Đứa Con Gái Bất Hiếu - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:31:07
Nói xong, hung hăng đạp một cái giường bệnh, bỏ .
Mẹ dường như lên tiếng níu kéo, nhưng kịp , ngẩng đầu bà.
Bà sợ phát hiện, đành cứng rắn nuốt lời xuống.
"Nhã Di , con cái đức hạnh của em trai con kìa, con thật sự yên tâm giao cho nó ?"
"Mẹ chỉ thể dựa con thôi, con ngàn vạn đừng bỏ mặc ."
mà , tiếp lời bà, ngược chuyển chủ đề.
"Mẹ, con về nhà lấy mấy bộ quần áo để , ở đây đợi con."
Mẹ dường như yên tâm về , lập tức nắm lấy tay , từ lấy giấy và bút.
"Nhã Di, tuy bao nhiêu tiền tiết kiệm, nhưng chỉ cần con chê , nguyện ý để hết cho con, còn cả căn nhà nữa, lát nữa sẽ di chúc."
gật đầu: "Con ."
4.
Ra khỏi bệnh viện, lập tức về nhà.
Vừa mở cửa, thấy chồng đang bận rộn trong bếp.
Kiếp , để tiện chăm sóc , đón bà về nhà.
Kết quả bà nhất quyết chịu, cứ là quen, đành chạy chạy giữa hai bên, cuộc sống riêng.
Mặc dù , chồng cũng hề phàn nàn gì , mà âm thầm gánh vác việc trong nhà.
Cho đến khi phát hiện mang thai, đề nghị thuê giúp việc cho .
chỉ mới nhắc đến một chút, kích động, mắng chửi té tát, lấy tài sản của bà thì bỏ mặc bà.
thật sự còn cách nào khác, đành nghỉ việc, ở nhà chăm sóc bà lúc nơi.
kể từ khi liệt, tính tình ngày càng trở nên tệ hơn, chỉ cần ý là bà sẽ đánh đập, chửi rủa , đó đến xin .
Bị bà hành hạ lâu ngày, cơ thể cuối cùng cũng chịu đựng nổi, s.ả.y thai, giữ đứa bé.
Chồng tin vội vàng chạy đến bệnh viện, gì, chỉ bảo yên tâm dưỡng bệnh.
Kiếp , khi ngã từ tầng cao xuống, cũng chính lo liệu hậu sự cho , còn báo cảnh sát, tất bật lo lắng việc vì .
Nhìn thấy gương mặt quen thuộc của chồng một nữa, trong lòng dâng lên một cảm xúc khó kìm nén.
chạy đến ôm chầm lấy .
"Về , cơm nước sắp xong , em rửa mặt ăn cơm nhé."
Nhìn những món ăn thích, khóe mắt cay cay, trong lòng càng thêm áy náy.
Vừa ăn cơm xong, điện thoại của gọi đến.
"Nhã Di, con đến nữa thì che.c đói ở bệnh viện mất thôi."
hề vội vàng, chậm rãi ghế sofa: "Mẹ, bệnh viện nhà ăn, đói thì cứ đến nhà ăn lấy cơm, cần đợi con."
"Sao con thể như ? Trước đây mỗi viện đều là con mang cơm từ nhà đến cho , đồ ăn ở nhà ăn khó ăn như , nuốt trôi ?"
Vì tình trạng của khá nghiêm trọng, nên cứ cách một thời gian nhập viện một để kiểm tra sức khỏe.
Mỗi bà nhập viện, đều túc trực bên cạnh, ba bữa cơm đều tự tay nấu ở nhà mang đến, chỉ cần chậm trễ một chút là sẽ mắng.
giả vờ ngớ ngẩn: "Mẹ, đều ăn ở nhà ăn cả, nhà ăn sạch sẽ mà."
"Hôm nay con việc, ngày mai con sẽ đến thăm , nghỉ ngơi cho khỏe nhé."
Nói xong, cúp máy, khi bà gọi , chuyển điện thoại sang chế độ im lặng.
Hôm đó, một giấc ngủ ngon lành hiếm hoi.
Chỉ là khi thức dậy thấy chồng , đang thắc mắc thì mới phát hiện để một tờ giấy bàn.
