ĐỘNG LÒNG - Chương 7 - Hết
Cập nhật lúc: 2025-07-11 03:55:41
18
Ngày khi và Trần Tiễn Châu đăng ký kết hôn, Cố Thanh Hoài đột nhiên tìm đến .
Lúc đó, chuyện và Lâm Mạn Thư chia tay.
Chính xác hơn, là Lâm Mạn Thư chủ động đề nghị chia tay.
Dù thì, đời sẽ cô gái nào thể chịu đựng việc yêu xem chuyện hôn nhân như một trò đùa.
Thật , bao giờ nghĩ đến việc kết hôn với Lâm Mạn Thư.
Chuyện thiệp cưới cũng chỉ là một suy nghĩ nhất thời, cố ý kích động mà thôi.
Chẳng qua vì đêm hôm đó, thấy và Trần Tiễn Châu hôn .
Nực , cũng chính từ hôm đó, Cố Thanh Hoài dần dần nhận , để ý đến hơn nghĩ.
kể lể về nỗi niềm trong lòng những năm qua.
Lý lẽ rõ ràng, năng mạch lạc, vô lý nhưng thuyết phục.
chẳng quan tâm chút nào, cũng chẳng .
Giai đoạn đầu mang t h a i thường khiến buồn ngủ.
Nghe một nửa, cơn buồn ngủ bắt đầu kéo đến.
“Triển Nhan, em buồn ngủ ?”
Cố Thanh Hoài sửng sốt.
Anh rõ đây thích dáng vẻ khi chuyện, nho nhã, học thức.
đó chỉ là chuyện của ngày xưa.
sớm nhận rằng, kiểu đàn ông như thể nào so sánh với thực tế như Trần Tiễn Châu.
Thật hiểu nổi, tại đây mù quáng như .
vươn vai một cái, ngáp dài một cách lười biếng: “ , giai đoạn đầu khi mang t h a i là thế đấy, lúc nào cũng thấy buồn ngủ.”
Cố Thanh Hoài ngơ ngác: “Giai đoạn đầu mang t h a i? Giai đoạn đầu mang t h a i gì cơ?”
“Em mang t h a i ?”
“Sao em thể mang t h a i ?”
“Tại thể mang t h a i?”
cảm thấy lúc Cố Thanh Hoài thực sự ồn ào đến mức khiến khó chịu.
“Nếu việc gì thì , ngủ .”
“Triển Nhan, em rõ ràng , tại em mang t h a i?”
“Chỉ mới một thời gian ngắn, em mang t h a i ?”
“Em với Trần Tiễn Châu... Hai qua từ lâu đúng ?”
Có lẽ Cố Thanh Hoài nhớ đến những đó, và Trần Tiễn Châu đều xuất hiện trong các buổi tụ tập.
Anh lập tức mất kiểm soát.
“ , chúng ở bên từ lâu .”
“ chuyện cũng chẳng liên quan gì đến , đúng ?”
“Dù chúng cũng từng hẹn hò.”
vươn vai, cảm thấy thể cưỡng cơn buồn ngủ .
Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi
“ ngủ đây, tiễn .”
“Triển Nhan...”
“Em thích nhiều năm như , tin em thể nhanh chóng thích khác như thế.”
Khuôn mặt Cố Thanh Hoài đầy vẻ cam lòng: “Nếu chỉ vì mang t h a i...”
“Tất nhiên vì mang t h a i.”
“ thật sự thích Trần Tiễn Châu mà.”
“Từ nhỏ thích , chỉ là mê vài năm thôi.”
“ giờ đầu .”
dậy, chân thành khuyên : “Thật , Lâm Mạn Thư là một cô gái .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dong-long/chuong-7-het.html.]
“Cố Thanh Hoài, nên nghiêm túc mà níu kéo cô , đừng để hối hận.”
“Triển Nhan...”
“Từ giờ đừng tìm nữa. Trần Tiễn Châu nhỏ mọn lắm, ghen.”
19
Quả nhiên, khi Cố Thanh Hoài đến tìm ,
Trần Tiễn Châu ghen tuông suốt cả buổi tối.
hôn ôm dỗ dành một lúc lâu.
Trần Tiễn Châu bỗng nhiên dậy phòng tắm.
Khi bước khỏi phòng tắm, cho chạm nữa.
Dù bây giờ cũng đang trong giai đoạn đầu của thời kì mang t h a i, ba tháng.
Bác sĩ dặn, chúng chuyện trong thời gian .
Ban đầu, về nhà ở mấy ngày.
Trần Tiễn Châu nhất quyết chịu, cam đoan với hai bên gia đình, mới giữ .
Ban đầu, chúng vẫn ngủ riêng chăn, mỗi đắp một chăn, nghiêm túc.
chẳng bao lâu, nhịn mà chui chăn của , ôm ấp, thiết một chút.
“Nhan Nhan, bây giờ thật sự thể .”
“Em , chỉ ôm em thôi.”
xoay trong vòng tay , tìm một tư thế thoải mái nhất nhắm mắt .
Trần Tiễn Châu thì khổ sở đến mức chịu nổi.
“Nhan Nhan... em như thế ngủ .”
“Bình tĩnh , Trần Tiễn Châu.”
“Làm bình tĩnh đây?”
Anh vén tóc bên mặt , thở nóng bỏng phả tai .
“Người thích đang trong vòng tay, đến thần tiên cũng chịu nổi cảm giác .”
“Vậy bảo bây giờ?”
Trần Tiễn Châu ôm chặt lấy , gục đầu cổ .
Một lúc lâu , mới cất giọng khàn khàn: “Anh ôm em một lúc là , Nhan Nhan.”
chạm , trái tim cũng run rẩy.
“Có khó chịu lắm ?”
“Một lát nữa sẽ tắm.”
“Trần Tiễn Châu.”
“Ừ.”
“Có quên với em một câu ?”
“Câu gì?”
“Em thích .”
Trần Tiễn Châu khẽ.
Tiếng của đầy hạnh phúc.
“Triển Nhan, yêu em.”
khẽ hừ một tiếng: “Được , em cũng yêu .”
Nói xong, cũng nhịn mà nở nụ .
Trong đêm ấm áp, chúng trùm chăn ôm thật chặt, cùng vui vẻ.
Giống như trở về thuở nhỏ, những ngày vô lo vô nghĩ, hai đứa trẻ hồn nhiên.
Triển Nhan và Trần Tiễn Châu bé nhỏ, sẽ luôn là bạn của .
Còn chúng , khi trưởng thành, sẽ yêu thương đến suốt đời.
(hết)