Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Đón Lấy Ánh Mắt Nhu Tình (Thừa Thu Ba) - Chương 1: Đại nạn - cầu cứu cẩu nam nhân Bùi Thiệu

Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:18:09

Năm Thái Xương thứ ba mươi chín, nhất định là năm nhiều chuyện.

Đầu năm, Giang Nam tuyết lớn, liên lụy đến một vụ án tham ô, chấn kinh triều dã, giữa năm, Tây Nam đại hạn hán, một bộ phận khu vực bạo loạn, cũng may Tĩnh quốc công khâm sai kịp thời chạy tới địa phương, trợ cấp dân tình, phối hợp điều phối chi phí cứu trợ, dùng tình dùng sự uy nghiêm, biểu lộ khí độ triều đình, thể bình náo động.

Đến cuối năm, đợi thở phào nhẹ nhõm, hai mươi chín tháng Chạp, Thái tử bức vua thoái vị, Tĩnh quốc công dẫn cấm vệ quân lấy ít địch nhiều, bảo vệ hoàng cung, dẫn theo Tây Bắc quân tới cứu viện, Đông cung thất bại, Thái tử treo cổ tự vẫn, bộ Đông cung ai mạng.

Năm nay tràn ngập mùi tanh.

Xảy chuyện như , bộ Thượng Kinh nơm nớp lo sợ, vội vàng biểu thị lòng trung thành, dám liên quan đến Đông cung, đương nhiên, cũng xui xẻo, vô cùng trùng hợp, ngày thường cũng nhận bao nhiêu ân huệ của Đông cung, ở thời điểm , mối quan hệ rõ ràng với Đông cung, bắt.

_Bản dịch thuộc về Hân Nghiên Lâu - MonkeyD. Vui lòng không ăn cắp dưới mọi hình thức.
Dtruyen, Truyenfull, Truyenplus, Wattpad, Cáo Truyện

là ĐỒ ĂN CẮP CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP!!!!!~_

Ví dụ như Bắc Ninh Bá phủ.

Thụy Phúc đường bên trong Bá phủ, Bá phu nhân Vương thị còn dáng vẻ bình thường, sắc mặt tái nhợt, môi khô nứt, hai ngày nghỉ ngơi . Giờ phút tựa đầu gối lão phu nhân Bá phủ : "Tổ mẫu, Bá gia bây giờ a!"

Hai ngày , Bá gia cùng Nhị gia trong phủ đều "Mời" trong cung.

Những tử quan thế gia trong kinh cùng tiến cung , ít nhiều quan hệ với án Thái tử mưu phản, tội danh chứng thực, lập tức xét nhà c.h.é.m đầu, tin tức như bông tuyết đầy trời bay khắp bộ kinh thành, đến đều kinh hồn bạt vía, càng cho phủ Bắc Ninh bá thấp thỏm yên, sợ một khắc tai họa giáng xuống.

Vương thị ngày xưa sắc xảo nhất, nhưng đều là mưu kế hậu trạch, loại thời điểm thể dùng, tuy nhiên vẫn Bá phủ, giống vợ lão nhị - Tiêu thị, thấy thời thế đổi, nhanh chóng mang theo nhi tử cùng nữ nhi trốn về nhà đẻ, hôm nay, thể chống đỡ Bá phủ, chỉ lão phu nhân.

Lão phu nhân đầu đầy tóc bạc, vì Bá phủ ăn chay niệm Phật nhiều năm, giờ vì chuyện của Bá phủ, chỉ hai ngày, gầy đôi chút.

Trên tay bà vân vê một chuỗi Phật châu, nghiêm giọng : "Còn tới lúc tệ nhất, ngươi mau thu nước mắt.”

Vương thị tâm ưu sầu: "Tổ mẫu......”

Lão phu nhân khẽ thở dài.

lúc , Lý Hoan vội vàng tiến Thụy Phúc đường, Vương thị, mới với lão phu nhân: "Lão thái quân, Chu quản sự Sùng An Hầu phủ trở .

Vương thị vội vàng lên lau nước mắt, lão thái quân cũng lấy tinh thần: "Mau gọi .”

Chu Tường mặt xám mày tro, vái chào, : "Bẩm lão thái quân, Sùng An Hầu vẫn ngoài.”

