Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Dụ Địch - 24+25

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:37:37

24.

Dưới bầu trời u ám, nàng gục ngã mắt .

Cẩm Ngọc chết, c.h.ế.t tay .

Nàng quỳ giữa rừng mẫu đơn, đầu cúi thấp, hai tay duỗi thẳng phía , đầu gối cong đến mức tận cùng, dáng dấp như đang quỳ phục nhận tội.

Một mũi trường thương xuyên thẳng qua lưng nàng, ghim chặt xuống đất.

Từ nay cho đến vạn kiếp, nàng đáng để siêu sinh.

 

Không bao lâu khi Cẩm Ngọc chết, Lục Vi cũng bại trận.

Vốn dĩ, ngôi vị hoàng đế của chẳng vững vàng.

Tướng sĩ tiền tuyến ly tâm ly đức, những trung thành với cũng hao tổn hết chiến trường bởi những chiến lược ngu xuẩn. Còn chẳng bao nhiêu tàn quân.

Ngày chiến bại, thể đầy thương tích chỉ còn chống đỡ bằng một thanh đao.

Ta đến gặp .

Hắn nắm lấy vạt áo , từ trong lòng móc một thanh kiếm gỗ nhỏ.

Thanh kiếm , chính là quà sinh thần năm nào đích khắc tặng .

Hắn ngước mắt , lệ đỏ nơi khoé mắt trượt dài, giọng run rẩy:

"Chiêu Ninh, vẫn còn nhớ, năm đó nàng , thanh kiếm sẽ giúp vô địch thiên hạ."

Hắn khổ, m.á.u hòa lẫn nước mắt:

"Ninh Ninh, thì mất nàng, thua thảm đến thế."

"Ta hối hận . Ninh Ninh, nàng thể như , gọi một tiếng ‘tướng quân’ ?"

"Chỉ một thôi, cũng ."

Ta kẻ mặt, chật vật, khốn cùng, chẳng còn chút gì là hùng năm xưa từng ngưỡng vọng.

Giọng lạnh lẽo như băng:

"Lục Vi, từng thực lòng xem ngươi là chỗ dựa."

"Những ngày đầu bắt Khải quốc, ngày đêm trông mong ngươi sẽ cưỡi bạch mã, như một vị thần, đạp mây mà đến cứu ."

"Ngươi hứa sẽ lập tức đến tìm , còn ngu xuẩn đến mức tự tìm đủ lý do để bao biện cho sự thất hứa của ngươi. Ngươi xem, khi đó thật đáng thương hại bao! Người thất tín rõ ràng là ngươi, cứ biện hộ ngươi."

"Khi đau đớn, khi tuyệt vọng nhất, ngươi ở ?"

"Ngươi bận chăm sóc cho Cẩm Ngọc thương."

"Ngươi bận giữ gìn danh tiết của nàng ."

"Ngươi bận cùng nàng thành ."

Giọng như tro tàn:

"Tướng quân ư?"

"Ha, tướng quân c.h.ế.t từ lâu ."

"Hắn chỉ là một giấc mộng hoang đường do chính tự vẽ mà thôi."

"Lục Vi, ngươi từng là hùng của ."

"Vậy thì, dựa cái gì mà ngươi dám hối hận với ?"

Ta xoay rời .

Hắn vội nắm lấy tà váy , hình loạng choạng ngã xuống, vết thương nơi cánh tay vẫn ngừng rỉ máu, nhưng buông tay.

Giọng yếu ớt:

"Ninh Ninh, đau..."

Ta đầu , quỳ rạp chân , ánh mắt khẩn cầu, mong ban cho dù chỉ một chút thương hại.

Ta đưa tay ,

Kéo mạnh tà váy khỏi tay .

Giọng lãnh đạm:

"Máu của ngươi bẩn váy của !"

25.

Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó

"Chiêu Ninh."

Tạ Lẫm cởi ngoại bào, khoác lên , nhân tiện kéo lòng.

"Trẫm hết .

"Vậy trong ván cờ của nàng, dù trẫm là hoàng đế của Khải quốc, cũng chỉ là một quân cờ nàng lợi dụng để mượn đao g.i.ế.c ?

"Ta và Lục Vi, chẳng gì khác biệt ?"

Ta ngỡ rằng sẽ tức giận vì lợi dụng , ngờ điều để tâm điểm nào khác với Lục Vi .

