Dụ Địch - 18+19+20
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:37:33
18
Tạ Lẫm chậm rãi cất lời:
"Nắm bắt lòng , mới là mấu chốt để chiến thắng."
Ta , nhạt:
"Chẳng hôm đó, bệ hạ dung tiến doanh trướng của , cũng chính là vì nắm rõ bản tính cầu sinh của ?"
"Người chờ sẵn ngày bò lên long sàng của , ?"
Tạ Lẫm phủ nhận, mà chỉ hỏi ngược :
"Ngày công chúa Cẩm Ngọc bắt, trẫm cũng nhận một con bồ câu đưa tin. Trong thư là một mật báo, rõ rành rành ngày giờ công chúa sẽ đến sơn cốc nọ thưởng hoa.
"Gần đây trẫm xem nàng chữ nhiều, mới nhận nét bút thư chính là của nàng."
"Tiểu hồ ly, hoàng tỷ của nàng bắt, là nàng bày kế. Ngay cả trẫm, cũng trong toan tính của nàng,
"Phải ?"
Ta bật :
"Hoàng tỷ hãm hại nàng, lời sai."
"Ta vốn dĩ chính là nàng chết."
"Lục Vi vì nàng mà phản bội ,
"Vậy thì, hãy để cùng nàng đồng quy vu tận ."
19
Quả ngoài dự liệu.
Sau khi Lục Vi giam đại lao, Cẩm Ngọc chẳng những cầu xin cho , mà còn mặt phụ hoàng thổi gió thêm dầu, lật chuyện cũ, rằng năm đó lấy hoàng tử đổi công chúa nơi chiến tuyến, phạm đại tội.
Hắn sơ suất để công chúa bắt, dám ngang nhiên dùng "hoàng tử" để đổi .
Dù ghẻ lạnh đến , chung quy cũng là hoàng tử danh nghĩa, đại diện cho thể diện của hoàng thất Đại Tề.
Lục Vi đường đường là đại tướng quân, đối diện với uy h.i.ế.p của địch quốc, chẳng những thể phá cục diện, mà còn thực sự đem hai hoàng tộc vật trao đổi.
Nói cho cùng, đây chỉ là đập thể diện của bệ hạ, mà còn ném hết cả sĩ khí Đại Tề xuống bùn!
Cũng bởi , năm đó Lục Vi mới thư cầu giúp lập công chuộc tội.
Hắn tự bản , nên vẫn ôm tâm lý may mắn, mong cơ hội xoay chuyển cục diện.
Tội danh vẫn luôn lơ lửng đầu .
Trước , phụ hoàng vì yêu thương Cẩm Ngọc mà mắt nhắm mắt mở bỏ qua.
Nay đào hôn, khiến thể diện của công chúa mất sạch, nợ cũ, nợ mới, gộp để thanh toán.
Cẩm Ngọc còn bảo vệ nữa.
Tạo phản, đào hôn, khiếp nhược nơi chiến trường.
Ba tội cùng phạt, cả Lục Vi lẫn gia tộc đều phán thu c.h.é.m mùa thu.
đúng ngày hành hình, Lục Vi vượt ngục.
Dựa uy danh trong quân ngũ, , tạo phản thật .
Nghe , lão hoàng đế cùng hoàng hậu đều một kiếm xuyên tim.
Lại còn bắt Cẩm Ngọc tận mắt chứng kiến!
Công chúa cao quý của Đại Tề sợ đến mức nước tiểu chảy đầy váy.
Lục Vi xách nàng lên như xách một con chó, giọng lạnh lùng khinh bỉ:
"Việc sai lầm nhất đời
"Chính là năm đó chiến trường, dùng một Chiêu Ninh nhất để đổi lấy một tiện nhân như ngươi về!"
"Ta cứu Chiêu Ninh! Ta dốc lực nước Đại Minh, nghênh đón Chiêu Ninh trở về!"
Lục Vi đoạt ngai xưng đế.
Chuyện đầu tiên khi xưng đế.
Là hướng nước Khởi hạ chiến thư.
Không chỉ , còn cố ý thả một con bồ câu đưa tin bay đến tay .
Nét bút thư như rồng bay phượng múa, càng về càng lộ rõ kích động:
【Chiêu Ninh, lão hoàng đế bức quá đáng, g.i.ế.c . nàng đừng sợ, nàng cũng hận .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/du-dich-seio/181920.html.]
Là xử tử mẫu phi nàng, là tàn sát cả ngoại tộc của nàng, là để nàng sống trong cung như một con kiến giày xéo!
