DƯỠNG NỮ ĐỔI MỆNH - CHƯƠNG 1: TRONG LỬA CÓ NGƯỜI
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:36:57
là trẻ mồ côi, từ nhỏ bà nội nhặt về nuôi, nuôi đến năm mười tám tuổi. đúng ngày sinh nhật thứ mười tám, tai họa ập đến.
Nhà là cửa hàng bán đồ tang duy nhất trong mười dặm tám thôn, nên việc buôn bán cũng khá . Công việc hàng ngày của là giao hàng, bởi vì "ba " đánh mạt chược, chị gái thì bỏ học, suốt ngày rong chơi.
Bà nội là một thầy phong thủy tiếng, nhà ai bà chỉ điểm thì phong thủy đều trở nên lành. Vì , khi đám tang, họ đều mời bà đến giúp đỡ.
Đương nhiên, họ cũng trả cho bà một khoản "tiền công" nhỏ.
đạp xe ba gác, chở bà nội một đoạn đường núi dài, cuối cùng cũng đến nơi lễ tang. bê đồ giấy xuống, coi việc ném đồ giấy đống lửa đốt cháy.
Một làn khói trắng bốc lên, tan mà cứ lượn lờ giữa trung như sương mù, tầm bỗng trở nên mờ mịt.
Lờ mờ trong làn khói, thấy một đàn ông đang mỉm với . Chỉ điều, sắc mặt xanh xao, nụ cũng cứng đờ. Anh dường như đang mặc một bộ đồ thọ, kiểu dáng quen mắt, giống như bộ mà bán mấy hôm .
Nụ của khiến lạnh toát sống lưng, thể cử động. Bà nội thấy điều bất thường, vỗ mạnh vai , mới hồn.
"Tư Tư, cháu ?"
"Bà ơi, trong lửa ..."
khi , một cơn gió thổi qua, làn khói tan , nào còn thấy đàn ông nào nữa.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Còn thì ướt đẫm mồ hôi lạnh, giữa cái nóng mùa hè cảm thấy lạnh lẽo thấu xương.
"Có là ?"
theo hướng tay bà nội chỉ. Linh đường cửa, thể thấy quan tài đặt một bức di ảnh. Người đàn ông trong di ảnh đúng mực, chính là đàn ông mà thấy trong lửa!
"Chính là , bà ơi..."
Giọng run lên, hết câu bà nội bịt miệng.
Bà nội im lặng một lúc, một câu mà hiểu lắm: "Cháu mười tám tuổi đấy."
Mấy hôm bà nội còn cùng đón sinh nhật. Vì cha và chị gái yêu thương, sinh nhật của cũng chỉ bà nội luộc thêm cho một quả trứng mà thôi.
Tại bà nội hỏi rõ điều mà bà ?
Lúc , từ linh đường vọng tiếng , giật . Không là ảo giác gì, cảm thấy đàn ông trong di ảnh đang chằm chằm .
Đáng lẽ bà nội theo đến nơi chôn cất để chỉ huy họ đào huyệt, nhưng vì gặp ma, nên bà nội định về sớm, thậm chí còn bớt lấy tiền công.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/duong-nu-doi-menh/chuong-1-trong-lua-co-nguoi.html.]
Ai ngờ chúng khỏi làng, sương mù dày đặc bao phủ khắp núi rừng.
Sương mù từ bốn phương tám hướng lặng lẽ ùa đến, nhanh chóng che kín bầu trời, trời đất tối sầm như chiều tối.
Xem thể về nữa, đường núi trong sương mù dày đặc nguy hiểm.
chút sợ hãi. Bà nội thở dài, cái gì đến sẽ đến, bảo cứ theo bà, đừng rời xa bà.
Nghĩa địa ở sườn núi cạnh làng. Trên đường , vì màn sương mù bất ngờ ập đến, đều im lặng. luôn cảm thấy thứ gì đó đang theo chúng trong làn sương mù dày đặc.
Đột nhiên thứ gì đó vấp ngã. Khi ngẩng đầu lên, xung quanh trống , chẳng còn thấy ai trong đoàn đưa tang nữa, ngay cả bà nội cũng biến mất.
Trong giây lát, cảm giác ai đó rình mò, đang nấp đó quanh đây theo dõi , hoặc lẽ... là .
Bỗng nhiên vỗ vai : "Tư Tư..."
Là giọng của bà nội, nhưng giọng phần cứng nhắc và khàn đặc.
mừng rỡ , phát hiện bà nội đáng lẽ đang ở phía .
Bà nội chằm chằm , hiệu cho theo bà, nhưng hướng về nghĩa địa.
"Bà là bà nội..."
Thấy dừng bước, "bà nội" cũng dừng : "Tư Tư, bà là bà nội của cháu mà, bà đưa cháu về nhà."
Nói một nửa, giọng của "bà nội" bắt đầu trở nên khàn đặc, cuối cùng biến thành giọng của một đàn ông.
"Bà nội" đột ngột , trong nháy mắt biến thành con ma nam mà thấy đó!
Khuôn mặt xanh xao, đôi mắt đục ngầu, vẻ mặt dữ tợn: "Làm vợ , Tư Tư..."
Giọng của như tiếng móng tay cào kính. đầu bỏ chạy, nhưng phát hiện từ lúc nào đến nghĩa địa.
Trong màn sương, lờ mờ thể thấy những nấm mộ.
Xung quanh vang vọng tiếng khoái trá của con ma nam, kéo mộ của .
Dù chạy thế nào cũng thoát khỏi nghĩa địa. Đột nhiên chân hẫng một cái, ngã xuống một tấm bia mộ.
Trán va đập, m.á.u chảy đúng bức ảnh bia mộ.