Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Du Vãn mộ Thừa Ngôn (Hái Dải Tình Mười Năm Ngàn Mối Tơ) - Chương 22: Gặp Được Đại Phu

Cập nhật lúc: 2025-07-10 20:38:23

{22}

Vậy là đây vẫn là để ý.

Để ý phụ mẫu, trưởng đổi, ban đầu đau đớn, dần tê liệt, cuối cùng quyết định buông bỏ.

Thảo nào khi chuyện với , đồng ý cưới .

Chàng cứu , cũng là cứu chính .

Ta ôm chặt eo , nghẹn ngào : "Tam gia, sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh ."

"Không ."

"Ta ."

"Ừ, Du Vãn nhà ."

Cố Thừa Ngôn khẽ vỗ vai an ủi.

Ta hít mũi, dụi quần áo , mới ép nước mắt trở .

"Tam gia, chúng về sách tiếp. Chuyện vui chúng nghĩ nữa. Những đó mắt, sẽ một ngày, Tam gia nhà nhất định sẽ danh chấn thiên hạ, vẻ vang trở về vả mặt bọn họ."

"Du Vãn chí lớn."

……

Cố phu nhân xử lý chuyện thế nào?

Trước mặt Cố gia, cho vàng bạc châu báu, cửa tiệm, khế ruộng, khế đất.

"Vì cho, nghĩ con là đại tức phụ hiểu rõ."

"Đại lang, con cũng đừng cảm thấy là trưởng tử, nhận phần lớn của hồi môn từ nương mà tủi , tam lang vì thành như , năm đó nó là vì cứu con, mới trúng tên b.ắ.n lén mà trúng độc.."

“Phận mẫu , tự hỏi lòng , một bát nước khó mà giữ cho bằng phẳng, nhưng cũng đến nỗi nghiêng lệch quá đáng. con xem những việc con mấy năm nay? Người thê tử con bảo vệ, nàng những chuyện gì? Lương tâm con chó tha ?”

Đại ca của Cố Thừa Ngôn "bịch" một tiếng quỳ xuống, ngừng tát mặt , : "Mẫu , là của con, là con bất hiếu."

Ta đột nhiên cảm thấy thật vô vị.

Bọn họ sai, nhưng bọn họ sửa.

 

Mỗi Cố phu nhân đều là chuyện mới nổi giận, bồi thường. Cố Thừa Ngôn cũng là trẻ con, thể vì phụ mẫu dỗ dành mà tha thứ.

Chàng là trưởng thành.

Thông minh sâu sắc, Cố phu nhân gì, thể , chẳng lẽ ? Hơn nữa, đến bây giờ Cố lão gia vẫn một lời.

 

Bọn họ, cảm thấy yêu thương tam nhi tử, nỡ thật sự quản đại nhi tử sẽ chống đỡ gia tộc, còn đại nhi tức phụ như ngu ngốc .

Bọn họ , cảm thấy thương yêu tam nhi tử, thật sự nỡ quản giáo vị đại nhi tử sắp gánh vác gia nghiệp, cả vị đại tức phụ ngu ngốc nữa.

Vừa thế , thế .

Cho nên Cố Thừa Ngôn chọn nắm tay , im lặng rời .

Tùy mấy ở đó, đánh cũng , mắng cũng , quản, cũng hỏi han.

“Đồ mẫu cho, chúng lấy ?”

“Lấy, vì lấy, cầm lấy chúng ngoài sống tiêu sái, cần tiết kiệm chi tiêu mới thoải mái. Chúng lấy, cũng sẽ lợi cho khác.”

Ta dùng sức gật đầu: “Thiếp cũng nghĩ như .”

 

Sáng sớm ngày mười sáu tháng tám, chúng thu dọn đồ đạc xong, lễ phép đến bái biệt phụ mẫu.

Mắt Cố phu nhân sưng đỏ.

Cố lão gia cũng vẻ tiều tụy, rõ ràng là ngủ ngon.

“Các con ở bên ngoài chăm sóc bản cho , thiếu bạc thì sai về một tiếng.

“Thừa Ngôn, là mẫu sơ suất …”

Cố phu nhân kéo tay Cố Thừa Ngôn, .

“Mẫu , phụ cũng mạnh khỏe, con và Du Vãn ở bên ngoài mới yên tâm.”

“Vậy sinh thần của con?”

“Đến lúc đó để Du Vãn nấu cho con bát mì trường thọ là , bây giờ tay nghề nấu nướng của nàng cũng dần dần tiến bộ .”

