Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Được Đà Lấn Tới - 2

Cập nhật lúc: 2025-05-14 15:12:59
Lượt xem: 385

11


Mỳ nước thanh đạm kết hợp với tôm hùm đá Úc, chắc chỉ có trí tưởng tượng phong phú như tôi mới nghĩ ra món này.


Lúc tôi bưng bát lên bàn, hắn đã gọi người vác hai thùng bia đến rồi.


"Anh nghĩ tửu lượng tôi cao lắm hả?" Tôi trừng mắt nhìn hắn.


"Ồ?”


Hắn ngồi xuống bàn, cái mở nắp bia thoăn thoắt lướt trên tay như đang múa.


"Không lẽ ngay cả cái đứa uống rượu tây như tôi cậu cũng uống không lại?"


Hắn khiêu khích tôi, biết rõ rằng tôi sẽ mắc bẫy.


Đạo lý đơn giản như vậy, mà tôi vẫn giật lấy cái mở nắp, khui một chai. Chất lỏng vàng óng tràn vào đáy ly.


Thế là, mỳ nước thanh đạm với tôm hùm Úc biến thành đồ nhắm rượu.


Hai đứa tôi uống từ lúc ánh chiều tà lụi dần đến khi màn đêm buông xuống.


Đến khi mắt tôi bắt đầu nhòe đi, đầu óc quay cuồng không ngừng.


Tôi đập mạnh chai bia xuống bàn, túm lấy gáy áo người đối diện.


"Ê, không phải bảo uống được lắm à? Anh còn uống nổi không đấy?”


Hắn đã gục mặt xuống bàn từ bao giờ.


Chỉ lộ ra vành tai ửng đỏ, cổ áo không biết từ lúc nào đã bị hắn cởi tung, mắt tôi cứ dán vào xương quai xanh của hắn, rồi từ từ di chuyển xuống dưới.


Ngẩn người.


Hắn chợt nắm chặt lấy cổ tay tôi.


Đôi mắt của Giang Tri Tất lúc nào cũng trong veo và sáng ngời.


Phải miêu tả hắn thế nào nhỉ, giống như một con cáo vừa ngoan ngoãn vừa tinh ranh. Trong đầu lúc nào cũng không biết đang tính toán cái gì, thâm sâu khó lường.


Còn bây giờ, hắn là một con cáo say rượu.


Đôi mắt hắn nhìn thẳng vào tôi, bàn tay nắm lấy cổ tay tôi siết chặt, giọng nói mang theo chút khàn khàn đặc trưng khi say.


"Du Du,  tôi phải làm gì với em đây?"


"Hả?"


Tôi ghé sát lại, thật sự không hiểu ý hắn là gì. Thật ra, giữa hai chúng tôi vẫn còn một khoảng cách, nhưng hắn bất ngờ rướn người lại gần.


Hơi thở nóng rực phả vào vành tai tôi, có cảm giác như chỉ cần gần thêm chút nữa là...


Tim tôi khẽ hẫng một nhịp.


Rõ ràng là hắn khích tướng tôi, rõ ràng là hắn tỏ vẻ nắm chắc phần thắng, kết quả lại say trước cả tôi.


Tôi đỡ lấy hắn.


Người bên cạnh dứt khoát dồn hết trọng lượng lên người tôi.


Hắn cụp mắt xuống, hơi thở phả hết vào cổ tôi, miệng còn khẽ cười.


"Giang, Tri, Thức."


Tôi nghiến răng, từ từ, chậm rãi dìu hắn về phía cửa nhà.


"Tôi gọi tài xế đến."


Khó khăn lắm mới tìm được điện thoại trong túi hắn. Mật khẩu mở khóa là ngày sinh của tôi.


Thời niên thiếu, hắn từng giải thích lý do đặt ngày sinh của tôi làm mật khẩu khóa màn hình.


Chỉ là không muốn mẹ hắn đoán ra mật khẩu thôi.


Không ngờ cứ dùng mãi, dùng đến bốn năm năm.


Giao diện điện thoại của hắn rất đơn giản, danh bạ cũng rất dễ tìm. Tôi không có ý định dò xét chuyện riêng tư của hắn.


Nhưng một tin nhắn đột ngột hiện lên, đập thẳng vào mắt tôi.


"Tiểu Nhu Nhu: Tối mai vẫn là phòng 806 nhé, đợi anh ~”


12


Tôi đã nghĩ suốt hai ngày rồi.


Cái "Tiểu Nhu Nhu" đó là ai? Phòng 806 là ý gì? ‘Đợi anh’ là sao???


Giang Tri Tất, hắn, không lẽ thật sự có bạn gái rồi?!


Tôi ngồi xổm trước cửa văn phòng hắn, cuối cùng không kiềm được, kéo một cô thư ký vừa bước ra khỏi phòng.


“Tổng giám đốc Giang dạo này thế nào?” Cô ấy bị tôi hỏi mà đờ đẫn.


Thế là tôi ghé sát lại, lén lút hỏi:


"Cô có biết gì về chuyện tình cảm cá nhân của tổng giám đốc Giang không?"


Cô thư ký giật mình, vội vàng lắc đầu, tránh tôi như tránh tà.


Tôi hơi nản lòng, cũng tự trách bản thân đã quá bốc đồng.


Nhưng tôi cứ không thể nào ghép Giang Tri Tất và chuyện hắn có bạn gái lại với nhau được.


Thế là tôi gọi điện, hỏi thăm hết đám bạn chung của cả hai.


Câu trả lời nhận được đều là, không biết hắn có đối tượng rồi.


Cô bạn thân cười bảo, sao tôi không tự đi hỏi Giang Tri Tất luôn.


Tôi thở dài qua điện thoại.


Nếu hắn mà thật sự có bạn gái.