Ta bật :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/du-dich-seio/2425.html.]

"Đã quân cờ , ngươi còn so xem ai cao thấp hơn ư?"

Hắn nhướng mày, vẻ mặt đầy kiêu ngạo:

"Tất nhiên! Quân cờ cũng quan trọng , hữu dụng !"

Ta thuận theo ý :

"Được , , ngươi quan trọng hơn, hữu dụng hơn Lục Vi nhiều."

Hắn nheo mắt: "Chỉ hơn một chút thôi?"

Ta nhướng mày :

"Hơn nhiều, một nghìn , một vạn . Trên bàn cờ của , ngươi là quân cờ độc nhất vô nhị."

Tạ Lẫm cất bước nhanh hơn, giọng đầy bất mãn: "Vòng vo thế nào, trẫm vẫn chỉ là một quân cờ."

Ta nhịn bật .

Từ nhỏ phụ hoàng vứt bỏ trong quân doanh, nữ cải nam trang để bảo danh tiết. 

Những lời hoa mỹ sở trường của

giận dỗi thế , cũng dỗ dành một chút, gần đây, còn hờn dỗi hơn cả hoàng nhi.

Hắn chăm chú, đôi mắt đen thẳm như đáy hồ sâu thấy đáy.

"Chiêu Ninh, nàng năm đó trẫm g.i.ế.c Cẩm Ngọc ?"

"Vì trẫm dùng mạng tiện nhân đó để đổi lấy tự do của nàng."

Ta ngẩn : "Vì ? Khi đó, và ngươi chẳng khác gì hai kẻ đối địch."

Tạ Lẫm thản nhiên :

"Trẫm cứu nàng, cũng giống như cứu chính khi xưa, bao vây tứ phía, cô độc ai giúp đỡ."

"Huống hồ, những trẫm bại trận ít ỏi khi đăng cơ, đều là vì nàng."

"Một kẻ địch mạnh mẽ như , che giấu phận, sống trong bóng tối."

"Trẫm từng nghĩ đến việc g.i.ế.c nàng... nhưng nỡ."

Hắn cong môi khẽ, chậm rãi tiếp:

"Đã nỡ, chỉ thể nghĩ cách lừa nàng về bên mà thôi."

Lòng thoáng dâng lên một cỗ ấm áp.

ngay đó, đột nhiên đổi giọng, ý trêu chọc:

"Có điều, trẫm thật ngờ nàng bò lên long sàng nhanh đến thế. Tưởng chí ít cũng đợi một năm…"

Mặt lập tức nóng bừng, vội đưa tay bịt miệng .

Tạ Lẫm nắm lấy tay , áp lên lồng n.g.ự.c .

Giọng trầm thấp:

"Chiêu Ninh, trẫm đối với nàng, nhất thời động tình, mà là chí tại tất đắc."

Nhìn , nhịn bật , nụ mềm mại tựa gió xuân:

"Ta ."

"Về nhà thôi. Chinh chiến mãi thật nhàm chán, trẫm nhớ hoàng nhi ."

Ta gật đầu: "Ừ, về nhà."

 

Về phần Lục Vi, sống chết, rõ.

Sau khi và Tạ Lẫm rời , từng đầu dù chỉ một .

Có kẻ vì trọng thương mà c.h.ế.t chiến trường.

Có kẻ phát điên, sống cô độc trong thung lũng, ngày ngày chăm sóc rừng mẫu đơn, ngừng lẩm bẩm:

"Ninh Ninh thích mẫu đơn."

thực , từng thích mẫu đơn.

Dù thế nào nữa, với , chẳng còn gì quan trọng nữa, chỉ là một kẻ đáng bận tâm.

Sau , Minh quốc trở thành nước chư hầu của Khải quốc.

Tạ Lẫm từng tổn hại đến bá tánh tướng sĩ một chút nào. Vì , tràng hạt trong tay vẫn chỉ mười bảy viên.

Tràng hạt trở thành món đồ chơi yêu thích nhất của hoàng nhi.

Viên tràng hạt thứ mười tám, là tự tay thêm cho .

Năm , sinh hạ nhị công chúa của chúng .

Giang sơn vững bền, bá tánh ấm no.

Viên tràng hạt thứ mười tám , cầu cho thiên hạ mãi mãi còn sát phạt, quốc thái dân an, sinh linh hạnh phúc, tháng năm bình yên.

---Toàn văn ---

Loading...