Ta g.i.ế.c , báo thù nàng !
Bây giờ, chính là hoàng đế Đại Minh, đón nàng về!
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
Ta nàng quang minh chính đại công chúa Chiêu Ninh!
Ta nàng , hoàng hậu của !】
Chữ thư mỗi lúc một nặng nề, đặc biệt hai chữ hoàng hậu, dường như thể tưởng tượng khoé miệng Lục Vi khi đến đây đến tận mang tai.
Chữ nghĩa thể lay động lòng .
Lá thư , dù đưa cho bất kỳ ai liên quan , cũng đủ để họ cảm nhận niềm vui sướng và phấn khích của kẻ thư.
Tựa như trong thư một tiểu nhân đang hét lên với :
"Ta sắp đến cứu nàng !"
"Ta cưới nàng hoàng hậu!"
chỉ cảm thấy,
Thật ồn ào, ồn ào chẳng khác nào tiếng ruồi nhặng.
20
Quả thực chẳng đúng lúc chút nào.
Bức thư khiến lòng bỗng dưng bực bội vô cớ.
"Bảo bối hoàng nhi, một cái cho phụ hoàng xem nào."
Bên tai vang lên giọng Tạ Lẫm đang dỗ dành hài tử.
Ta theo tiếng qua, chỉ thấy khoác long bào đen thêu kim long, mới hạ triều liền ôm lấy tiểu hoàng tử tròn một tháng, đến vui vẻ vô cùng.
Tạ Lẫm là kẻ từng diệt quốc, tàn sát vô , sát khí thể nào che giấu .
Thân là đế vương, khí thế uy nghiêm càng khiến tiểu hoàng tử thấy mặt sợ đến ầm ĩ.
Tạ Lẫm gấp đến mức tự kiểm điểm, cuối cùng kết luận, là do giọng quá trầm, quá thô ráp.
Vậy là, đường đường đế vương chạy đến hỏi thế nào để " giọng nũng nịu" một chút.
Ta giả nam trang lâu, đương nhiên kinh nghiệm đổi giọng điệu.
Nhàn rỗi sinh, bèn dạy cách "giả giọng".
Tạ Lẫm học còn nghiêm túc hơn cả khi duyệt tấu chương.
Rốt cuộc, cũng luyện một giọng mềm mại quá mức, dịu dàng đến nỗi chính cũng nổi da gà, nhưng thể dỗ dành hài tử của .
Có điều, thỉnh thoảng luyện tập quá hăng, lỡ lên giọng quá cao.
Tiểu hoàng tử trong tã lót rõ ràng lim dim ngủ, giọng vỡ của cho giật tỉnh giấc, oa oa.
Tiểu hoàng tử tè thẳng mặt , nhỏ nước miếng lên long bào , cũng hề nổi giận.
chỉ cần giọng vỡ hài tử , sẽ tự trách thôi:
"Trẫm hoàng đế thì , chẳng lẽ "giọng nũng nịu" mà cũng !"
Lúc , bên cửa sổ ngự thư phòng, yên lặng dịu dàng dỗ dành hài tử đầy tháng.
Chưa kể, từ ngày Lục Vi ngục, vượt ngục, đến khi tạo phản xưng đế, bình định nội loạn, gom quân chuẩn tuyên chiến với nước Khởi.
Vậy mà tròn một năm.
Một năm , bụng chỉ lớn lên, mà hài tử cũng đầy tháng .
Cái gọi là ước hẹn ba tháng .
Hắn đến, mà căn bản chẳng ai chờ cả.
Tạ Lẫm cầm chuỗi phật châu lắc nhẹ, phát âm thanh trầm thấp, ấm áp của gỗ mun mài nhẵn, tiểu hoàng tử liền khanh khách, bàn tay bé nhỏ vươn chộp lấy phật châu của phụ hoàng.
Phiền muộn trong lòng bỗng tan thành mây khói.
Ta nhấc bút, lười biếng hồi thư:
"Hôm nay là ngày đầy tháng của hoàng nhi, chớ đến quấy rầy niềm vui!"
Khi hoàng cung nước Khởi mở tiệc lớn chúc mừng hoàng tử đầy tháng, hoàng đế cùng hoàng hậu cùng dân chúng đồng hoan đồng nhạc.
Thì tại nước Minh, Lục Vi nhận thư, liền phun một ngụm m.á.u tươi lên bốn chữ:
"Hoàng nhi đầy tháng."