Bá phủ trong vòng hai ngày, thứ ba đến Sùng An Hầu phủ nhờ giúp đỡ, cũng là thứ ba Hầu gia ngoài, ý tứ là gì thì ai cũng rõ.

Nói cho cùng, tình nghĩa sâu, Bá phủ đại nạn mất đầu, Hầu phủ thể giúp Bá phủ chuyện với phía ?

Vương thị lắc lắc khăn tay, thấp giọng mắng: "Những bình thường tìm Bá gia uống rượu, hiện tại thế mà đều..."

Hai ngày nay Vương thị ngày naod cũng tới lóc, lão thái quân chút đau đầu, giơ tay hiệu, Lý Hoan bà chướng mắt Vương thị diễn kịch, liền chủ : "Đại nãi nãi, Vương gia gửi thư tới, nên xem một chút?"

Vương thị trong lòng buông lỏng, cũng may Vương gia bạc tình như , bà còn đường lui, vội vàng lau khô nước mắt, xem thư.

Chuyện của Chu Tường bẩm báo xong, y cũng , ấp úng, còn chuyện .

Lý Hoan cảm thấy hiểu rõ, thẳng: "Chu quản sự, chuyện gì cứ .”

Chu Tường "Phù phù" một tiếng quỳ xuống, lóc : "Lão thái quân, tiểu nhân từ nhỏ ở Bá phủ việc, là Bá phủ cho tiểu nhân hôm nay, tiểu nhân bất kể như thế nào, cũng sẽ rời khỏi Bá phủ!"

Lão thái quân sửng sốt, mấy ngày nay, thấy nhiều đến xin từ chức, hiếm thấy ai trung thành như , bà đỡ một tay Chu Tường: "Mau lên , nếu thể qua cửa ải , bá phủ sẽ bạc đãi ngươi.”

Chu Tường lấy tay áo lau nước mắt, lúc mới : "Còn một chuyện......”

“Tiểu nhân ngoài gặp mấy nhà, một bằng hữu giao hảo với tiểu nhân, hiện giờ việc ở phủ Đới Lan Nguyên đại nhân.”

Mấy ngày nay lão thái quân xem qua tất cả những uy tín ở Thượng Kinh, hy vọng thể tìm một tia hỗ trợ, vì thoáng nhớ : "Ngươi , chính là con thứ của Trung Nghĩa Hầu, Đới Lan Nguyên hiện giờ là Thái Phó Tự Thiếu Khanh?"

Chu Tường : " .”

mặt y lộ vẻ hổ, rốt cuộc nên tiếp .

Lý Hoan : "Chu quản sự, đừng thừa nước đục thả câu, bây giờ còn chuyện gì quan trọng hơn sinh tử của Bá phủ?"

Chu Tường khẽ cắn môi, hạ giọng: "Bằng hữu cho tiểu nhân, Bá phủ nhầm đường, nếu cần giúp đỡ, cầu vị Quốc công gia .”

Lão thái quân từng trải, đến mức giống Chu Tường, lo lo sợ sợ, chỉ nhíu mày: "Ngươi là Tĩnh Quốc công gia?"

Lý Hoan quát Chu Tường một cái: "Còn tưởng rằng ngươi thể đưa chủ ý gì, nếu phương pháp , Bá phủ thể đợi đến bây giờ?"

Tĩnh Quốc công phủ đời đời trung lương, trâm thế gia, hiện giờ Bùi quốc công đế tâm, nắm đại quyền trong tay, nhân vật như thế, đừng hôm nay Bá phủ xuống dốc, cho dù Bá phủ năm đó còn là Hầu phủ, cũng chắc thể qua với .

Chu Tường nhắm mắt , : "Bằng hữu , nhà đẻ Tam phu nhân chúng giao tình với Quốc công gia, nên thử xem.”

Lúc Lý Hoan mới hiểu , thì Chu Tường hết lời, ngờ, vị quan hệ với Tam phu nhân Vu Tự Uyển.

Lão thái quân nhắm mắt , chuyển động phật châu tay.

Lời của Chu Tường, còn tương đối uyển chuyển, hôm nay y từ chỗ bằng hữu, Tam phu nhân Bá phủ cùng Tĩnh quốc công giao tình, chứ là Lâm gia - nhà đẻ Tam phu nhân. Chu Tường là một tâm tư khéo léo, lời thể truyền về như , cho nên đến chỗ lão thái quân, liền thành Lâm gia cùng Tĩnh quốc công phủ quan hệ.

