Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Đừng hòng giành chồng của tôi - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-07-10 19:31:36

15

đang ôm bó hoa cửa nhà thì cánh cửa sát bên bất ngờ mở từ bên trong.

khựng , theo phản xạ đầu .

Vai rộng eo thon, vóc dáng hình tam giác ngược quen thuộc.

Tần Dịch đang cách một mét, ánh mắt dừng .

Không ngoài trời bao lâu , phảng phất lạnh, buốt đến tận da.

Dù ở cách , vẫn cảm nhận rõ ràng.

Bất chợt, nhớ đến việc ban công nhà đối diện thẳng mặt đường.

Từ cao xuống, thể thấy rõ hết những gì xảy bên .

đoán… thấy trọn vẹn cảnh tượng “tình ý dạt dào” khi đưa về và tặng hoa lúc nãy.

📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Trong lòng chợt dâng lên một cảm giác trả đũa thầm lặng.

Thấy ? Không , vẫn thể hơn.

ngẩng đầu, liếc bằng ánh mắt nghiêng nghiêng.

Đã một tháng gặp.

Quan sát kỹ mới phát hiện, lúc nào cũng chỉn chu như , nay cằm lún phún một lớp râu xanh thẫm.

Hình như gầy , hốc mắt vốn sâu nay càng lõm hơn.

điều khiến tức nhất là,

Dáng vẻ tiều tụy đó của hề chút nào.

Ngược , còn mang theo một vẻ cô độc kiêu ngạo, trầm lạnh đến mức giống như… một góa phụ trẻ sống khép .

Anh một lời, chỉ dùng đôi mắt phượng hẹp dài chằm chằm.

Trong đôi đồng tử sâu thẳm , lướt qua một tia oán trách, cứ như thể chính là kẻ phụ tình, tàn nhẫn vứt bỏ .

Đồ thần kinh.

chẳng buồn quan tâm, thu ánh , mở cửa bước nhà.

Chuẩn đóng cửa thì… Không đóng .

Tay đặt lên cánh cửa, mu bàn tay kẹt , hằn lên vết đỏ sâu hoắm, nhưng vẫn chịu buông.

“Dư Điềm…

Nói với một câu thôi, ?”

16

Anh vẫn nguyên bên ngoài cửa, ngoan ngoãn như một đứa trẻ bỏ rơi, hề bước .

trái tim mới bình lặng khuấy đảo thêm một nữa, nên đáp lời.

Im lặng thật lâu, đàn ông mở miệng:

“Em chuyện với , cũng gặp

Người đàn ông đưa em về… là em thích ?”

Giọng khàn khàn, như đang đè nén nhiều cảm xúc trong lòng, trầm và nặng, mà nghẹn.

khẽ nâng hàng mi cụp xuống, thản nhiên :

“Phải thì , thì , liên quan gì đến ?

Dù gì cũng si tình đến thế, cứ tiếp tục giữ vì cô thanh mai trúc mã của , chuyện của phiền quan tâm.”

“Anh hề giữ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dung-hong-gianh-chong-cua-toi/chuong-8.html.]

Tần Dịch trầm giọng phản bác, gân tay mu bàn tay đặt ở cửa nổi rõ hơn bao giờ hết.

“Ồ.”

nhếch môi, giọng lạnh tanh:

“Vậy tùy . Mời bỏ tay , đóng cửa.”

còn hứng thú với bi kịch tình yêu giữa và vị hôn thê mất tích nữa.

“Anh thích cô . Cũng từng vì cô mà giữ .”

Tần Dịch thốt từng từ rõ ràng.

Không hiểu , trong câu ẩn chứa một chút uất ức.

... quá muộn .

“Tần Dịch, thứ qua . Chính tự tay bóp c.h.ế.t khả năng giữa chúng .

Giờ gì nữa… còn nghĩa lý gì ?”

“Anh xin …”

Tần Dịch buông tay , giọng dần trở nên yếu ớt, gần như tan khí:

“Người đàn ông đó vẻ … chắc hợp với em…”

sững . Không hiểu vì , cơn giận bốc lên kiềm chế nổi.

bật khinh khích:

“Giày , chỉ chân mới .

Anh , quyền hợp là hợp?

Nếu thể cho điều , thì đừng quấy rầy nữa.

Tránh xa , gặp .”

tức giận đóng cửa , trong lòng chỉ xóa sạch đàn ông cứ khiến rối loạn khỏi cuộc sống.

“Dư Điềm, đừng như … Xin em, là sai …”

Tần Dịch luống cuống đến mức tròn câu, giọng nghẹn vì đau lòng.

“Chỉ là… luôn cảm thấy xứng với em…”

Anh tựa trán lên cánh cửa, đôi mắt nhắm chặt, môi run rẩy như đang lột trần vết thương sâu nhất trong lòng.

“Dư Điềm… Anh xứng với em.”

Cơn tự ti như thủy triều cuốn lấy , khiến khó thở.

Tần Dịch nuốt khan một cái, cố xoa dịu cổ họng khô rát đến đau đớn.

“Anh chỉ là một thợ sửa xe, mỗi ngày đều dính đầy dầu mỡ, học hành gì nhiều…

Anh chắc thể nên chuyện gì to tát.

em thì khác… Em sạch sẽ, trẻ trung, xinh đến mức dám thẳng.

Mỗi em đến gần, tim đều đập loạn kiểm soát.

Hôm đó, khi em bạn trai em…

Anh như hạnh phúc đánh cho choáng váng, vui đến gì.”

cũng sợ…

Sợ sẽ lỡ dở em.

Sợ em đang chọn sai.

Sợ em sẽ hối hận…

Anh chắc thể cho em một cuộc sống hơn…”

Loading...