DƯỚI MÁI NHÀ KHÔNG CÓ TÌNH THÂN - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-09-04 22:09:22
Là đàn ông.
Hắn tập tễnh, lảo đảo bước về phía .
“Nghe cô . Tối nay, cô chính là vợ .”
“Đừng chần chừ nữa, nào đây , bỏ tám vạn đấy!”
Hắn lao đến lôi kéo, lôi đẩy xuống giường.
liều mạng giãy dụa, đạp đá, cắn xé.
sức đàn bà, chống nổi đàn ông.
Ngay khi tuyệt vọng ngập tràn, nước mắt trào nơi khóe mắt…
Thì đột ngột khựng .
“Cô ? Mẹ cô bảo là cô đồng ý mà. Còn cô mắt , nên mới từ chối bao nhiêu giá cao hơn.”
“Nếu , thì việc gì trốn gầm giường? Rõ ràng là lừa thôi! Anh nghĩ , nếu hôm nay thật, ngày mai tố cáo h.i.ế.p dâm, tù mấy năm cũng thoát, đáng ?”
Hắn cúi đầu, trầm ngâm một thoáng.
mừng thầm, nghĩ thuyết phục .
Thì nhếch miệng lạnh:
“Chuyện cô đồng ý. Cô kiện cũng vô ích. Đến lúc đó, chứng cứ còn, cha và em trai cô đều sẽ cô tình nguyện yêu đương với . Cùng lắm, công an đến cũng chỉ hòa giải. Cuối cùng, cô vẫn lấy thôi.”
cắn răng, thừa nhận quả thực ngu.
Hắn bạo dạn hơn, bắt đầu giở trò.
dằn nén ghê tởm, trong đầu xoay chuyển thật nhanh:
“Khoan ! còn một câu …”
lúc mở cửa , co rúm bên góc giường, quần áo xộc xệch.
Mẹ hớn hở gã què, vội hỏi:
“Sao ? Thành ? Bao giờ mới chuyển sính lễ?”
Ai ngờ ngoắt, tát thẳng mặt .
“Sính lễ cái rắm! Bảo cho bà , chẳng mắt con gái bà, cưới nữa!”
Mẹ phản ứng cũng nhanh, túm chặt , quát lên:
“Anh dám ? Tiện nghi chiếm đủ mà cưới? báo công an bắt ngay, dám ức h.i.ế.p con gái , tù mấy năm cũng chẳng thoát !”
Gã què giơ tay, liên tiếp giáng thêm mấy cái bạt tai, răng vàng nhe , hềnh hệch:
“Con đàn bà hạ tiện, quả nhiên bày trò hại ông đây! Nói cho bà , vô ích thôi! căn bản còn động nó! Thiếu chút nữa mắc bẫy của bà !”
Hắn hầm hầm đẩy ngã lăn, bỏ một mạch.
Mẹ hổ hóa giận, sang chửi :
“Mày còn giả vờ cái gì? Mày còn là gái tân , chẳng từng ? Được thằng rể như mà mày còn đuổi , tao xem ai thèm lấy mày!”
13
Nói dứt lời, bà cũng hệt như một trận gió, lao thẳng ngoài.
Còn , bắt đầu thu dọn hành lý.
Nhà , thể ở thêm một ngày.
Lần lừa , chỉ lợi dụng để moi thêm tiền, nên mới may mắn thoát .
nào cũng vận may?
thể đánh cược thêm nữa.
Ba thu trong góc phòng, rít thuốc điếu sang điếu khác, khói mù đặc quánh.
lặng lẽ bước đến, giọng khàn :
“Ba, ba thấy đấy. Nhà khốn quẫn đến mức nào, còn thể chuyện như .”
đưa cho ông xem những tin nhắn, ảnh chụp “giấy nợ” mà em trai gửi.
Thực đều do nó bày đặt, lấy cớ chuyển tiền cho nữa.
Ba cúi đầu, buồn bã lắc lắc:
“Căn nhà , là ông bà để … ba thể bán.”
cố tình bấm máy gọi em trai mặt ông:
“Tiểu Siêu, tháng tiền , chuyển? Muốn chị uống gió Tây Bắc chắc?”
