Dưới Cây Hải Đường - 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 18:50:59
3.
Ta từng thầm thề rằng, năm hai mươi tuổi, thành ba nguyện vọng.
Thứ nhất, chuyển bài vị của nương từ đường của Bạch gia. Dù , chỉ khi nhập từ đường mới thể tế tự, nương ở bên mới thể sống .
Thứ hai, mở mười cửa hàng, trở thành một bà chủ nhà nhàn nhã tự tại.
Thứ ba, rời khỏi Bạch gia .
Năm nay mới cập kê, là thành .
Ba điều kiện , cha hề do dự mà đồng ý, so với vận mệnh gia tộc, mười cửa hàng chẳng đáng là gì, ông buông tay dứt khoát.
Gả cho khuất, đối với khác lẽ là nỗi nhục sống cảnh quả phụ.
đối với , thật sự là… vận may từ trời rơi xuống.
Trên danh nghĩa, là Hầu phu nhân, cũng coi như thuộc tầng lớp quý tộc, mặc kệ lưng thiên hạ gì, ít nhất mặt sẽ ai dám khinh thường .
Hồi môn phong phú, cả Bạch gia còn nợ một ân tình lớn.
Nghe , Phu thê Lương Quốc Công hứa rằng, chỉ cần Bạch gia đồng ý hôn sự, sẽ riêng biệt ban cho tân nương một tòa đại trạch bảy gian, cần sống chung với họ.
Không phu quân, hầu hạ công công bà bà, trong tay một đống tiền bạc.
Đây chẳng là sớm đạt tự do cuộc đời, đúng là một việc “một mũi tên trúng nhiều đích” còn gì.
Hôm đó, hoa lê đái mưa trở về khuê phòng.
trong lòng vui đến mức cả đêm ngủ nổi.
Nương , cả đời yêu cha, mà đến cuối cùng cũng thể bước chân cửa chính của Bạch gia.
Lúc nhắm mắt, nương nắm c.h.ặ.t t.a.y mà dặn rằng: đời , tình yêu giống như con d.a.o tẩm độc, chỉ bạc mới là thiết nhất.
Ta siết chặt chùm chìa khóa của mười cửa hàng trong tay, nhớ đến hình bóng của nương.
“Nương yên tâm, cả đời , con nhất định sẽ sống theo cách con thích.”
4.
Ngày thành , khắp nơi đổ đường xem.
Ta mặc áo tang bên trong, khoác hỉ phục đỏ tươi bên ngoài, tay ôm chặt bài vị nặng trĩu, cứ thế bước lên kiệu đón dâu Trình gia.
Cha và đại phu nhân sức vẻ thương xót nữ nhi mặt .
lòng họ gấp gáp gả , cảm nhận rõ ràng từng chút một.
Dù cũng sợ ngay tại chỗ đổi ý mà thôi.
Trước khi lên kiệu, đích tỷ lén tìm đến .
Nàng đuổi hết tất cả hạ nhân, đổi bộ mặt ân cần thường ngày, giọng điệu tràn đầy cao ngạo như bố thí.
“Nhị , ngươi cần thấy uỷ khuất. Nương của ngươi vốn chỉ là kẻ hát rong thấp kém, nếu cha ít con, thì ngươi cũng chẳng bước cửa Bạch phủ. Tuy ngươi danh nghĩa là nhị tiểu thư Bạch gia, nhưng thực còn bằng một ma ma của nương . Theo lý, ngươi chỉ thể gả cho một gã thư sinh nghèo khổ dân quê, cam chịu trâu ngựa. Bây giờ tuy sống cảnh góa bụa, nhưng dù cũng là hầu phu nhân. Ngươi nhớ lấy, đây là do ban cho ngươi, chứ ngươi giúp gì cho . Dù leo lên cành cao, cũng đừng quên ân đức của tỷ tỷ …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/duoi-cay-hai-duong/2.html.]
