Dùng Mọi Cách Giữ Em Bên Tôi - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:30:21
Chơi sự thật chỉ trả lời một câu hỏi thôi ?
Những thật sự… nhiều chuyện quá.
mỉm : "Không ngôi , là bạn trai của , tụi quen sáu năm , với nên thích ."
"Sao từng nhắc đến, còn tưởng cơ hội chứ…" Chàng trai đối diện buồn bã .
"Hai họ đôi như , đừng tự khổ nữa."
Vài cái đầu nhỏ chụm bên cạnh để xem.
Bức ảnh chụp ở cửa hàng trang sức, cô gái đeo kẹp tóc hình con nai lên cho trai, trai ngạc nhiên trong gương, khiến cô gái bên cạnh tươi rạng rỡ.
7
Gió đêm thổi nhẹ, dường như đánh thức đang mơ màng.
"Thanh Việt, theo , quà tặng cho ."
"Ừ." vịn ghế dậy, tại đầu óc choáng váng, sức, mềm nhũn, suýt nữa thì ngã.
Uông Linh vội vàng đỡ , khẽ uống rượu, chỉ uống rượu hoa quả mà cũng say, dậy cho tỉnh táo.
Căn phòng lớn, bật đèn, Uông Linh đặt xuống ghế sofa, là lấy quà.
Hình như lâu , yên nữa, chỉ thể nghiêng ghế sofa.
Trong cơn mơ màng, ngửi thấy một mùi hương ấm áp, mùi hoa cam.
"Uông Linh..." Có đến gần , lẩm bẩm đưa tay chạm cô , nhưng phát hiện tay chút sức lực nào để nhấc lên.
Cô đang chạm mặt , lạnh so với nóng của .
bế lên, Uông Linh thể bế lên ?
Không đúng.
Không Uông Linh!
Cảm giác bên mềm mại và rộng hơn ghế sofa.
Quần áo của cởi , đang chạm cơ thể .
Ý thức còn sót như tiếng chuông cảnh báo vang lên, cắn môi, cơn đau và mùi m.á.u tanh khiến tỉnh táo trong chốc lát: "Anh… là ai, buông !"
Người đó bật đèn, ánh đèn sáng chói kích thích thị giác của , vẫn thể mở mắt.
Hơi thở nặng nề của đàn ông phả mặt , hôn lên vết thương của .
"Ngoan, tên là Hứa Mộ, em lời, đừng cắn nữa, ngoan ngoãn là ."
Hứa Mộ là ai? quen .
Nỗi sợ hãi và tức giận hóa thành dòng nước mắt bất lực lăn dài từ khóe mắt.
Nụ hôn xâm chiếm của đàn ông khiến thở , cố gắng dùng tay đẩy nhưng vô ích, bàn tay mềm nhũn chỉ thể nhẹ nhàng trượt giường.
Những nụ hôn nhỏ ấm áp từ cổ xuống ngực, bụng, bàn tay lạnh lẽo sờ soạng cũng dần nóng lên, khoảnh khắc xâm phạm khiến cảm thấy vô cùng nhục nhã!
Hai tay trói giơ lên, đàn ông cúi xuống đè lên , cơ thể thể chống cự, như rơi xuống biển sâu tối tăm nơi bám víu, chỉ thể trôi theo sóng gió.
"Ưm… xin , thả …"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dung-moi-cach-giu-em-ben-toi/chuong-3.html.]
Nước mắt và m.á.u hòa quyện theo lời yếu ớt chảy xuống thấm ướt ga giường.
Cánh tay rắn chắc như gọng kìm khóa chặt giường, giọng cố chấp và cuồng nhiệt cứ văng vẳng bên tai:
"Thanh Việt, em là của , chỉ thể thuộc về ."
8
Sáng sớm, khi thấy chiếc giường xa lạ, quần áo vương vãi đất.
bừng tỉnh, đây là mơ!
Cánh tay của Hứa Mộ luồn qua cánh tay , đặt bụng .
Bàn tay với những khớp xương rõ ràng, đêm qua mạnh mẽ khống chế , thỏa mãn dục vọng của .
ghê tởm hất tay , nước mắt trào .
"Em tỉnh ." Con chó dữ phía khẽ gầm gừ, móng vuốt chạm một nữa.
"Thanh Việt, sẽ… chịu trách nhiệm với em."
Chát!
"Anh , sẽ kiện !" dồn hết sức lực phản kháng, trong lúc hoảng loạn, thẳng tay tát mặt .
Hứa Mộ dùng ngón tay chạm bên má đánh lệch, vẻ mặt từ ngạc nhiên chuyển sang bình tĩnh: "Kiện ? Em thật sự nghĩ là tác dụng ?"
Hứa Mộ lau nước mắt cho , nhẹ nhàng dỗ dành:
"Thanh Việt, ngoan ngoãn theo ? Em gì cũng thể cho em."
" về nhà."
"Tắm rửa , nhé? Anh đưa em về."
" về nhà!"
"Được."
Trở về nhà, ở ban công thấy Hứa Mộ rời , vội vã xuống lầu, bắt taxi đến đồn cảnh sát để báo án.
9
Gió đêm gào thét rèm cửa rung động.
Tiếng chuông cửa dồn dập vang lên như còn gấp gáp hơn cả gió.
Giọng đàn ông trầm thấp vang lên từ điện thoại kết nối:
"Anh em đang ở nhà, mở cửa ? Anh ngại để hàng xóm láng giềng đều sự tồn tại của ."
"..."
Bàn tay trắng nõn, thon thả trong bóng đêm nắm chặt điện thoại một cách bất thường.
"Sao , giọng vẫn khỏi, còn khàn nữa ?"
nhẫn nhịn lời nào, càng thế trêu chọc.
Giọng lâu cất lên trở nên khàn khàn, cứng nhắc: “ nghỉ ngơi.”
Kể từ khi xâm hại năm ngày , Hứa Mộ như một con ác quỷ bám chặt lấy . Dù báo cảnh sát cũng vô ích, còn nhân cơ hội bắt cóc về địa bàn của , tùy ý chiếm đoạt. Khó khăn lắm mới nhân lúc ở đó mà trốn ngoài, đến nửa ngày đuổi đến tận nơi.
“Thanh Việt, mở cửa.” Giọng đàn ông thong thả dụ dỗ: “Ngoan nào.”