

 

Ninh Vương cong môi nở nụ , trong mắt dường như chút đắc ý. Hắn nghiêng đầu, thấp giọng với : “Phu nhân, ăn cá.”

 

“Được.” Ta chăm chú gỡ xương cá cho Ninh Vương.

 

Hắn chống cằm hướng về phía , dù thấy gì nhưng biểu cảm vô cùng hài lòng.

 

Tỷ tỷ dám lời nào, Mẫn Thời Dĩ cúi đầu uống rượu.

 

“Cá tệ.” Ninh Vương .

 

Ta đột nhiên cảm thấy Ninh Vương dường như cũng nghiêm túc như thể hiện bên ngoài.

 

Dùng bữa xong, trở về phòng lấy đồ đạc.

 

Lúc bước khỏi tiểu viện, thấy Mẫn Thời Dĩ gốc cây đào đang xanh . Hắn , sắc mặt mang chút sầu não: “A Lê, xin nàng.”

 

Ta nhiều lời với , vòng qua thẳng.

 

“Ta thích nàng nhưng bất kể thế nào thì sai lầm cũng xảy , là với nàng.” Hắn đuổi theo giải thích với : "Nàng bồi thường cho nàng thế nào cũng ."

 

Ta dừng bước , .

 

“Ta ngươi lập tức lấy cái c.h.ế.t tạ tội.”

 

Hắn sững sờ.

 

“Vậy thì ngươi ngậm chặt miệng , che giấu tội khi quân thật kín kẽ cho !” Ta nữa, bước qua con đường nhỏ, về tiền viện.

 

Đối với Mẫn Thời Dĩ, khi đính hôn cũng từng rung động với .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/doi-hon-su-duoc-nhan-duyen/chuong-4.html.]

 

Hắn tài hoa, dung mạo, rằng thật lòng thích . Những đêm dài ngủ, cũng từng âm thầm tưởng tượng về tương lai của hai chúng .

 

chút tình cảm mỏng manh , khoảnh khắc khăn tân nương vén lên đêm hôm , hóa thành tro bụi.

 

Có những xứng đáng.

 

“Phu nhân?” Ninh Vương cổng chính đợi . Ta nhanh chân bước tới, vươn tay về phía , chờ nắm lấy.

 

“Ta quen thuộc đường trong nhà nàng, phiền phu nhân .”

 

5

 

Ta nắm tay Ninh Vương, cùng ngoài.

 

Chúng chậm, dường như tâm trạng của Ninh Vương .

 

Trên đường về, , kiệu đơn biến thành xe ngựa. Ninh Vương giải thích với :

 

“Kiệu phu việc gia đình, để bọn họ về .”

 

Ninh Vương phủ kiệu phu nhưng Khương phủ mà, ý nghĩ đó lóe lên trong đầu nhưng chỉ đáp .

 

“Bậc lên xe ?” Ninh Vương bên cạnh xe, còn xa phu theo xe và Lập Nhân giống như khúc gỗ, ai động đậy.

 

Ta đành tiến lên, đỡ Ninh Vương lên xe.

 

Tâm trạng của Ninh Vương , đường còn mua điểm tâm. Ta thấy vui vẻ, bèn thử thăm dò hỏi:

 

“Vương gia, ngài từng lừa gạt bao giờ ? Nếu như lừa ngài, ngài sẽ thế nào?”

 

“Tuỳ tuỳ chuyện.” Hắn đáp.

 

“Nếu là quen, mà còn lừa một chuyện quan trọng thì ?”

 

Ninh Vương thản nhiên : “Nhất định khiến đối phương trả giá đắt.”

 

“Ồ.” Ta hoảng hốt, bóp nát miếng điểm tâm trong tay.

 

Ta nghĩ đến lời mẫu dặn dò khi :

 

“Nhân lúc Vương gia phát hiện, hãy sớm sinh một đứa trẻ. Đến lúc đó, ngài vì thể diện của đứa trẻ, cũng sẽ giữ bí mật .”

 

Xem , chỉ thể theo lời mẫu .

 

Vì tính mạng của cả gia đình, việc sinh con nhất định càng sớm càng .

 

“Đang suy nghĩ gì ?” Ninh Vương đột nhiên hỏi .

 

“Điểm tâm ngon lắm.” Mặt nóng lên, sợ phát hiện tâm tư của , vội vàng đổi chủ đề: “Hôm nay Thất điện hạ đến nữa ?”

 

Ninh Vương nhíu mày: “Phu nhân thích Thất ?”

 

“Đệ nghịch ngợm nhưng đáng yêu.”

 

“Ồ, chắc là sẽ đến.” Hắn .

 

Buổi chiều, Thất Hoàng tử quả nhiên đến đúng giờ cơm, bám riết lấy chuyện, chơi cờ, buổi tối còn vòi vĩnh đòi vườn dạo.

 

“Vương gia tiện, thôi đừng dạo nữa.” Ta bản quá mệt mỏi, cần giữ sức cho buổi tối.

 

“Phu nhân, tiện.” Ninh Vương dậy, nhẹ nhàng : “Đi thôi, dạo.”

 

Ta kinh ngạc liếc Ninh Vương.

 

“Ta với tẩu tẩu đỡ nhị ca mà.” Thất Hoàng tử : “Như sẽ sợ ngã.”

 

 

Loading...