Dụ Địch - 6+7
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:37:23
6
Đêm , Tạ Lận thấy tâm tư nặng trĩu, liền sai bảo:
"Tiểu nô lệ, hầu hạ trẫm y phục."
Ta giật hồn, mới nhận ánh nến bập bùng, thể tráng kiện của Tạ Lận, ngũ quan mỹ, cùng công trạng chinh chiến của , chẳng những thua, mà còn vượt xa Lục Vi, kẻ chỉ là một tướng quân.
Lục Vi sắp cưới công chúa , phụ hoàng từ thuở nhỏ mặc kệ sống chết, sẽ ai đến cứu .
Ta chỉ thể tự cứu chính .
Ta ngoan ngoãn bước đến mặt Tạ Lận, vươn tay , nhưng để giúp y phục, mà là đặt lên đai áo của chính .
Trước mặt , chậm rãi cởi bỏ ngoại bào, rút xuống cây trâm búi tóc.
Mái tóc dài đen nhánh như thác đổ xuống bờ vai.
Sau đó, tháo xuống lớp vải quấn chặt che giấu phận nữ tử của .
"Bệ hạ thích nam nhân, thích nữ nhân chăng?"
Hắn siết lấy bàn tay an phận của :
"Người đều trẫm là bạo quân, ngươi sợ trẫm ?"
"Bệ hạ chỉ g.i.ế.c những kẻ đáng chết, những kẻ phụ bạc ngài. Ta phụ ngài, tự nhiên cần sợ ngài."
Đêm hôm , ánh nến cũng rực rỡ bằng tia sáng lóe lên trong mắt Tạ Lận.
Hắn áp xuống long sàng, giày vò.
Long sàng trong trướng doanh dẫu cũng thể sánh với chốn hoàng cung, vang lên những tiếng cọt kẹt suốt một đêm dài.
"Trẫm ngươi nhận thư truyền tin của Lục Vi."
Tạ Lận dùng hình cụ để bức cung , cắn lên vành tai , trầm giọng hỏi:
"Hắn gì trong thư?"
"Hắn …" Ta ngắt quãng, thở gấp gáp:
"Viết… rằng … dụ địch thâm nhập… Ta định ngoan ngoãn theo."
Ta dùng đôi tay ướt đẫm mồ hôi ôm lấy cổ Tạ Lẫm, nũng nịu gọi:
"Bệ hạ, thì… sâu hơn chút nữa !"
7
Sáng hôm , tâm phúc của Tạ Lận mang theo tin báo thường nhật, vội vã xông trướng.
Vừa bước , liền trông thấy bên ngoài bình phong vắt mấy chiếc trung y nhàu nhĩ của nam nhân.
Mà vị Hoàng đế uy vũ cao lớn , vẻ mặt rõ ràng thỏa mãn, từ bình phong chậm rãi bước , tự tay nhặt lấy ngoại bào tối qua bay đến ghế.
Tâm phúc trợn tròn mắt, ánh xoay qua xoay giữa Hoàng đế và đống y phục đất cả chục , chợt dậm chân, đau lòng than :
"Vi thần sớm Bệ hạ nên chọn phi ! Đăng cơ ba năm, ngay cả một nữ nhân cũng chạm !
Giờ thì , đói đến phát cuồng, cái gì cũng ăn!
con tin là nam nhân! NAM NHÂN a!!"
Ta tỉnh từ lâu, chỉ là thắt lưng ê ẩm đau nhức, câu thì bỗng bừng tỉnh đại ngộ, bật thốt lên:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/du-dich-seio/67.html.]
"Ồ~ Bệ hạ nhịn ba năm ? Chẳng trách tối qua mãnh liệt như ..ưm…"
Lời còn dứt, Tạ Lận vội đưa tay bịt miệng .
Ta cố tình dùng giọng nguyên bản của , còn nũng nịu kéo dài âm điệu, giọng mềm mại ngọt lịm.
Tâm phúc dù dám thò đầu bình phong, nhưng chỉ cần thanh âm cũng thể đoán dung mạo của .
Hắn sững sờ một lúc lập tức giơ ngón tay cái lên:
"Bệ hạ thật hưởng thụ!"
Tạ Lận liếc một cái, thuận tay lấy một chiếc ngoại bào thêu rồng điểm mây khoác lên .
Ta cố ý kỹ, đây chính là thường phục long bào mặc hôm qua.
Hắn cúi đầu quát khẽ:
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
"Ngươi cũng là một công chúa, chẳng lẽ hổ chút nào ?"
Ta đáp:
"Chuyện đến mức , hổ gì nữa? Giả thanh cao gì?"
Hắn trưng gương mặt tuấn lạnh lùng, dáng vẻ như sắp phát hỏa, nhưng cuối cùng chỉ nhẹ nhàng véo lấy eo lớp chăn.
Ta cong mắt , tối qua phát hiện, Tạ Lận đối với bên ngoài là một bạo quân sát thần, nhưng một khi bước ranh giới mật, cực kỳ dễ thẹn thùng, chịu nổi một chút trêu chọc.
Tối qua, khi hai chúng triền miên đến nỗi thần trí mơ hồ, nam nhân giảo hoạt thử lừa tiết lộ bản đồ phòng thủ biên giới nước Minh.
vẫn luôn cảnh giác, mặc cho giày vò, dụ dỗ thế nào, cũng đáp lời, chỉ cợt nhả mà buông lời trêu ghẹo.
Hắn cho đỏ bừng cả mặt.
Hắn hỏi học những lời đó từ .
Ta đáp:
"Ở quân doanh thoại bản mà ."
Tạ Lận bằng ánh mắt phức tạp, trầm giọng than:
"Hoàng thất nước Minh các ngươi, giáo dưỡng khuê phòng thật là độc đáo.
Chớ học mấy lời dung tục từ đám binh lính thô bỉ đó."
Hắn , đây chính là kế sách của .
Chỉ cần luôn giữ vẻ phong lưu cợt nhả, sẽ chẳng thể hỏi chuyện tình báo.
Ta tự cứu , sống sót.
điều đó nghĩa, sẽ phản bội mẫu quốc của .
Tối qua đến mức , vốn chẳng còn mặt mũi gì để giữ.
Cầu sinh là lẽ tất nhiên, gì bận tâm chuyện thủ đoạn thấp hèn cao quý?
Giả bộ thanh cao chỉ tổ thừa thãi.