“Chị , chị cũng thấy , em lo xong . Ngay cả nhà ba cũng bán để trả nợ, lấy tiền cho chị nữa. Lương chị, đừng gửi cho rể cũ nữa, tự mà tính .”
Bên cạnh, lớn tiếng quát át :
“Cút khỏi nhà ngay! Căn còn bán, chứa mày nữa!”
Ánh mắt cha chợt ảm đạm tận cùng.
xách vali, lưng bỏ .
…
Ngày hôm , ba gọi cho , hẹn ở một quán xa nhà.
Ông lén lút ôm theo cả đống giấy tờ — sổ đỏ, chứng minh, sổ tiết kiệm.
Thêm một thẻ ngân hàng.
Đó là bộ tích góp cả đời của ba và : năm mươi ba vạn sáu nghìn.
Ông lặng lẽ rút sạch, trao cả cho .
“Tiền con giữ hộ ba. Ngày nào ba cần, con trả .
Nhà, ba chuyển tên cho con. Ba tin, lúc ba còn sống, con sẽ đuổi ba . Còn c.h.ế.t thì mặc kệ.
Mẹ con điên mất . Bà vét sạch tiền, bán cả nhà đất để cứu thằng em con. Ba tuyệt đối chịu.
Đây là căn nhà tổ tiên, ai cũng cướp.
Nghe ba, ai bằng chính ? Mẹ con chỉ thương em, em trai con chỉ thương bản nó. Con khôn ngoan, về nhận với Minh An, với nó. Con gái một một ngoài đời, mà ?”
…
Thủ tục sang tên nhanh, nửa ngày xong.
Ba thở phào, hả hê:
“Đố con và em trai ngờ , ba cho con . Xem chúng còn gì !”
lặng lẽ cầm thẻ, dõi theo bóng lưng ông đầy khoan khoái.
Ông đúng: trong lòng chỉ em trai, trong lòng em trai chỉ chính nó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/duoi-mai-nha-khong-co-tinh-than/chuong-8.html.]
ông quên một điều: em trai giống ông đến lạ.
Ông ích kỷ, suốt đời chỉ bản .
Từ nhỏ, quen thấy ông bỏ mặc tất cả.
Bị ông bà nội chèn ép, ông ngơ.
Việc nhà chẳng động tay.
Đến cả con cái, một ông bế bồng.
Không gian của ông càng rộng, ông càng dễ chịu.
Mẹ càng cô độc, càng hung dữ cộc cằn.
Một chồng bất lực, chỉ càng khiến bà điên cuồng, ngang ngược.
Không học hành, càng già càng ngoan cố.
Những mánh khó nhỏ nhoi, dùng quen, hóa thành bản tính.
.
Chỉ là thương bà quá, nên nhắm mắt chịu đựng.
Cho đến khi hiểu, lòng thương đó chỉ đẩy xuống vũng bùn.
Từ lâu, ngoài việc em trai bày mưu hại , cũng đang âm thầm dồn ba thế trận.
“hút m-á-u” , moi tiền em, nhưng dịu dàng với ba, để ông tin hề oán trách.
Em trai gieo cho cái cớ “mất sạch tiền”.
gieo cho ba nỗi sợ, rằng vì nó sẽ mất hết.
thì khác — bên ba, ủng hộ ba.
Mẹ xưa nay xem thường ba, nên càng đẩy ông ngoài.
rõ, bà và em tính toán cũng sẽ chẳng thèm cho ông.
Nên chỉ ông là tin “món nợ” thật.
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
Trong tính toán, cũng nhói đau.
Nhiều dừng , cắt đứt là xong, chẳng cần đẩy họ tuyệt lộ.
bao giờ thương .
Bà chỉ tận dụng đến cùng.
Đến khi bà dẫn phòng … chút tình cuối cùng cũng tan nát.
Dù em trai thật sự nợ nần, dù họ khánh kiệt, thì với họ, cũng chỉ là cái bao hút m-á-u tận dụng triệt để.
