Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Đốt Cháy Lãng Mạn - Chương 7.

Cập nhật lúc: 2025-07-11 03:11:57

Hứa Nùng thấy tiếng bàn luận của hai , điều cho dù cô thấy đoán chừng cũng sẽ để ý, lúc cô một lòng một về phim trường thật nhanh.

Một túi kem mới mua khi đến khách sạn thì chút biến dạng, cô sợ khi mang về Mạnh Tư Ngữ ghét bỏ, nên liền ném cả kem cả túi trong tủ lạnh nhỏ ở phòng khách của khách sạn.

Sau khi thành phố điện ảnh, cô mua một phần mới xách về phim trường, nhưng lúc trường nữa bấm máy , mặt ở đó cũng nữa lu bù công việc, cô cơ hội phân phát kem.

Đại khái qua mấy phút đồng hồ, phân cảnh kết thúc, trường từ khí an tĩnh nghiêm túc nữa trở nên ồn ào, Hứa Nùng thấp thỏm, xách kem lượt phân phát cho nhân viên trường .

Hầu hết ở đây còn xem như khách khí với cô, lúc nhận kem cũng cám ơn.

Có lẽ là bởi vì phân cảnh suôn sẻ, tâm tình của Mạnh Tư Ngữ tệ, vì thế cũng truy cứu chuyện cô về muộn.

Ngược là Bạch Hiểu ở một bên kỳ quái hai câu, nhưng Hứa Nùng cũng để ý.

Sau đó giờ cơm tối, Mạnh Tư Ngữ mới gọi Hứa Nùng.

đ.ấ.m cổ, chỉ tay trong cảnh diễn, "Cái đạo cụ lúc mượn ở tổ bên cạnh cô đem trả , thuận tiện mượn một cái bảng trắng về đây."

Hứa Nùng dị nghị gì, trực tiếp qua cầm lấy đạo cụ lúc mượn , cất bước ngoài, đột nhiên cảm thấy đồ trong tay đúng lắm.

"Chị, đạo cụ giống như chút hư hỏng ..."

Không chút, đạo cụ bên ngoài rõ ràng vết rạn, hiển nhiên là từng ai đó đánh rơi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dot-chay-lang-man/chuong-7.html.]

Mạnh Tư Ngữ xong lời cô cũng để ý, vẻ mặt mệt mỏi và kiên nhẫn, "Hỏng thì cô mà xử lý , lát nữa lúc trả đừng toạc ? Cái vẫn cần dạy cô ?"

Nghe câu trả lời Hứu Nùng liên tục nhíu mày, nhưng là cũng phản bác cũng vô ích. Vì thế cô thêm gì nữa, xoay bỏ .

Cô và hai thư ký trường của tổ bên cạnh quen thuộc, lúc qua thì lên tiếng chào hỏi, hai gật gật đầu với cô, xong chuyện phiếm.

—— "Ôi, lúc chiều, bọn thu nợ đến tìm nhân viên bảo an ."

—— "Cái gì mà chứ? tận mắt thấy đây . Chậc, đám hung dữ ác liệt, vẫn là đầu tiên trong đời thấy bọn cho vay nặng lãi. Quả thật đáng sợ."

—— "Thật là thảm, đàn ông lớn lên trai nhất trong đám bảo an của thành phố điện ảnh. Khuôn mặt nghiêm túc mà , mắt cũng , cũng cõng một khoản nợ ..."

 

Hứa Nùng bên trong, giọng của hai ở phía càng lúc càng xa.

Chẳng tại , cô xong câu "Bảo an lớn lên trai nhất", hiểu trong đầu liền nhớ tới đàn ông lúc ngăn cô .

chỉ trong nháy mắt, cô liền đập tan cái ý nghĩ .

Chuyện liên quan tới cô, cô vẫn là cần suy nghĩ linh tinh.

 

Người đạo cụ của tổ bên cạnh là một ông chú mạnh miệng mà dễ mềm lòng. Lúc Hứa Nùng qua trực tiếp thẳng vấn đề với ông . Có thể tưởng tượng , tiên là ông mắng cho một trận, cuối cùng, mắng đủ , ông Hứa Nùng biểu tình chút nặng nề, chút đành lòng.

 

"Thôi , đạo cụ chúng về hẳn là sẽ dùng đến nữa, cô mới bồi thường gì gì đó cũng cần. Lát nữa tìm cho cô một cái bảng cũ, cái mới cũng dám cho mượn nữa."

 

Loading...