Ta tay nghề nấu nướng gì chứ?

Bánh bao, bánh màn thầu nặn còn hình, sủi cảo gói cũng mắt.

Nhân bánh trộn cũng đúng vị, mỗi xuống bếp cần đến mấy phụ, hết những việc quan trọng mới .

Cố Thừa Ngôn , vẫn thuận theo lời .

“Mẫu yên tâm, con sẽ chăm sóc phu quân thật .”

Ta sinh thần Cố Thừa Ngôn là cuối tháng tám, cũng vui tổ chức sinh thần cho .

Ta vốn còn lo, từ Cố gia trở về, sẽ vui. Kết quả ngâm thơ vẽ tranh chữ, thoại bản cũng bỏ, vui vẻ còn ngân nga tiểu khúc.

Thôi, lo lắng thừa .

Cái vị gọi là thần y , bốn năm mươi tuổi, trông quá già, nhưng cũng còn trẻ, ông đến sớm hai ngày, mang theo rễ dược liệu, còn mấy chiếc lá héo, thật sự từng thấy.

“Để con mang trồng .”

Thần y trồng.

Chuyện vấn đề gì chứ?

Ta trồng thảo dược đơn giản, một chậu hoa, thêm chút đất bên trong, bỏ rễ thuốc , phủ thêm một lớp đất, cuối cùng tưới chút nước, đặt gốc cây.

“Vậy là xong ?”

Ta dùng sức gật đầu: “Ừm, chắc hai ba ngày là hồi phục thôi.”

Ông mím môi, bắt mạch cho Cố Thừa Ngôn.

Tay trái đổi tay , tay đổi tay trái.

Cũng chữa .

Ông đột nhiên hỏi một câu khó hiểu: “Cố phu nhân nguyện ý theo đến Điền Nam, giúp trồng thảo dược ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/du-van-mo-thua-ngon-hai-dai-tinh-muoi-nam-ngan-moi-to/chuong-22-gap-duoc-dai-phu.html.]

Ta lắc đầu.

“Phu quân , ở đó.”

“Nếu thể giải độc cho phu quân thì ?”

Ta và Cố Thừa Ngôn đồng thời , trong mắt vui mừng, nhưng cũng nghi ngờ.

Ta mấy tin lời .

“Ta giúp ông trồng sống mấy cây thảo dược đó còn đủ ?”

“Còn lâu mới đủ. Phu nhân của vì theo núi hái thuốc mà trúng độc, thuốc mang đến là độc dược, cũng là giải dược. Đợi đến khi hoa nở, hái nhụy hoa thuốc dẫn, mới thể giải kịch độc phu nhân của .”

hoa nở nhỏ, một bông chỉ hái một chút xíu nhị hoa, hơn nữa nó khó tìm, càng khó trồng. Ta tin Cố phu nhân ở kinh thành giỏi trồng hoa cỏ, nên mới nhờ đến dò hỏi, mấy tin, quyết định đích một chuyến.”

“Cố phu nhân, phu quân nàng cần giải độc, phu nhân cũng cần giải độc, thì tài nghệ về độc của bằng một phần mười phu nhân , các nếu nguyện ý theo đến Điền Nam, quá một năm, nhất định thể giải độc phu quân nàng.”

Có động lòng ?

Sao thể động lòng.

mấy tin ông .

Cố Thừa Ngôn : “Chúng cùng ông.”

Vậy là đồng ý .

Không suy nghĩ thêm ?

“Du Vãn, chúng .”

Cố Thừa Ngôn lên tiếng nữa, cũng lý do gì để phản đối.

“Vậy chúng .”

Ta còn bảo thần y xem trong vườn, thảo dược nào Cố Thừa Ngôn dùng để giải độc ?

Có thảo dược nào phu nhân ông dùng .

Ông một vòng trịnh trọng : “Dược liệu giải độc cho Cố Tam gia, những cây thảo dược trong vườn , thể phối đủ .”

Ta và Cố Thừa Ngôn , nắm c.h.ặ.t t.a.y .

Là kích động, cũng là vui mừng.

“Ta thể phối thuốc giải độc đầu cho Cố Tam gia , đến lúc đó sẽ đưa đơn thuốc cho các vị, các vị nguyện ý theo đến…”

 

“Chúng đương nhiên nguyện ý, bất kể là Tam gia, , đều giữ lời, quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy, chúng hứa , sẽ nuốt lời. Vẫn là câu đó, ông xem cần thảo dược gì, cứ lấy chúng mang theo, đừng lề mề, xuất phát sớm một chút, đến Điền Nam sớm một chút, sớm trồng thảo dược, để giải độc cho tôn phu nhân.”