Cha nuôi con, bỏ mặc lo là điều dư luận cho phép.
“nuôi” cũng trăm nghìn cách.
Ăn mặc dư giả, du lịch bốn phương là một kiểu.
Đút cháo loãng, để c.h.ế.t đói cũng là một kiểu.
Và quyền lựa chọn cuối cùng, rốt cuộc rơi tay .
…
Vài tháng , khi ba phát hiện sự thật, ông tìm đến , mặt mày nhăn nhúm, kêu than:
“Con lừa ba . Ba tin con, mới dốc cả gia sản. Đừng hại ba, trả cho ba .”
Ông rút nhà, lấy tiền.
sớm tính đường lui.
Khi sang tên, cố tình chuyển một khoản “tiền mua nhà” thẻ của ông, rút tiền mặt cùng ông ở ngân hàng, coi như giao dịch hợp pháp.
Mọi thứ chặt chẽ đến nỗi, cho dù họ hết, cũng chẳng gì .
Càng tranh cãi, càng nổi giận, chỉ thêm thất bại.
Như ngày , chỉ dốc hết, rốt cuộc thua thảm.
Ba đòi nổi, dám cho , cứ âm thầm chịu đựng.
cuối cùng, bí mật vỡ tung.
Vì bán nhà mua chỗ lớn hơn cho em.
Lật thẻ ngân hàng — còn đúng mười ba tệ.
Bà phát bệnh ngay tại chỗ.
…
Em trai chuyện, tức giận mắng :
“Chị còn là ? Ngay cả tiền chôn cất của ba cũng lừa, đồ thất đức!”
mỉm , cúp máy.
Sau đó, họ kéo đến nhà , bảo vệ tống .
Điện thoại, chẳng .
Họ hàng hỏi han, giả ngu.
Ai cũng từng là đứa con gái mềm yếu, cha bóc lột, em trai hút máu, suýt nữa hỏng cả đời.
Nên họ nỡ trách .
Hơn nữa, kiên quyết chối, khăng khăng vô can.
Thời gian dài, ngay cả cũng dần tin, chính ba tiêu tan hết, đổ tội cho .
Ba kêu oan mà chẳng ai .
Vợ chồng ngày ngày cãi vã, thượng cẳng chân hạ cẳng tay.
Mẹ đào bới quá khứ, kể tội ba.
Chiến tranh vì tiền, cuối cùng chỉ còn m-áu lửa dứt.
Em trai cũng dần sa sút.
Công ty cắt giảm, tuổi trung niên thất nghiệp.
thừa cơ, tố giác một , y như chọc đúng điểm ch-ế-t.
Sau đó thất bại liên tiếp, ở nhà ăn bám vợ.
Để sa cờ bạc, nợ nần chồng chất.
Cái lời dối trá năm xưa bịa để đuổi , rốt cuộc ứng nghiệm lên chính .
Mẹ bạc đầu lo lắng, giúp việc gửi tiền trả nợ .
tuổi già chẳng ai thuê, con trai càng hỗn xược.
Một trận cãi vã, tức đến đ-ộ-t q-u-ỵ, l-iệ-t giường.
Tỉnh , bà chỉ còn ý thức, chẳng thể , chẳng thể động.
Ba và em thèm để bà ở nhà một ngày.
Họ cùng đưa bà thẳng viện dưỡng lão tồi tàn, nhốt chung với những bệnh nhân tàn phế.
Chỗ đó phí rẻ, đối xử tệ, chửi bới đánh đập như cơm bữa.
Ba còn hài lòng, nhạt:
“Xem , chẳng mấy ngày nữa bà ch-ế-t, đỡ vướng bận.”
cuộc sống của ông cũng chẳng khá.
Lương hưu sáu bảy trăm, hầu như đều em trai lừa lấy để cờ bạc.
Em trai từng tìm , nhưng từ khi tái hợp với Minh An, bế con nơi khác, tìm nữa.
Hắn chìm hẳn trong bùn.
Cánh tay cứu rỗi mà chờ, vĩnh viễn sẽ bao giờ xuất hiện.
(Hết)