Dụ Địch - 3+4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:37:20
3
Ta lập tức vươn tay nắm lấy chủy thủ, nhưng đừng là g.i.ế.c , ngay cả chuôi đao cũng cầm nổi!
"Trẫm chỉ dám cởi trói cho ngươi, mà còn giữ ngươi bên một tiểu nô lệ.
Chỉ cần giải dược, nhuyễn cân tán sẽ khiến tứ chi ngươi vô lực, ngay cả muỗng cũng cầm nổi.
Trẫm gì ngươi, ngươi đều thể phản kháng."
Khi những lời , Tạ Lận cố ý ghé sát gần .
Ta vùng vẫy thoát khỏi , nhưng vô lực, chỉ thể tức giận đến đỏ bừng cả mặt.
Hắn bật khẽ:
"Ngươi thẹn thùng cái gì?
Ngươi cho rằng trẫm đói đến mức gì cũng ăn ?
Trẫm thích nam nhân."
Ta: …
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
Cuối cùng, Tạ Lận chẳng buồn nữa, thản nhiên đá và thanh chủy thủ xuống giường, chính lên, thoải mái ngủ say.
Ta thử nhiều , nhưng vẫn thể nhấc nổi thanh chủy thủ.
Cuối cùng, chỉ thể mềm nhũn tựa thành giường, vô lực.
Khẽ sờ lên n.g.ự.c , may vốn dĩ lớn, bó n.g.ự.c đủ chặt, nếu , gần gũi đến mức , nhất định sẽ Tạ Lận phát hiện.
4
Lục Vi chắc chắn sẽ đến cứu .
Ta ôm đầu gối, nhớ những ngày còn bé trong cung.
Khi và Hoàng tỷ Cẩm Ngọc chung một chỗ, ánh mắt của Lục Vi bao giờ dừng .
Khi đó, là bạn đồng học của Hoàng tử, đối với luôn hơn so với các Hoàng khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/du-dich-seio/34.html.]
Ta từng hỏi vì , vì là giống Cẩm Ngọc nhất.
Sau , khi ở trong quân doanh, hỏi xem như thế của Hoàng tỷ .
Lục Vi chỉ khẽ nhéo mũi , rằng lúc nhỏ chỉ là lời trẻ con vô tri, trách lòng hẹp hòi, một câu khi bé mà ghi nhớ đến tận bây giờ.
Hắn , cùng trải qua bao sinh tử chiến trường, còn một bí mật duy nhất của .
"Chiêu Ninh, ai thể chen chân giữa chúng ."
chiến trường, chút do dự mà lựa chọn Hoàng tỷ.
Ta trừng mắt suốt đêm ngủ, tự tìm lý do cho , lẽ lúc an bài thỏa cho công chúa chăng?
Dù chỉ là tìm quân y trị thương cho nàng trong doanh trại, một đêm cũng đủ .
Sáng mai, chắc chắn sẽ xuất binh cứu chứ?
Dù liều lĩnh tấn công quân doanh kẻ địch một , ít nhất cũng để từng thử cứu !
Ta cứ thế, thức trắng một đêm.
khi trời sáng, vẫn đợi Lục Vi kéo quân đến cứu.
Ta cam lòng, đợi thêm ba ngày.
Trong ba ngày , giam trong đại doanh của Tạ Lận, ngoại trừ tứ chi vô lực, ngày ngày ngửi mùi đàn hương lạnh lẽo , thì cơm ăn áo mặc cũng thiếu.
Ta từng sử sách, rằng hoàng tử khi giam con tin ở nước địch, tuy nhục nhã nhưng vẫn đến mức chịu đói chịu rét.
hiếm hoàng tử nào giữ ngay bên cạnh hoàng đế địch quốc, còn coi như một kẻ hầu hạ bên giường như !
Những lúc , luôn thầm cảm thấy may mắn vì giọng vốn dĩ thô, vóc cũng quá mềm mại.
Chỉ cần ai đến lột y phục của , vẫn thể tiếp tục sống sót với phận Hoàng tử.