Ba la ba la…
Ta vốn tưởng rằng, dù bình thường quan hệ , nhưng lúc xuất giá, nàng ít nhất cũng vài lời tử tế.
Không ngờ, ngay cả ngày lên kiệu xuất giá, nàng vẫn đè đầu một phen, cho một đòn phủ đầu thật mạnh.
Thôi thì, bao năm qua kính trọng nàng đủ , từng cãi lời nửa câu.
Giờ thì sắp rời , chẳng việc gì nhẫn nhịn nữa.
Hộp phấn trong tay lệch chút nào, ném thẳng lên khuôn mặt trang điểm tỉ mỉ của nàng .
Hôn lễ vang danh khắp kinh thành , vì thể diện của Phủ Quốc Công và sự tò mò với , hầu hết quan quyền quý đều đến dự.
Ta đại phu nhân dặn dò đích tỷ:
“Tương Nhi, con hãy trang điểm thật , nhân dịp đông vui thế , tìm thêm một mối , đừng để lãng phí cơ hội.”
Vậy nên, trang điểm của Bạch Tương còn lộng lẫy hơn cả tân nương như , mất đến ba canh giờ để sửa soạn.
Giờ phút , cả mặt nàng đỏ bừng, y phục cũng nhuộm bẩn, trông như một con gà chọi, hoảng loạn tức giận.
“Hôm nay là ngày đại hỷ, tay chút run, xin nhé, tỷ tỷ.”
“Những lời tỷ , đều ghi nhớ trong lòng. Yên tâm , sẽ nhớ kỹ cái ân tình . Tối nay, sẽ thành tâm bài vị của phu quân, kể cho rõ ràng, tỷ dùng bao thủ đoạn, đào hôn tìm mối mới như thế nào.”
“Nếu lòng tỷ đối với chẳng chút tình nghĩa nào, chỉ là lợi dụng, e là từ giường , sẽ chạy thẳng qua giường tỷ để hỏi cho rõ.”
“Tỷ tỷ , tỷ ? Sao mặt trắng bệch thế? Phấn hồng lắm mà, như ma , diễm quỷ, thật hợp với phu quân của đó.”
Bạch Tương trừng trừng , vẻ mặt thể tin nổi, lẽ bao giờ nghĩ rằng — ngày thường đến một tiếng “” cũng dám — đột nhiên trở nên sắc sảo và chua ngoa đến .
“Ngươi… ngươi câm miệng cho !”
Nàng giận dữ đẩy ngã luôn bài vị đang đặt bàn.
“Tỷ tỷ, tay run thế? Tỷ xem, bài vị của phu quân cũng tỷ đổ .”
“Đừng lo, tối nay phu quân sẽ đến tìm tỷ, hỏi cho lẽ.”
“Nhìn kìa, ở ngay lưng tỷ đó.”
Đích tỷ hét toáng lên, hoảng sợ bỏ chạy, miệng ngừng mắng: “Đồ điên, đồ bệnh hoạn, đồ thần kinh!”
Hạt Dẻ Rang Đường
Nhìn bộ dạng nàng hoảng loạn bỏ chạy, phá lên vui vẻ.
Chậc chậc, sớm giả điên sảng khoái thế , chẳng phí công đóng vai thỏ con ngoan ngoãn bấy lâu nay .
Thấy bài vị vẫn còn đất, vội vàng nhặt lên, lau sạch sẽ.
Chắp tay cung kính, liên tục cúi lạy.
“Trình công tử, Tiểu Quận Vương, Thiếu Lăng Hầu… tiểu nữ thật cố ý mạo phạm. Ta ngài thích Bạch Tương, nhưng nàng thực sự xứng với ngài. Ta chỉ ngài dạy cho nàng một bài học thôi. Mong ngài đừng trách, đừng tìm , đừng tìm đấy…”
Người khuất là lớn nhất, cũng chút… sợ thật mà.