Việc quả thật dễ lắm.

Tổ tiên Bắc Ninh Bá cũng là hầu tước, chỉ bởi vì con cháu đời chọc giận Thiên Nhan, khi hạ tước, Bá phủ gượng dậy nổi, con nối dõi dần ít , hiện giờ hai con trai trưởng, đại gia cũng chính là Bá gia, lăn lộn ở Lễ bộ vớ imột chức vụ nhàn nhã, nhị gia ở Công bộ viên ngoại lang, cũng tiền đồ lắm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/don-lay-anh-mat-nhu-tinh-thua-thu-ba/chuong-1-dai-nan-cau-cuu-cau-nam-nhan-bui-thieu.html.]

Nói đến đây, liền khỏi khiến nhớ tới ngày đó, kỳ tài, mười tám tuổi đậu tiến sĩ, quá mức đoản mệnh - thứ xuất tam gia.

Tam phu nhân năm đó cửa xung hỉ cho Tam gia, Tam gia cuối cùng vẫn chịu đựng , hiện giờ Tam phu nhân ở góa ba năm, nhắc tới đau lòng. Hơn nữa quan hệ giữa Lâm gia và Bá phủ, cũng hết sức bình thường.

Nếu con đường , vẫn nhờ Tam phu nhân.

Trong sảnh yên tĩnh một lát, Lý Hoan : "Chu quản sự chạy một ngày, xuống uống nước .”

Lại một lát , nghĩ đến cái gì, ngón tay lão thái quân vân vê Phật châu khựng , thở dài một tiếng: "Ngươi mời Tam phu nhân đây.”

Bà lo lắng, còn : "Nhớ kỹ, nếu nàng tới, ngươi cũng ép nàng.

Lý Hoan lên tiếng: "Vâng.”

Nói xong những lời , lão thái quân mới nhắm mắt , thấp giọng tụng kinh Phật.

Tam phu nhân , khuê danh Lâm Chiêu Chiêu, đó là một nữ nhân chính kiến, tính toán riêng, lão thái quân coi trọng nàng, nhưng hiện tại nàng cùng bá phủ gần như qua . Mấy năm nay, ngoại trừ ngày giao thừa, thời gian còn , nàng chỉ ở Vu Tự Uyển, khỏi cửa cũng lên tiếng.

Giao thừa năm nay, càng , nghĩ đến, bà một năm gặp nàng

Lão thái quân đang rơi hồi ức thì Lâm Chiêu Chiêu tới. Nhanh hơn bà nghĩ, khi Lý Hoan thông báo, lão thái quân còn chút hoảng hốt.

Nha vén rèm lên, Lâm Chiêu Chiêu từ ngoài cửa bước .

Nàng tới hai mươi tuổi, lông mày như tranh vẽ, mặt trắng môi đỏ, hai mắt nhếch, mắt chiếm nhiều ánh mắt, loại tư thái nhu tình hiếm , nhưng cũng nhu nhược. Đầu nàng búi một búi tóc, ngoại trừ cây trâm ngọc trắng, gì phối hợp, cởi áo choàng tơ xanh đầu vai xuống, bên trong bối tử bằng gấm trắng cùng tám bộ váy tương đồng màu sắc, màu sắc nhạt như , cũng thấy dung mạo thanh thoát, vẫn là tươi , như chạm ngọc giống như lúc .

Lão thái quân dậy, thanh âm tha thiết: "Chiêu Chiêu.”

Lâm Chiêu Chiêu hành lễ, khách khí nhưng cũng xa lánh: "Tổ mẫu.”

Lý Hoan thu xếp Lâm Chiêu Chiêu ngay ngắn ở phía đôn tròn, khí chất nhàn thục, trong trẻo nhưng lạnh lùng.

Lão thái quân trong lòng hiểu rõ, là nàng thẹn với tôn tức, bà thở dài, tinh lực cũng đùa giỡn, thẳng: "Nói cho cùng vẫn là Bá phủ với con, hôm nay Bá phủ xảy chuyện, còn cầu con hỗ trợ.”

Lâm Chiêu Chiêu nhíu mày: "Tổ mẫu quá nặng lời, tôn tức gánh nổi.”

