Dù Là Sống Hay Chec, Anh Vẫn Mong Em An - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:25:13
Mẹ Thôi Ân Dư đập mạnh xuống bàn mấy , tức đến đỏ bừng cả cổ: "Trong nhà chết, mày xui xẻo thế nào ?"
"Xui cái đéo!" hất đổ bàn , gào đến rát cả cổ họng, "Người c.h.ế.t là chồng ! Có cái gì mà xui xẻo?! hỏi bà gì mà xui xẻo?! Bà c.h.ế.t mới xui xẻo đấy!!"
Thôi Ân Dư chạy về kịp lúc thấy cảnh , vội vàng chắn mặt , đồng thời với bằng giọng điệu dàn xếp: "Được , dẫn ngoài ."
"Tại tao ngoài?" Mẹ vuốt mạnh tóc, như thể đang cố gắng kiềm chế cơn giận, trừng mắt một cái : "Thôi bỏ , tao chấp với mày. Tiểu Lâm, lát nữa phóng viên đến nhà, mày đừng linh tinh."
"Phóng viên đến nhà gì?"
"Trời ơi, mày tài xế gây tai nạn đáng thương ? việc kiệt sức, nhà nghèo, vợ còn đang bệnh. Xảy chuyện như , gia đình họ coi như trời sập . Bọn tao là nhà nạn nhân, giấy tha thứ, nhận tiền bồi thường nữa..."
thể tin nổi những gì . "Dựa cái gì?!"
Mẹ Thôi Ân Dư giọng như điều hiển nhiên: "Ân Dư sắp tiếp quản công ty gia đình, mày ? Hình tượng của nó quan trọng…Á!"
Bà còn xong, giơ tay tát thẳng mặt bà một cái thật mạnh.
Thôi Ân Dư lập tức ngăn , nhưng cũng dồn hết sức vung tay tát một cái, đến mức tay cũng tê rần.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Có quá nhiều điều , nhưng điều đầu tiên thốt là lời nguyền rủa thể kìm nén nổi.
"Cút !" chỉ tay mặt , "Cút hết ! Các đều cút hết ! Cút xuống địa ngục hết !! Anh trai c.h.ế.t , vui đến thế ? Gấp gáp vứt bỏ tất cả những gì thuộc về , còn tha thứ cho kẻ g.i.ế.c ? Sao c.h.ế.t ?!"
Mẹ của Thôi Ân Dư lẽ từng thấy phát điên như , nhất thời dọa sợ, lắp bắp : "Thật... thật sự là điên , trời ơi, thầy, chúng thôi, , hôm khác ."
Bà vội vàng dẫn mấy tên thầy cúng rời , Thôi Ân Dư trông như phát điên, sang với : "Chị dâu, , …"
"Cút!" đá một cái, run rẩy, " hứng thú mấy lời đạo đức giả của ! Mẹ là kẻ thứ ba phá hoại gia đình , còn hùa theo bà tha thứ cho tên tài xế gây tai nạn! Cậu kinh tởm c.h.ế.t !"
Cậu cứng đờ cả , yên bất động, như thể thể tin những lời xuất phát từ miệng .
nữa, lập tức chạy lên lầu, đẩy cửa phòng ngủ của .
Vừa bước , cảm thấy một cơn ớn lạnh lan khắp , trong phòng cũng mùi nhang khói.
"Thôi Chí! Thôi Chí?" hoảng loạn gọi: "Này, ở đây , Thôi Chí!"
Vài giây , một giọng quen thuộc vang lên từ gầm giường.
"Anh ở đây."
16
thở phào nhẹ nhõm, vội vàng chạy đến xem, nhưng ngay khoảnh khắc thấy , sững .
Bóng dáng nhạt, gần như trong suốt, cả trông vô cùng yếu ớt. Không còn lơ lửng giữa trung như mà bệt đất, đầu gối co , hai tay vòng qua ôm lấy đầu gối, vùi mặt cánh tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/du-la-song-hay-chec-anh-van-mong-em-an/chuong-9.html.]
"Anh thương ? Có cần ăn gì ? Anh đợi em một chút, em chuẩn đồ ăn ngay, cố chịu chút nhé."
định hốt hoảng dậy, liền : "Em ."
"Làm gì? Đồ ăn tác dụng nữa ? Vậy bây giờ? Hay là nhập em ?"
"Anh nhập em gì... Thất sách , đang ngủ bù, thế mà bà dẫn xông , còn kịp trốn nữa." Giọng của Thôi Chí buồn bực, "Em tìm em trai ?"
tiện tay vuốt tóc , gật đầu: "Ừ, nhưng chút chuyện ngoài ý , một hai câu cũng hết . Tóm cứ yên tâm , mục đích của là mặt nó đúng ? Em cách."
" em với nó rằng em thích ."
cuống lên.
"Sao cứ cứng đầu ? Chẳng lẽ đối phó với chỉ mỗi cách thôi ?"
"Ai đối phó , c.h.ế.t , còn tranh danh đoạt lợi gì nữa? Em đúng mà, mạng là do trời định, vốn mệnh đó."
"Vậy cứ khăng khăng em quyến rũ talàm gì?"
Thôi Chí vẫn ngẩng đầu, chỉ nhún vai, hình như khẽ một tiếng chỉnh lời : "Anh bảo em quyến rũ , chỉ em với rằng em thích ."
"... Em thích nó."
"Đến nước , đừng dối nữa. Anh em thích em trai nhiều năm , em một tài khoản phụ Weibo, cái tài khoản bỏ lâu lắm , ngày nào cũng càm ràm đủ thứ, đều cả."
hiểu nước mắt bỗng dưng tuôn trào, từng dòng từng dòng, thể ngăn . đây là vì cái gì, giận dữ, cũng kích động.
Cảm giác bất chợt là gì? Là đau lòng ?
đau lòng vì điều gì chứ?
Câu trả lời hiển hiện ngay mắt, nhưng dám đối diện với hiện thực đó. Đáp án đáng sợ quá lớn lao đối với , đến mức dám thẳng.
Thôi Chí c.h.ế.t .
Chồng c.h.ế.t .
Người từng bảo vệ , từng chơi game cùng c.h.ế.t .
Con chó của cũng c.h.ế.t .
chẳng còn gì cả.
Càng kìm nén nước mắt, nước mắt càng rơi nhiều hơn.
Thôi Chí cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, lặng lẽ .