Đốt Cháy Lãng Mạn - Chương 5.
Cập nhật lúc: 2025-07-11 03:11:54
Giọng của Trần Tiến đầu bên ngừng vang lên: "Ôi chao, bên đó nhiều nữ minh tinh phim , thi đấu sắc ?"
Chu Khởi lúc tỉnh táo, mặt giảm bớt khó chịu nãy, bình tĩnh ít.
Nghe thấy lời của Trần Tiến, mặt mày của lộ vẻ lười biếng, tùy ý đáp: "Đẹp cái rắm."
Không khác gì một trận so tài trang điểm.
"Em trai của , yêu cầu cũng quá cao, tiểu hoa đán Lưu XX cũng phim ở đó a, thấy ? Rất xinh ! Còn ..."
Trần Tiến ồn ào ngừng nghỉ, Chu Khởi câu câu lắng , đó xoay cầm hộp t.h.u.ố.c lá bên cạnh, rút điếu thuốc.
Bật lửa vứt nơi nào, mắt theo bản năng liếc về phía bên cạnh, bật lửa thấy, ngược thấy một cô gái yên tĩnh.
Đôi chân cô gái đó ánh nắng trắng đến phát sáng, mái tóc tùy ý vấn lên đỉnh đầu bởi một chiếc dây buộc tóc, lộ vầng trán no đủ và gò má mềm mại, xinh .
Trong tay cầm một khối kem an tĩnh ăn, đôi môi dính một chút vết sữa trắng, trông trẻ con cùng ngọt ngào mềm mại.
Ánh mắt Chu Khởi phân tán về hướng bên đó, từ đầu đến cuối rời .
Giọng Trần Tiến bên vẫn vang lên: "... Quên , cùng nhiều lời cũng uổng phí, là loại đại thiếu gia vô dục vô ái tình cảm, vẫn là đợi ngày nào đó gặp một cô gái nhất kiến chung tình, đến lúc đó mũi, miệng, chân to, chân dài đều trở thành bộ dáng yêu thích, xem tớ đổ oan cho !"
Lời Trần Tiến còn xong, cách, cách cô gái đó chỉ còn hai bước chân, Chu Khởi đếm xỉa tới lưỡi chống đỡ hàm răng của tên , phút chốc, giơ tay ấn nút kết thúc cuộc trò chuyện.
Chân dài nhấc tới, giống như vượt chướng ngại vật đường, trực tiếp giẫm lên giá đỡ đối diện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dot-chay-lang-man/chuong-5.html.]
Người đối diện chặn chút trở tay kịp, sợ hết hồn, trong hoảng sợ sang, tầm mắt hai chạm ở giữa trung.
Giây tiếp theo, Chu Khởi bộ dáng lười biếng, giọng mang theo chút vô mở miệng ——
"Mượn ít lửa?"
Hứa Nùng vốn dĩ đang ăn kem suy nghĩ, lúc đột nhiên ngăn , thật sự khiến cô giật nảy .
Cô theo bản năng đưa mắt liếc cái chân đang ngăn ở mặt , chút căng thẳng, nhỏ giọng hỏi: "Cái gì cơ?"
Chu Khởi lười biếng cô, hai ngón tay vân vê điếu thuốc. "Cho xin chút lửa."
Hứa Nùng cảm thấy chút hiểu cả, nhưng dám thật sự.
Người đàn ông mắt khí tràng thì mạnh mẽ hơn bình thường nhiều, phối hợp với hành động cùng giọng điệu của , cô nhịn liên hệ với đại ca xã hội đen.
Cô chút sợ hãi lui về phía nửa bước, giọng càng nhỏ hơn, "Thật ngại quá, hút thuốc."
Lần Chu Khởi gì nữa, chẳng qua ánh mắt chuyển xuống phía , thờ ơ quét qua cái túi ni lông trong suốt trong tay Hứa Nùng.
Trong nháy mắt, cô cũng nhớ cái bật lửa mới mua ở siêu thị, nhất thời ngượng ngùng chút hoảng hốt, qua từ cửa bên , phát hiện ở cửa là cái khóa.
Cô còn cách nào khác, dáng vẻ của đàn ông mặt, dường như đạt mục đích sẽ thả cô , vì thế cô chỉ thể cam chịu phận lấy cái bật lửa từ trong túi ni lông.