Lão thái quân dậy, nửa khom lưng cầm tay Lâm Chiêu Chiêu, nặng nề : "Chiêu Chiêu, con cứu Bá phủ.”

Nhìn lão nhân gia trong mắt khẩn thiết, Lâm Chiêu Chiêu đành lòng, cũng lời cự tuyệt nữa, chỉ là, hôm nay Bá phủ rơi án mưu phản, nàng ba năm từng xuất môn nữ đạo gia, thể cái gì?

Nói xong, lão thái quân rơi nước mắt, đầu gối cũng trượt xuống: "Con , tổ mẫu cầu xin con.”

Lâm Chiêu Chiêu giật , vội vàng đỡ lấy lão thái quân: "Tổ mẫu ngàn vạn đừng như !"

Lão thái quân gần bảy mươi tuổi, nàng thể để bà thật sự quỳ xuống?

Huống hồ, những chuyện qua ba năm, lão thái quân quan hệ trực tiếp, hơn nữa, nếu như lão thái quân âm thầm che chở nàng, ở bá phủ nàng thể nào thư thái như .

, khác cho rằng cuộc sống góa phụ khô khan nhàm chán, thực tế, ba năm nay Lâm Chiêu Chiêu sống thanh tĩnh nhàn nhã, còn nuôi béo lên mấy cân thịt.

Lão thái quân : "Nếu như Bá phủ thể bình yên vượt qua, con nơi nào, Bá phủ sẽ cấm đoán ngăn cản con, nếu thật sự ngày đó, Bá phủ chắc chắn cho con một phong thư hòa ly, để danh tiết của con ảnh hưởng..."

Lâm Chiêu Chiêu giật , thở dài, lắc đầu : "Chẳng lẽ con là hạng vô tâm vô phế như ?”

"Tổ mẫu mấy năm nay đối xử với con ." Bất kể là xuất phát từ áy náy là cái gì khác.

"Tổ mẫu con thể cứu, con đương nhiên sẽ cố hết sức, chỉ là , cách tổ mẫu là gì?"

Dưới sự dìu đỡ của Lâm Chiêu Chiêu, lão thái quân chậm rãi trở vị trí, cũng để Lâm Chiêu Chiêu xuống bên cạnh .

Bà chậm rãi vỗ mu bàn tay Lâm Chiêu Chiêu, : "Con , mấy ngày hôm xảy chuyện lớn, việc vốn liên quan gì đến nhà chúng , nhưng trong lúc tức giận, một tháng thúc con một bài thơ."

Bá gia đối với quan tài hoa gì, ngược thích học đòi văn vẻ, bài thơ mới mấy câu thơ mà Phế Thái tử dùng điển cố, hiện giờ Đông cung mưu nghịch, cái thành chứng cớ ván đóng thuyền.

Lão thái quân tức đến rơi nước mắt: "Dù bá gia thật sự thiếu suy nghĩ mà leo lên Đông cung, bài thơ cũng cực kỳ thích hợp.”

Lâm Chiêu Chiêu rũ mắt suy tư, bá gia nhất định là dựa bài thơ , ở chỗ Thái tử chiếm lòng tin, kiếm chút chuyện .

Những năm gần đây, quan hệ giữa Đông cung và hoàng cung càng ngày càng căng thẳng, đại bộ phận phái trung lập việc cẩn thận, dám nhiều lời, Bắc Ninh bá thì ngược , cứ nhảy trong hố phân.

Việc , thật lớn lớn, nhỏ nhỏ, nhưng nếu nghiêm trị, bộ Bá phủ đều sẽ xảy chuyện, nhất là đương kim Thánh Thượng, cũng thích Bắc Ninh Bá phủ, từ việc Bá phủ giáng tước vị thể thấy rõ ràng.

Lão thái quân còn : "Hiện giờ xử trí việc , là Tĩnh quốc công.”

Tĩnh quốc công.

Lâm Chiêu Chiêu chằm chằm tấm thảm lông dê mặt đất, con ngươi co rụt .

Lão thái quân cầm tay Lâm Chiêu Chiêu, khẩn thiết : "Nghe Lâm gia cùng Tĩnh quốc công phủ tư giao, con thể thử xem, để Bùi công gia dàn xếp thỏa .”

Lâm Chiêu Chiêu: "......”

Gì chứ? Muốn nàng cầu xin tên điên Bùi Thiệu?

Loading...