"Anh bệnh viện đưa cơm cho vợ, hôm nay em cứ nghỉ ngơi cho khỏe nhé."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dua-con-gai-bat-hieu/chuong-2.html.]
mới nhớ lấy điện thoại xem, phát hiện bộ là cuộc gọi nhỡ của .
gọi , thấy giọng hống hách của bà.
"Ấn đây nữa."
"Ấn mạnh thế, cố ý ?"
"Đã bảo ấn đây , thấy ?"
chỉ vài câu chịu nổi nữa: "Chồng , về , chiều nay em sẽ đến thủ tục xuất viện cho ."
Mẹ thấy liền móc mỉa: " bảo gì , mới một chút xót chồng , cũng thấy cô xót , thật uổng công nuôi cô."
tâm trạng để ý đến bà, chỉ dặn dò chồng mau chóng về cúp máy.
Buổi chiều, khi đến phòng bệnh, đang thoải mái gọi điện thoại.
"Con trai, con yên tâm, chỉ con là con trai, nhất định sẽ để bộ tài sản cho con, dù thì tờ di chúc cũng công chứng, chỉ dỗ dành chị con thôi, con đừng để tâm đến những lời hôm qua."
5.
Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý
đang định đẩy cửa bước thì đột ngột dừng .
Cuộc trò chuyện trong phòng vẫn tiếp tục, bật ghi âm lên.
"Chị con chắc chắn sẽ nghi ngờ , nó từ đến nay hiếu thảo, để tài sản cho nó, nó nhất định sẽ càng cam tâm tình nguyện hơn."
"Mẹ phiền con chăm sóc, con là đàn ông con trai việc hầu hạ khác, sẽ ảnh hưởng đến việc kiếm tiền của con, đến lúc đó sẽ bảo nó nghỉ việc, ở nhà chuyên tâm chăm sóc ."
Nghe bà những lời một nữa, trong lòng còn chút gợn sóng nào.
Người còn thể ảnh hưởng đến cảm xúc của nữa.
Nghe xong, mới đẩy cửa bước .
Mẹ giật , chiếc điện thoại đang gọi rơi xuống đất.
Bà kinh hoàng quát : "Con dọa che.c ? Sao lên tiếng gì hết ."
Chỉ cần liếc mắt một cái là thể sự chột của bà.
tỏ vẻ vô tội: "Sao ? Con vẫn luôn như mà, đang gọi điện cho ai ? Nói chuyện nghiêm túc thế."
Mẹ vẻ bối rối: "Con thấy gì ?"
trả lời mà hỏi ngược : "Vừa nãy đang cầm điện thoại ?"
Mẹ trừng mắt , trực tiếp chuyển chủ đề: "Mẹ thấy con rể hình như chăm sóc , con một câu là bỏ ngay."
lạnh lùng bà: "Anh vốn nghĩa vụ chăm sóc ."
"Con... Cậu là chồng con, là , nghĩa vụ?"
lười tranh cãi với bà, xuống bên giường.
"Mẹ, hôm qua di chúc , xong ?"
Mẹ đầu , lấy giấy bút từ bên cạnh : "Có vài chữ , vẫn xong, là con giúp nốt nhé?"
Kiếp , di chúc bà hiệu lực là vì do bộ bà tự tay .
Còn bà và em trai công chứng di chúc, đó là di chúc hiệu lực pháp luật, tài sản cũng đều xử cho em trai .
"Không , những chữ , con sẽ đánh máy điện thoại cho , cứ chép theo là ."
trực tiếp ném tờ di chúc bà hôm qua thùng rác, bà thậm chí còn kịp ngăn cản.
Mẹ nổi giận, nhưng nghĩ đến điều gì mà nhịn xuống.
tranh thủ lúc bà để ý, bật chiếc camera mini mang theo lên để phim.
Hôm qua luật sư , di chúc tự tay ngoài việc do chính đó tự tay , nhất nên phim bộ quá trình để bằng chứng.
Mẹ còn cách nào khác, đành nữa.
Trong lúc , bà luôn tìm đủ lý do, giúp bà , nhưng đều từ chối.
"Bây giờ thì con hài lòng chứ, để bộ tài sản cho con, từ hôm nay trở con hầu hạ cho đấy."