ĐƯỜNG TÌNH - 11
Cập nhật lúc: 2025-07-09 17:18:45
Có vẻ thuốc đang phát tác mạnh mẽ.
Mồ hôi trán rịn từng lớp.
cảm nhận phản ứng mãnh liệt đó.
Còn nóng hơn cả nhiệt độ cơ thể , dán sát bụng .
“Lục Hằng Xuyên…”
khẽ gọi tên .
Thì môi lưỡi nhân cơ hội xâm nhập.
Ngón tay ướt giữ chặt ép xuống giường.
Anh cứ liên tục gọi tên .
Hết đến khác.
Đến cuối cùng, bất chợt nếm thấy vị mặn chát.
Không là mồ hôi nước mắt của chính .
“Vạn Quân…”
Lục Hằng Xuyên bỗng dừng , cứ thế đăm đăm.
Mắt đỏ rực.
Trong con ngươi phản chiếu hình ảnh nhỏ bé của .
“Chửi , hoặc đánh cũng …”
Anh khàn giọng , định rời khỏi .
cơ thể căng cứng của dần dần buông lỏng.
Dưới ánh mắt , nhắm mắt .
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Rồi đưa tay lên, ôm lấy cổ .
“Anh ơi…”
gọi như thuở còn thơ.
Cảm xúc bùng cháy mãnh liệt.
Anh cúi đầu, hôn dữ dội.
“Anh… để em dạy nhé?”
ôm chặt lấy , dễ dàng lật , đè xuống giường.
Trên cổ tay áo sơ mi đen của , hình ngôi sáu cánh lóe lên ánh sáng nhẹ nhàng.
Ánh sáng đó lướt từ đuôi mắt xuống .
Lướt qua xương quai xanh, ngực, bụng phẳng lì của …
Cuối cùng dừng .
“Vạn Quân…”
Lục Hằng Xuyên thì thầm, trong mắt nóng như lửa cháy.
Như biển lửa, nuốt chửng cả hai chúng .
cắn vai , cố nén tiếng kêu.
Trước mắt là từng đốm ánh sáng trắng lóa.
Cơ thể bỗng bế lên, đưa phòng tắm.
Lục Hằng Xuyên tắm rửa cho , khi bọt xà phòng rửa sạch.
Anh bất ngờ bế lên bồn rửa mặt.
Rồi từ từ quỳ xuống mặt .
“Vạn Quân…”
“Anh sợ thể khiến em hài lòng, nên… tiên như ?”
Anh ngẩng mặt .
dám đối mặt, hổ nhắm mắt lắc đầu.
vẫn giữ lấy cổ chân, nhẹ nhàng tách .
Trời sắp sáng .
vai Lục Hằng Xuyên, thở dốc.
“Rốt cuộc uống mấy viên thuốc ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/duong-tinh/11.html.]
Lục Hằng Xuyên trả lời chút chột : “Một viên.”
Thật uống thuốc.
Chỉ là tắm nước lạnh mấy để tự gây sốt.
bí mật , sẽ bao giờ để ai .
“Em tin.”
yếu ớt đập một cái.
“Sau uống thuốc nữa.”
“Em thà để dưỡng bao tử còn hơn.”
Lục Hằng Xuyên ôm , rời khỏi chiếc giường.
Lại xuống ghế sofa.
Anh ngoan ngoãn đồng ý với .
Vừa bắt đầu an phận.
“Vạn Quân… thuốc hình như vẫn còn tác dụng.”
“Không nữa!”
“ thật sự khó chịu.”
“Sau em cho uống thuốc, chắc chắn .”
“Nên … để thỏa thích một .”
mềm lòng, lập tức chiếm lấy.
“Vạn Quân, uống thuốc… khiến em thoải mái ?”
mơ màng gật đầu, mơ hồ trả lời.
“Có còn thoải mái hơn ?”
“Ừ ừ.”
như đẩy lên mây, đầu óc trống rỗng.
“Anh cũng nghĩ , còn lớn hơn ba tuổi.”
“Đàn ông sắp ba mươi là yếu .”
“Không như …”
Lục Hằng Xuyên bỗng ngừng .
Còn cũng thoải mái đến quên cả hỏi.
“Vạn Quân…”
Trong giây phút cuồng nhiệt nhất, Lục Hằng Xuyên thì thầm bên tai : “Ngày mai đăng ký kết hôn nhé.”
“Trời sáng là , ?”
Lúc đầu định đồng ý nhanh như .
nếu gật đầu, sẽ chịu.
Cuối cùng chỉ thể nghẹn ngào gật đầu, “Được, trời sáng sẽ đăng ký…”
15(Hà Khải Huân)
Hà Khải Huân chuyện từ Hà Thanh Ca.
Anh thức trắng cả đêm ở biệt thự, mãi đến gần sáng mới chợp mắt.
Tâm trạng bao giờ tệ đến thế.
Anh ngờ, Chu Vạn Quân thật sự đưa Đồng Đồng rời .
Thậm chí còn lách qua , trực tiếp tìm đến ông nội.
Và ông nội… đồng ý, để cô mang Đồng Đồng .
Anh càng ngờ,
tiết lộ với truyền thông là Chu Vạn Quân.
Những bức ảnh của Đồng Đồng ở nhà họ Hà, chỉ cô chụp .
Mẹ cũng thể chụp .
Lúc đó, vì thất vọng với cô, mới tức giận mà công khai phủ nhận.
Thậm chí nể nang mà cảnh cáo cô.