Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Đùa Với Lửa - 8.end

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:39:49

Để giữ cho lý trí còn sót , giơ tay đẩy một chút. 

 

“Không vội, còn xem xét thêm .”

 

Tống Dư Bạch, lúc nào cũng dịu dàng lễ độ, luôn giữ chừng mực, bỗng thuận thế nắm c.h.ặ.t t.a.y , giơ lên quá đầu, đẩy áp sát cánh cửa. 

 

Bàn tay còn của kịp thời đỡ đầu , để đập cửa. 

 

Người đàn ông đang hòa chung thở với khẽ mở môi. 

 

chờ nữa.” 

 

Tim đập loạn nhịp, chút hoảng loạn. 

 

Tống Dư Bạch , trong đôi mắt trong veo mang theo vài phần uất ức, giọng trầm ấm vang bên tai

 

“Chiêu Chiêu, đợi thêm nữa, lấy nhé?” 

 

còn nên trả lời thế nào thì bên ngoài vang lên tiếng gào đầy bực tức của Phó Thâm. 

 

“Hai đang cái gì trong đó? Mau mở cửa!” 

 

Tống Dư Bạch liếc cửa với vẻ chán ghét, dịu dàng

 

“Đừng để ý đến . Ngoan, giúp tháo kính xuống nào.” 

 

Như thôi miên, ngoan ngoãn tháo kính của

 

Người đàn ông mặt quen thuộc, xa lạ. 

 

Lúc , nét mặt dường như sắc nét hơn bao giờ hết, từng đường nét đều đến hảo. 

 

Một chú cún con ngoan ngoãn, khi tháo kính xuống, liền biến thành một con sói nhỏ nguy hiểm. 

 

Sự đối lập đột ngột khiến khựng trong chốc lát. 

 

Hơi thở đan xen, thậm chí dám thở mạnh, cảm giác nóng rực dâng lên đến tận vành tai. 

 

Giữa tiếng đập cửa cáu kỉnh của Phó Thâm, Tống Dư Bạch nghiêng đầu, cúi xuống hôn

 

Không bao lâu , tiếng đập cửa bên ngoài im bặt. 

 

Có lẽ là vì kêu quá lớn. 

 

ai bảo Tống Dư Bạch giỏi như cơ chứ.

 

12 

 

Một ngày trời, thoải mái cuộn tròn ghế sofa, lướt điện thoại. 

 

Bất chợt, thấy một tin tức chấn động của thành phố. 

 

Một đàn ông họ Phó, khi phát hiện đứa con ruột thịt của , dùng d.a.o đ.â.m vợ. 

 

Người vợ trong cơn hấp hối phản kháng quyết liệt, g.i.ế.c c.h.ế.t chồng ngay tại chỗ. 

 

Nhân vật chính trong câu chuyện , ai khác chính là gã chồng cũ từng ngoại tình của và cô nhân tình quyến rũ của

 

Vì thai quá lớn, Văn Nặc thể phá bỏ đứa bé, nên cuối cùng hai bọn họ vẫn kết hôn. 

 

Thực , vốn chỉ bọn họ sống trong cảnh nghèo túng, gắn chặt với suốt đời. 

 

, với một từ đỉnh cao rơi xuống như Phó Thâm, và một kẻ tham phú phụ bần như Văn Nặc, đó mới là sự trừng phạt tàn nhẫn nhất. 

 

ngờ bọn họ tự tạo một màn kịch kinh thiên động địa thế , thật đúng là… khiến cảm khái ( hả hê). 

 

Đặt điện thoại xuống, về phía bếp. 

 

Ở đó, Tống Dư Bạch đang khom lưng nấu súp cho

 

Anh mặc một chiếc áo thun trắng đơn giản, eo thắt tạp dề. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dua-voi-lua/8-end.html.]

 

Nhờ thường xuyên tập luyện, bờ vai rộng, vòng eo thon gọn, chỉ cần đó thôi cũng đủ khiến khác tưởng tượng viển vông. 

 

ôm lấy từ phía , cằm nhẹ nhàng tựa lên vai

 

“Dư Bạch, như chứ? Anh xem, kiếp em cứu , nên kiếp đến để báo ơn ?” 

 

Đôi tay bận rộn của Tống Dư Bạch khựng một chút, đó nhẹ nhàng đáp: 

 

“Phải.” 

 

sững sờ, buông tay khỏi eo .

 

Tống Dư Bạch lau khô tay, xoay , nhẹ nhàng nâng khuôn mặt lên, ánh mắt dịu dàng chăm chú

 

“Năm đó, khi bố qua đời, giữa thời gian tuyệt vọng nhất, gặp một thiên thần. 

 

“Cô âm thầm giúp đỡ bằng danh nghĩa ẩn danh. 

 

“Anh từng nghĩ rằng sẽ bao giờ tìm nữa. 

 

một ngày nọ, khi đang việc, bất ngờ gặp

 

“Khuôn mặt cô đổi quá nhiều so với hồi bé, nên ngay từ ánh đầu tiên, nhận

 

“Lúc đầu, quả thực mang theo ý nghĩ báo ân, nhưng đó thể tự kiềm chế mà yêu cô

 

“Điều khiến ngờ hơn cả là… cô cũng yêu

 

“Chiêu Chiêu, em xem, tất cả vận may của đời đều dùng hết việc gặp em ?” 

 

chằm chằm đôi mắt sáng tựa trời của Tống Dư Bạch, ký ức xa xăm bỗng trỗi dậy trong tâm trí. 

 

Năm tám, chín tuổi, khi cùng gia đình du lịch đến vùng Vân Quý, từng bắt gặp một bé đang bám khung cửa sổ của một lớp học cũ kỹ. 

 

Tò mò, bước đến hỏi. 

 

“Sao lớp học?” 

 

Gương mặt bé lấm lem bụi bẩn, nhưng đôi mắt sáng trong vô cùng. 

 

Cậu vẫn khao khát lớp học, nhỏ giọng đáp: 

 

“Vì tiền mua đồ dùng học tập.” 

 

thắc mắc. 

 

“Ba mua cho ?” 

 

Cậu bé cúi đầu, thì thầm. 

 

“Ba đều mất vì bệnh , ai lo cho cả. học, lớn lên sẽ bác sĩ để cứu chữa những bệnh.” 

 

Nghe , lòng chợt nhói lên, nhưng suy nghĩ một lúc, vui vẻ nở nụ

 

“Không ! Nhà nhiều tiền lắm, sẽ nhờ ba cho tiền học!” 

 

Nói xong, tung tăng chạy

 

Bừng tỉnh từ hồi ức, sững sờ Tống Dư Bạch. 

 

“Anh chính là bé năm đó?” 

 

“Ừ, là .” 

 

Anh dịu dàng , ánh mắt chứa đựng cả một bầu trời lấp lánh. 

 

Bên ngoài, cơn gió nhẹ lay động rèm cửa, ánh nắng xuyên qua cửa sổ rải xuống từng mảng sáng ấm áp. 

Nhất Phiến Băng Tâm

 

Mọi thứ đều đến mức hảo. 

 

( End )

Loading...