Đừng Rời Xa Em - Chương 3.
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:51:20
3.
Trương Tầm, còn mang vẻ mặt khó chịu, bỗng thở dài một thật dài.
Anh đưa cho một mẩu giấy, đó điện thoại của .
"Cô nhóc, mấy ngày nữa về nhà một chuyến, chuyện gì thì gọi cho ."
Nhà của Trương Tầm ở tận phía Bắc xa xôi. Lúc , đưa cho cái túi chườm nóng duy nhất của .
Anh chằm chằm cái túi chườm màu hồng cánh sen, nhíu mày thật chặt.
Lần đầu tiên rằng, vui vẻ và vui thể cùng xuất hiện một gương mặt.
chẳng gì cả, nhưng cảm ơn .
Anh từ chối, mà còn nhét đôi găng tay của túi áo .
"Đi đây, trông nhà cho ."
Những ngày Trương Tầm ở đây, vùi đầu biển bài tập.
Lý San San phát hiện gần đây ở lớp bài, liền dẫn theo gã bạn trai tóc vàng của cô chặn ký túc xá.
"Thẩm Tĩnh Di, dạo đến tìm thằng bạn tù của mày nữa? Chẳng lẽ chia tay ?"
Cô đạp ngã xuống đất, chễm chệ lên bụng .
"Không… Không !"
phản bác cố gắng dậy.
Tên tóc vàng thấy ngoan ngoãn, liền vung tay tát một cái.
Miệng lập tức tràn ngập mùi m.á.u tanh.
"Bây giờ còn ai che chở mày nữa, tao xem mày còn dám hống hách thế nào!"
Lưỡi d.a.o mỗi lúc một gần với làn da , theo bản năng nhắm chặt mắt .
"Dừng tay!"
Vốn dĩ quyết định chấp nhận phận, bỗng thấy một giọng quen thuộc. Ánh trăng xuyên qua kẽ lá, chiếu lên Trương Tầm.
Tên tóc vàng cam lòng loạng choạng bò dậy, nhưng khi vung nắm đ.ấ.m thì đ.ấ.m , còn một cú đá chỗ hiểm ngã lăn đất, dậy nổi.
Lý San San hoảng loạn.
còn cô đè nén nữa, vội vàng dậy, trốn lưng Trương Tầm.
Ngay đó là một tiếng "chát", gò má của Lý San San in rõ một dấu bàn tay đỏ tấy.
" đánh phụ nữ." Trương Tầm thừa lúc cô còn đang ngẩn , giật lấy con d.a.o trong tay cô , " cô thì tính là con ."
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dung-roi-xa-em/chuong-3.html.]
Anh đưa về tiệm xăm.
Vừa bước cửa, thấy chiếc bàn tròn lớn một chiếc bánh sinh nhật trang trí mắt, nhưng dám hỏi.
"Nhìn gì mà ? Bánh sinh nhật để ngắm chắc?" Trương Tầm lướt qua , thản nhiên mở hộp đựng trong suốt, "Nhóc con, sinh nhật vui vẻ!"
"Sao ?" chút ngơ ngác.
"Trên thẻ học sinh của cô ghi, thấy đó."
Sinh nhật vốn là chuyện bình thường, nhưng Trương Tầm ngờ , vô cùng lúng túng.
Tay đang châm nến cũng dám động, lời trêu chọc cũng dám , chỉ thể im lặng đợi bình tĩnh .
"Trương Tầm, từng tổ chức sinh nhật. Tất cả những chiếc bánh từng ăn đều là phần còn của em trai ."
cứ ngắt quãng mà nhiều chuyện.
"Nói chung là… cảm ơn tổ chức sinh nhật cho !"
Trương Tầm lúc thì mỉm , lúc cau mày, thắp lên những ngọn nến nhiều màu sắc.
Dưới ánh sáng lung linh, ước nguyện.
Mong rằng thể thi đỗ đại học, rời khỏi nơi .
Mong rằng mỗi năm , đều thể tổ chức sinh nhật.
Mong rằng thể kiếm thật nhiều tiền.
Mong rằng Trương Tầm sẽ luôn vui vẻ.
Sau khi ăn xong bánh sinh nhật, Trương Tầm giúp xử lý vết thương nơi khóe miệng.
Ngửi thấy mùi cồn, chợt nảy ý tưởng, liền hỏi: "Bia và cồn cùng mùi ?"
Trương Tầm lập tức thấu ý đồ của , mở tủ lạnh lấy hai lon bia.
"Khụ khụ khụ, khó uống quá!" mở một lon, nhấp một ngụm nhăn mặt, "Giống mùi nhựa quá!"
"Thôi, đừng uống nữa."
Trương Tầm giật lấy lon bia trong tay , rót ly thủy tinh một uống cạn.
" sắp mười tám tuổi , uống bia mà."
"Không vì lý do đó, cho cô uống thì phí quá."
" còn chẳng thèm uống ..."
Dưới ánh đèn vàng ấm áp, giả vờ dùng nước ấm để đối ẩm với Trương Tầm.
Vô vị mà thư thái.