Hôm đó ở siêu thị, tôi đã mạnh miệng khẳng định hắn "ế từ trong trứng", chẳng phải là quá mất mặt hay sao?



May mà chẳng mấy ngày sau, tôi đã biết rõ hắn có bạn gái hay chưa.


Vì chính "Tiểu Nhu Nhu" kia, tự mình tìm đến tôi.


13


Một buổi trưa nắng đẹp.


Từ khi Giang Tri Tất đến, phúc lợi của công ty tốt lên hẳn. Tôi tìm được một gói hồng trà cao cấp trong phòng trà, khuấy nhẹ bằng thìa bạc, tạo nên những vệt đỏ lan tỏa.


Bỗng nhiên, một người lặng lẽ xuất hiện trước mặt tôi.


Đeo kính râm, khẩu trang, mũ lưỡi trai, che chắn kín mít.


Làm tôi giật thót cả mình.


"Cô là Trần Du Du?"


Nghe giọng thì biết là phụ nữ, lại có cảm giác hơi quen quen. Trên người cô ta có một mùi hương thoang thoảng, rất dễ gây thiện cảm.


Tôi vô thức đáp lời.


Cô ta cười khẽ, tháo kính râm ra.


Lúc đó tôi cảm thấy thế nào nhỉ?


Kiểu như, có lần tôi với con bạn thân đi dạo trung tâm thương mại, đúng lúc gặp buổi gặp mặt fan của một nữ minh tinh. Đám đông vây kín, nữ minh tinh chỉ lướt qua thôi đã khiến chúng tôi lóa mắt, không rời mắt nổi.


Nhưng người trước mặt tôi lúc này, chỉ riêng đôi mắt thôi, đã đẹp hơn nữ minh tinh kia cả vạn lần.


Cảm giác như chỉ cần nhìn vào mắt cô ta thôi, đầu óc tôi đã hoàn toàn trống rỗng.


Và trong khoảnh khắc đó, cuối cùng tôi cũng nhớ ra, vì sao tôi thấy cô ta quen thuộc.


Nhưng chưa kịp gọi tên, cô ta đã nhanh tay bịt miệng tôi lại.


"Suỵt, tôi trốn đến đây đấy."


Tay tôi run rẩy.


"..."


"Cô biết Giang Tri Tất ở đâu chứ? Anh ấy là bạn trai tôi."


"..."


Tách trà trong tay tôi suýt chút nữa thì lật tung cả lên.


Bởi vì người trước mặt, người tự xưng là bạn gái của Giang Tri Tất lại là một nữ minh tinh nổi đình nổi đám trong giới giải trí.


Kiểu mà mỗi bài đăng trên Weibo có tới mười mấy vạn lượt bình luận và chia sẻ ấy.


Người mà bình thường chỉ có thể thấy trên TV, giờ lại ngoan ngoãn đứng trước mặt tôi, nở một nụ cười thân thiện.


"Tôi thường nghe Tri Tất nhắc đến cô đấy, cô là thanh mai trúc mã của anh ấy nhỉ?"


"Tôi..."


Người phụ nữ tiến lại gần hơn, tôi mới nhận ra, cô ta đã dồn tôi vào một góc khá tối tăm trong phòng trà.


"Tôi tên Yểu Chước, chắc hẳn cô đã nghe qua nghệ danh này của tôi rồi. Ừm, hôm nay đến đây, chủ yếu là muốn nói với cô rằng..."


"Cô có thể tránh xa Giang Tri Tất ra chút được không?"


"..."


Tôi ngây người như phỗng.


Cô ta cất công đến đây, chỉ để nói với tôi, hãy tránh xa Giang Tri Tất ra một chút?


Đây là đang thị uy? Cảnh cáo? Hay là đang tuyên bố chủ quyền?


Vậy thì, cô ta thật sự đang hẹn hò với Giang Tri Tất? Cô ta thích Giang Tri Tất?


Một người mà cứ ngỡ chỉ tồn tại trên mây, cách xa cuộc sống của những người bình thường như chúng tôi đến vậy, lại đi thích Giang Tri Tất ư?


Cảm giác như tim tôi thắt lại một nhịp, bị bao bọc bởi cảm giác không chân thực, tôi đơ người tại chỗ.


Người phụ nữ khẽ cười: "Hình như cô có gì đó muốn nói?"


Tôi hít một hơi.


Cô ta có vẻ rất hài lòng với vẻ mặt bất an của tôi.


Tôi nhìn chằm chằm cô ta, từng chút từng chút cân nhắc lời nói.


"Tôi có thể..."


"Tôi có thể xin một tấm ảnh có chữ ký của cô được không?”


14


Tôi nằm trên giường, lật đi lật lại tấm ảnh kia không biết bao nhiêu lần.


Chữ ký của các minh tinh phần lớn đều bay bổng, chữ ký của Yểu Chước cũng vậy.


Đến tận bây giờ, tôi vẫn không dám tin rằng Giang Tri Tất có bạn gái rồi. Thậm chí, hắn còn đang hẹn hò với một nữ minh tinh.


Thật ra thì, nghĩ kỹ lại cũng chẳng có gì lạ. Giang Tri Tất vốn dĩ là người thuộc giới thượng lưu, biết đâu chừng hắn mới là đối tượng mà mấy cô minh tinh kia theo đuổi.


Vậy mà rõ ràng, mấy ngày trước, tôi và hắn còn cùng nhau ngồi uống rượu ở cái bàn trong phòng khách này.


Bỗng dưng, tôi cảm thấy một nỗi mất mát vô cớ ập đến.


Tôi cứ tưởng rằng, Giang Tri Tất thật sự ở bên cạnh tôi, nhưng hóa ra không phải vậy.

 

Loading...