ĐỪNG CHỈ VÀO MẶT TRĂNG - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:07:24
6.
Người gõ cửa là một ông lão bộ râu bạc trắng.
Nhìn vẻ lạ, chắc trong làng chúng .
Ông lão quan sát chúng .
Bà nội ông lão bảo lấy nước.
"Tiểu Tuấn, lấy cho ông một bát nước."
Khi cầm nước từ bếp , bà nội kiên nhẫn với .
"Lấy nước mà cũng chậm chạp, con việc gì ?"
gì, nhanh chóng đưa nước cho ông lão.
Sau khi ông lão uống xong, ông lập tức rời , ngược , ông chúng một lúc.
" thấy nhà các gần đây yên , gửi cho các một câu: mỗi phận riêng, bây giờ dừng vẫn còn kịp."
hiểu ông lão ý điều gì. Ngược , sắc mặt bà nội vẻ .
"Việc nhà chúng cần ông lo, nước cũng uống xong, mau ."
Bà nội đẩy ông lão ngoài cửa, khóa cửa .
ngạc nhiên bà nội: "Bà nội, con thấy ông lão vẻ như là một đạo sĩ, bà em họ con là ác quỷ ? Vậy tại chúng giữ ông lão ? Hoặc để ông nghĩ cách để trừ khử ác quỷ?"
Sau khi suy nghĩ trong lòng, bà nội liếc một cái.
"Việc của lớn, con một đứa nhóc hiểu gì, ai ông là kẻ lừa đảo !"
May mà chuẩn một tay, khi lấy nước cho ông lão, một mảnh giấy và để bát.
Ông lão cũng khá thông minh, phát hiện mảnh giấy lén giấu , cũng vạch trần , chỉ ông giúp .
tóm tắt những chuyện kỳ lạ gặp trong những ngày qua mảnh giấy, chủ yếu là ông cho em họ là ác quỷ .
hẹn ông mảnh giấy, nếu ông sẵn lòng giúp , thì tối nay hãy câu trả lời lên giấy, ném lỗ chó.
Tối ngủ bà nội sẽ khóa cửa sân, nên thể ngoài chỉ thể dùng cách .
Họ ngủ khá sớm. Để an , vẫn thức đến nửa đêm mới lén lút ngoài.
Đứng lỗ chó, do dự một lúc mới dám đưa tay sờ .
Tim đập thình thịch, sợ rằng ông sẽ giúp .
may mắn, cuối cùng cũng sờ thấy mảnh giấy trong lỗ chó.
Chỉ là khi rõ nội dung mảnh giấy, tim như ngừng đập một nhịp.
"Nửa đêm ngủ, con đó gì?"
lúc đang phân tích lời ông lão phần nào thật phần nào giả thì bà nội đột nhiên xuất hiện.
dọa đến mức phản xạ nhét mảnh giấy trong tay áo.
"Con... con ngoài vệ sinh, con sẽ về ngủ ngay..."
dám bà nội, cúi đầu chạy trong nhà.
May mà bà nội nghi ngờ gì.
Nằm giường, lăn qua lăn , thể nào ngủ .
Trong tay nắm chặt thứ ông lão đưa, .
7.
Sáng hôm , em họ hỏi nhờ cậy ông lão đó .
lắc đầu với vẻ khó xử.
"Bà nội đuổi ông , cơ hội để nhờ ông giúp."
Nghe câu trả lời của , em họ thất vọng vô cùng.
"Chẳng lẽ chúng thật sự c.h.ế.t ở đây ? Không, chúng vẫn còn cơ hội, nhanh lên, hãy xé một ít giấy bùa , khi Trần bán tiên đó đến phép, chúng sẽ nhân lúc hỗn loạn mà chạy ngoài!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dung-chi-vao-mat-trang/chuong-5.html.]
Có thể thấy em họ thật sự sống.
ông bà đang dọn dẹp củi trong sân, dù họ thường nghiêm khắc với , nhưng dù cũng họ nuôi lớn.
Chưa đến bước cuối cùng, thể coi là sự thật sáng tỏ, ông lão đó dối thì ?
Không lâu nữa, Trần bán tiên sẽ đến, đợi ông đến hãy quyết định cũng muộn.
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
Khi Trần bán tiên đến nhà, bà nội mời ông trong. Bà còn tiện thể đuổi , bảo pha .
Để xem họ đang chuyện gì, giả vờ pha , lén lút trở .
"Các suy nghĩ kỹ , một khi pháp trận bắt đầu, thì thể đầu !"
Đây là giọng của ông Trần.
"Đã suy nghĩ kỹ, chỉ cần thể giữ mạng cho Tiểu Tuấn là !"
Giọng bà nội chút nghẹn ngào.
"Vậy thì , nếu các quyết tâm , thì chuẩn bắt đầu thôi!"
Nghe cuộc trò chuyện của họ, do dự một lúc, nhưng vẫn mang đến cho ông Trần.
"Uống một ngụm ."
Sau khi đưa đến mặt ông, ông nghĩ ngợi gì cầm lên uống.
Nhìn họ bận rộn trong sân, thể diễn tả cảm xúc trong lòng.
Sau khi trận pháp bố trí xong, ông nội đẩy phòng em họ.
"Ông ơi, ông gì ? Các ông trừ ma ? Tại để con phòng em họ?"
giả vờ sợ hãi.
"Đã bảo con thì con , chúng thể hại con !"
Em họ thấy phòng thì lạnh lùng .
"Bây giờ tin lời em ? Họ chỉ lấy mạng chúng , đây bảo lời em, , giờ hối hận cũng kịp, khi trận pháp bắt đầu, mạng sống của chúng sẽ thuộc về họ!"
cúi đầu gì, một lúc lâu, mới lấy hết can đảm mở miệng.
"Nếu thể cứu em, khi em ngoài, thể hứa với là cho ai chuyện mượn tuổi thọ ? Còn về tai của em, thể với bố là em tự thương ?"
Vừa , em họ lập tức ngẩn .
"Anh gì ? Chẳng lẽ cách để trốn thoát?"
"Em chỉ cần thể hứa với ?"
Em họ cúi đầu suy nghĩ một lúc.
"Chỉ cần em thể sống, em thể hứa với bất cứ điều gì!"
Nhận câu trả lời chắc chắn từ em họ, mới dám thở phào. Chuyện mượn tuổi dù cũng do mà , ông bà cũng chỉ vì mà thôi.
Giờ thể cứu em họ, cũng coi như ngăn chặn ông bà phạm sai lầm. họ vì mà cuối cùng rơi cảnh nơi nương tựa.
Nếu em họ cuối cùng vẫn chọn sự thật, thì cũng trách em , chỉ thể đây là báo ứng mà chúng nhận.
"Có câu đó của em là đủ , em yên tâm, bỏ thuốc mà ông Trần uống, một lát nữa ông sẽ ngất ."
Đối với lời , em họ mấy tin tưởng, cho đến khi bên ngoài vang lên tiếng gọi của bà nội.
"Ông Trần, ông ? Sao tự dưng ngất thế ! Giờ đây!"
Nghe tiếng bà nội hốt hoảng gọi, mắt em họ lập tức sáng lên.
"Tuyệt quá, tuyệt quá, nhân lúc chúng nhanh chóng chạy thôi!"
Em đầu định trèo cửa sổ.
"Không cần chạy, một lát nữa sẽ đến cứu chúng ."
Em họ với vẻ hiểu.
Ông lão xin nước uống , dù quyết định gì, ông cũng sẽ đến đây để xem náo nhiệt.