Độc của Cố Thừa Ngôn thể giải, đối với chúng , là đại sự trời .

Đã xác định thể giải, sớm vài ngày, muộn vài ngày ?

“Trong sơn cốc của , thảo dược quả thật ít, nhưng về hiếm lạ, quả thật bằng trong vườn của các vị, liền mạo mang chút về, đến lúc đó trong vườn dược của , các vị thích cái gì cứ tùy tiện lấy là .”

Thần y vội vàng hái thuốc, cần bào chế thì bào chế, cần bào chế thì ném giỏ đeo lưng, là thể xuất phát.

Cố Thừa Ngôn phái về Cố gia báo chuyện thể giải độc, tránh đến lúc đó giải , thêm một trận mừng hụt.

Ta liền dặn nhũ mẫu, Triệu nhũ mẫu đừng để lộ tin tức, đợi chúng giải độc trở về.

Nhũ mẫu a theo cùng chúng , từ chối.

 

Trong nhà cần một nam nhân đáng tin cậy, giải quyết một việc vặt vãnh.

Hơn nữa chúng , ngoài Thanh Việt , còn thường ngày Cố Thừa Ngôn dùng, cộng mười mấy , nào nấy võ nghệ cũng tầm thường.

Nha chỉ mang theo một Tứ Nguyệt, tay chân, nhiều việc thể tự , nếu thật sự xuể, đến lúc đó mua nha cũng kịp.

Chuyến , ngắn thì một năm rưỡi, dài thì ba đến năm năm, với nhà Cố gia chuyện thể giải độc, nhưng cũng báo một tiếng, vì xa.

Ta bảo Thanh Việt trở về, một tiếng với lão gia, phu nhân là .

phụ mẫu đối với Cố Thừa Ngôn, còn hy vọng gì nữa .

 

Bên phía Vương gia, nghĩ nghĩ , cũng nên gặp nhị thẩm một , bà là duy nhất trong Vương gia cho chút ấm áp.

trực tiếp đến nhà nhị thẩm, mà hẹn bà lâu gặp mặt.

Tiểu Bạch của Khôi Mao

Nhị thẩm thấy , ôn hòa.

“Thấy con sống , nhị thẩm yên lòng .”

Nói chuyện phiếm một hồi, nhị thẩm nhắc đến chuyện Vương gia: “Vương Du Hân gả cho tam hoàng tử trắc phi .”

Tam hoàng tử?

Ồ, cái gọi là gả nơi quyền quý, hóa .

Vậy thì thật là bất ngờ.

“Phụ con giáng chức , Vương gia dạo lắm, con về xem ?”

“Nhị thẩm, con sẽ về , hơn nữa con sắp xa , ngắn thì một năm rưỡi mới về, dài thì ba đến năm năm. Bọn họ sinh con , từng hỏi con nguyện ý nữ nhi của họ , đem vứt con về thông trang nuôi nhốt, mười năm một hỏi thăm, càng từng thật lòng đối đãi với con. Con lời gả , báo đáp ơn sinh, ơn dưỡng , con và Vương gia xem như còn quan hệ gì nữa.

“Con thừa hưởng sự nhẫn tâm tuyệt tình của họ, cho nên nhị thẩm cần khuyên con nữa.

“Hôm nay hẹn nhị thẩm gặp mặt, thật là cáo biệt.

“Mong nhị thẩm , năm năm tháng tháng, bình an thuận lợi, vạn sự vô ưu.”

Nhị thẩm đỏ mắt: “Du Vãn, mong con cũng thuận buồm xuôi gió, tâm tưởng sự thành.”

Điều mong nhất, chính là Cố Thừa Ngôn khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi.

Cho nên lời của bà, coi như trúng tim đen của .

"Đa tạ nhị thẩm."

Ngày rời , trời quang mây tạnh, hỏi Cố Thừa Ngôn: "Lần nữa trở về là tái sinh, trong lòng cảm thấy thế nào?"

"Ông trời bạc đãi ."

Hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y .

"Ta cũng cuối cùng hiểu, tổ phụ năm đó định hôn sự với Vương gia cho , còn bất luận là nữ nhi của ai, cần vội vàng kết luận, khi thời cơ đến, đến mặt , chính là định mệnh của ."

"Trước hiểu, bây giờ cuối cùng cũng hiểu."

"Mệnh của định là nàng, Du Vãn."

Lời ngon tiếng ngọt, điều thích.

Loading...