Đùa Với Lửa - 4
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:39:44
giật rời khỏi môi Tống Dư Bạch, đẩy kéo phòng ngủ.
Không vì sợ Phó Thâm.
Mà là lo nếu để phát hiện, kế hoạch của sẽ gặp trở ngại.
“Sao về ?”
Vì chút chột , tỏ nhiệt tình hơn hẳn, bước nhanh đến đón .
“Quên lấy tài liệu.”
Phó Thâm đáp, đó nghi hoặc liếc , ánh mắt lướt qua gò má ửng đỏ.
“Sao mặt đỏ thế? Không là sốt đấy chứ?”
Miệng thì , nhưng chân lặng lẽ bước về phía phòng ngủ, đột ngột đẩy cửa .
Nhịp thở của khựng , trái tim lập tức treo lơ lửng nơi cổ họng.
05
Trong phòng ngủ trống , chăn gối xếp gọn gàng, y hệt như lúc rời .
Phó Thâm thở phào nhẹ nhõm, dặn dò bằng giọng dịu dàng.
“Ban ngày cứ mở cửa phòng ngủ cho thông thoáng, khí sẽ hơn. Mặt em đỏ như , lát nữa đo thử nhiệt độ xem . Nếu thấy khỏe, nhớ gọi cho ngay nhé.”
hờ hững gật đầu, tiễn ngoài.
Sau khi Phó Thâm , trở phòng ngủ, nhẹ nhàng ho một tiếng.
Thân hình cao một mét tám của Tống Dư Bạch lồm cồm bò từ gầm giường, phủi bụi , cúi thấp đầu , gương mặt lộ rõ vẻ tủi hổ.
nhịn bật khúc khích.
Người đàn ông lúc nào cũng dịu dàng nho nhã rốt cuộc cũng nổi giận, trừng mắt đầy bực bội.
“Chúng thế , rốt cuộc khi nào em mới chịu ly hôn với ?”
“Tới mức nào cơ?”
cố ý trêu chọc, ghé sát tai , nhẹ nhàng thổi một .
“Anh thấy thế càng thú vị hơn ?”
Tống Dư Bạch từng bất kỳ đụng chạm thực sự nào với , mà trêu đến mức mặt đỏ bừng, lúng túng thốt một câu:
“Anh… đây!”
Nói xong, vội vã chạy ngoài.
Nhìn theo bóng lưng , nhịn mà bật .
Người đàn ông , thật chẳng chịu nổi một chút trêu đùa gì cả.
06
Mùa hè đến, tiếng ve bắt đầu râm ran khắp nơi.
Nhất Phiến Băng Tâm
Một phụ nữ với bụng nhô lên chặn giữa đường.
Cô giả vờ rơi mấy giọt nước mắt, quỳ xuống mặt .
“Chị Chiêu Chiêu, em xin chị, hãy thành cho em và Phó Thâm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dua-voi-lua/4.html.]
Cô ngước , nhưng bất ngờ khi thấy vẻ mặt bình thản của .
chỉ lặng lẽ cô , hề kích động, cũng đỡ cô dậy.
Xung quanh, qua đường bắt đầu tụ tập , tò mò về phía chúng .
Cô cắn môi, tự dậy, nhẹ nhàng đặt tay lên bụng .
“Chị Chiêu Chiêu, em tên là Văn Nặc, việc ở công ty của tổng giám đốc Phó. Trước đây chúng từng gặp ở công ty, lẽ chị nhớ em .
“Em sai khi chen giữa hai , nhưng em con với tổng giám đốc Phó …
“Nếu kết hôn với , con em sẽ cha, chuyện hộ khẩu cũng rắc rối.”
Cô lắp bắp , cẩn thận quan sát phản ứng của .
phản ứng gì, vì chuyện từ lâu.
khoanh tay, hờ hững cất giọng.
“Nếu cầu xin thì mà xin tổng giám đốc Phó của cô. Nếu đồng ý ly hôn, sẽ ký ngay lập tức.”
“ đoán xem nào, cô lóc thế nào cũng vô dụng, vẫn chịu ly hôn với , nên cô mới vác cái bụng to thế mà đến cầu xin ?”
“Cô ‘tiểu tam’ chỉ mặt dày, mà còn thất bại đến đáng thương thật đấy.”
Cô gái còn quá non, vạch trần sự thật, lập tức đỏ bừng mặt.
Cô bỏ luôn vẻ yếu đuối giả tạo, đổi sang khiêu khích .
“Chị đắc ý cái gì chứ? Chị tưởng chồng chị còn yêu chị ? Anh sớm chán ghét chị ! Tạm thời chịu ly hôn chỉ vì thương hại chị thôi. Anh thậm chí còn đích với rằng, mỗi thấy chị là thấy buồn nôn.”
Văn Nặc bật đắc ý, giọng ngày càng cay nghiệt.
“Còn nữa, chị vì chị ngã ?”
Lông mày bất giác nhíu chặt.
Bắt sự d.a.o động trong cảm xúc của , Văn Nặc càng đắc ý hơn.
Cô ghé sát tai , thì thầm từng chữ một.
“Thật do chị bất cẩn, mà là cố tình nhân lúc đông mà giẫm chân chị. Và Phó Thâm… cũng chuyện .
“Chị ngờ đúng ? ‘Chồng yêu’ của chị cũng mong chị c.h.ế.t sớm đấy.”
Chuyện thực sự ngoài dự liệu của .
bọn họ độc ác, nhưng ngờ cô dám trực tiếp tay sát hại .
Lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội, cơn giận cuộn trào trong lòng.
Không kìm nữa, giáng một bạt tai thật mạnh mặt cô .
Mặt Văn Nặc đánh lệch sang một bên, lập tức sưng đỏ lên.
Không đợi cô phản ứng, tát thêm một cái nữa, để hai bên mặt thể “đối xứng” với .
“Cứu với! Đánh phụ nữ mang thai kìa!”
Lấy tinh thần, Văn Nặc hoảng hốt lùi về hai bước, ôm mặt hét lên.
khi cô kịp thu hút sự chú ý của những xung quanh, ghé sát tai cô , nhẹ nhàng mấy câu.
Đồng tử Văn Nặc lập tức co rút, miệng cứng đờ, sắc mặt tái nhợt như xác chết.