Đứa Con Của Quỷ - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:47:10
dẫn họ đến khu nhà hoang.
khi lên đến nơi, bộ cảnh sát cùng đều sững sờ.
Chỉ một giây , tất cả đều căng thẳng hẳn lên, một còn kéo sang bên:
“Đừng chạm hiện trường!”
… Đã quá muộn .
Ngay từ khi họ bước chân khu nhà , hiện trường… phá hỏng .
giả vờ hoảng sợ, thậm chí nắm c.h.ặ.t t.a.y nữ cảnh sát, nước mắt ngân ngấn:
“Em trai … Nó còn sống ?”
Nữ cảnh sát với ánh mắt vô cùng phức tạp.
Không trả lời câu hỏi.
Ngược cô hỏi:
“Lần cuối cùng em gặp em trai … là khi nào?”
hề mang theo mảnh sứ g.i.ế.c c.h.ế.t em .
Cũng xoá dấu chân của .
Giờ đây, chỉ im lặng trong phòng thẩm vấn, trả lời bất cứ câu hỏi nào.
“Phương Vũ Tịch, Giờ tất cả chứng cứ đều đang chỉ thẳng em!”
“Nếu em bộ sự thật, thì đừng mong gột rửa tội danh g.i.ế.c !”
Cảnh sát Giang qua trong phòng, đây là thứ ba đập tay xuống bàn.
chằm chằm chiếc đồng hồ treo tường, duy nhất một cái trong căn phòng .
Tính từng phút, từng giây.
Vì đàn ông từng với :
"Cứ kéo dài thời gian. Anh sẽ đến cứu em."
Năm tiếng đồng hồ trôi qua, trong phòng đổi — Một ông cảnh sát lạ mặt, ánh mắt nghiêm khắc, giọng lạnh tanh.
bắt đầu thấy sắp… chịu nổi nữa.
—
lúc , một nữ cảnh sát đột ngột bước .
Không mặc cảnh phục mà là một chiếc áo blouse trắng tinh tay cầm theo một ống kim tiêm đầy chất lỏng.
“Phương Vũ Tịch, xin em.”
“Vì em chịu uống thuốc chỉ còn cách là tiêm.”
—
Lần , rõ.
Thẻ tên áo blouse trắng :
“Pháp y Tần Vân ”.
Và sực nhớ pháp y… là am hiểu y học.
Khi mũi kim chuẩn đ.â.m tay , cả ghì chặt xuống mặt bàn.
vùng vẫy, hét lên nhưng vô ích.
Một mũi tiêm bơm .
lập tức cảm thấy cánh tay lạnh buốt đến cả bộ não cũng như tỉnh táo dần.
Những hình ảnh hỗn loạn bắt đầu dồn dập hiện lên trong đầu .
nhớ — Mẹ từng gương mặt dịu dàng nụ ấm áp.
Em trai từng ngoan, hiền.
những hình ảnh đó... Đã cũ… Rất cũ.
Như thể từ nhiều năm .
… Từng mắc bệnh.
Là bệnh tâm thần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dua-con-cua-quy/chuong-7.html.]
Hồ sơ bệnh viện ghi: tâm thần phân liệt, hoang tưởng cấp độ cao, cần uống thuốc dài hạn.
… từ bao giờ càng uống thuốc, càng mơ hồ.
Tâm trí ngày một trôi .
dần mất trí nhớ.
Nhiều chuyện trong quá khứ… còn nhớ rõ nữa.
—
giờ, đang nhớ .
Khi còn nhỏ, gia đình từng hạnh phúc.
Mẹ thường ôm và em trai giường kể truyện cổ tích.
Chỉ cần nũng nịu : “Mẹ ơi, con ăn trứng hấp…”
Dù là nửa đêm, vẫn sẽ ngay bếp nấu cho một chén trứng mềm mịn, nóng hổi.
Em trai học giỏi, thường xuyên đạt điểm tuyệt đối, nó từng thi tiến sĩ, nhà khoa học.
Còn , vì xinh xắn, dù nhà chẳng khá giả, vẫn cắn răng cho học múa.
từng mặc váy voan, ánh đèn sân khấu múa như thiên thần nhỏ.
Mẹ còn chụp bao tấm ảnh lưu khoảnh khắc …
… Sau đó, dường như một ngày nào đó.
Mẹ đem tất cả ảnh chụp của … đốt sạch.
Em trai bắt đầu chơi với đám trẻ hư hỏng.
Mẹ dần xa lánh , lạnh nhạt, hung dữ.
từng níu tay áo , nũng như nhưng bà đẩy ngã lăn đất.
Người phụ nữ hiền hậu ngày xưa… Đột nhiên biến mất.
Trên gương mặt bà là đầy nếp nhăn, đôi mắt trừng trừng, đầy tia máu.
Ánh như nuốt chửng .
Bà nắm lấy , đẩy ngã xuống, gào lên:
“Là mày! Tất cả là tại mày! Chính mày hủy hoại cuộc đời tao… Hủy hoại cả em trai mày!”
…
Nước mắt ngừng lăn dài nơi khóe mắt.
hít sâu một , cố gắng xua tan những hình ảnh đó khỏi đầu.
Có lẽ… Sống mà ký ức sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Chính vì thế, bệnh ngày càng nặng, những ký ức… ngày càng lãng quên nhiều hơn.
Cho đến cuối cùng ngay cả những điều từng dành cho khi còn bé, cũng quên sạch.
Trong đầu chỉ còn thù hận và nỗi đau.
…
“Xin chào, Phương Vũ Tịch cần ngoài một lát.”
Lúc , cửa phòng thẩm vấn bất ngờ gõ mở.
Một cảnh sát trẻ bước , cắt ngang khí ngột ngạt trong phòng.
Khi đưa ngoài, thấy đàn ông đang chờ.
Áo sơ mi trắng, mặc vest chỉnh tề thẳng tắp giữa hành lang.
Vừa thấy , lập tức bước đến ôm chầm lấy chút do dự.
khẽ run lên.
Vì… nhớ .
Trước đây, luôn cảm giác quen lắm nhưng tài nào nhớ nổi là ai.
Bây giờ thì tại — Hắn khuôn mặt… quá giống .
Đặc biệt là đôi mắt, sống mũi, đường cằm.
Giống đến rợn .