ĐƯỜNG VỀ NHÀ CỦA CUỘC ĐỜI LỆCH LẠC - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-09-04 21:48:42
điều ngờ là, Lâm Tuấn , chuyện cảnh sát cũng thể quản .
"Cho vay nặng lãi phạm pháp ?" hiểu.
Lâm Tuấn lắc đầu: "Khoản vay nặng lãi của Dư Bình, đằng cao tay chỉ dẫn, chỉ hợp đồng soạn thảo khéo léo, mà ngay cả lãi suất cũng trong giới hạn luật pháp công nhận, mục đích là nếu kiện thì họ cũng khả năng thắng gần như hảo."
"Vậy bọn họ bắt , dù cũng là phạm pháp chứ?"
Bố và tranh hỏi, điều họ lo lắng nhất vẫn là sự an của Dư Bình.
Lâm Tuấn lắc đầu:
"Bọn cho vay xảo quyệt, hiểu luật, cách lách luật. Theo lời dì , Dư Bình hề mất liên lạc, cũng chỉ rõ đối phương khống chế tự do cá nhân của , chỉ mời chuyện, điều cấu thành tội phạm."
"..."
Lâm Tuấn liếc chúng , rõ hết.
"Đến lúc , gì cứ thẳng ."
cho một ánh mắt khẳng định, mới mở lời:
"Những vụ án như thế hề ít, ở chỗ chúng cũng nhiều. Bọn cho vay nặng lãi sẽ nhốt nợ tiền chuồng chó, đủ cách sỉ nhục, đánh đập, gãy tay gãy chân là nhẹ, một chịu nổi cũng sẽ chọn báo cảnh sát, nhưng cuối cùng... đối phương thái độ nhận , chi tiền chữa bệnh, bồi thường tổn thất tinh thần, cộng thêm còn khoản nợ , báo án chỉ thể thỏa hiệp, bỏ qua."
Còn thể như ?
"Đây là côn đồ !"
" , chính là côn đồ, hơn nữa là côn đồ học thức."
Mẹ xong, tuyệt vọng, suýt nữa thì ngất .
vội vàng cùng bố bóp nhân trung cho .
"Không còn cách nào khác ?" cũng hoảng loạn, giọng run rẩy.
"Có."
"Gì cơ?"
"Trả tiền! Hơn nữa nhanh!"
Hơn một triệu, tìm tiền lớn như .
ánh mắt cầu xin khẩn thiết của , thể nửa chữ "".
Đến cùng, lòng tự trọng, thể diện, dáng vẻ, tư thái, đều cần nữa, trực tiếp quỳ xuống mặt :
"An An, cầu xin con, cứu em trai con . Mẹ khó khăn lắm mới tìm nó về, nếu nó mệnh hệ gì, cũng sống nổi nữa!"
Bố cũng mặc kệ, chỉ bên cạnh ngừng hút thuốc, một lời nào.
Dẫu xảy nhiều chuyện như , rõ ràng trong lòng ba chỉ nhớ thương mỗi Dư Bình, nhưng vẫn chẳng thể nào khống chế bản , đối diện tất cả chuyện , trong lòng dửng dưng.
Dù thế nào, họ cũng sinh và nuôi dưỡng hơn hai mươi năm.
Phận con, thể trơ mắt cha quỳ gối .
"Mẹ đừng như , dậy ."
đỡ , giúp dậy.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Mẹ cứ chịu :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/duong-ve-nha-cua-cuoc-doi-lech-lac/chuong-9.html.]
"Con đồng ý, sẽ dậy!"
"Đồng ý? Con cũng đồng ý lắm!"
Dây thần kinh căng chặt trong đầu giật đứt phăng, cũng sụp đổ: " con tìm nhiều tiền như , bán con cũng kiếm tiền !"
"Lâm Tuấn , nhà nó thể cho chúng vay. Con yên tâm, chỉ là vay thôi, cho, và bố con sẽ nhanh chóng vực dậy công việc kinh doanh, kiếm tiền sẽ trả ngay. Con cứ đồng ý chuyện hôn sự , ?"
Trong lúc ngoài gọi điện xin nghỉ phép ở cơ quan, nảy ý định đầu Lâm Tuấn!
Nói lắm, kiếm tiền sẽ trả .
Đợi Dư Bình về, chẳng như đổ cái hố đáy .
Rồi sự , thuận lý thành chương, tất cả nợ nần sẽ đổ lên đầu , còn lấy chuyện hôn sự điều kiện.
Ha, cái khác gì việc bán lấy hai mươi vạn tiền sính lễ đây !
"Hôn sự thì thể nào, lấy chồng là chuyện cả đời, con thể vì hơn một triệu mà đánh đổi hạnh phúc cả đời, nghĩ cách khác ."
Đây là giới hạn của , kiên trì.
càng thảm hơn, dữ dội hơn:
"Cách? Còn cách nào nữa? Hai bên chúng đều là một lũ họ hàng nghèo khó, ngoài Lâm Tuấn , ai thể cho chúng vay nhiều như , chẳng lẽ con trộm cướp !"
"Có thể vay!" Bố đột nhiên lên tiếng.
"Thế chấp nhà và quán ăn, ngân hàng chắc chắn thể cho chúng vay tiền ."
"Thế chấp nhà?" Mẹ ngây .
Ngôi nhà là tài sản cố định giá trị nhất của gia đình .
Vạn nhất tiền trả , đừng nửa đời của bố gì đảm bảo, sẽ còn kéo theo cả nữa, cả đời sẽ sống áp lực trả nợ.
suy tính , đây là cách duy nhất hiện tại, đành cùng bố đến ngân hàng thủ tục vay.
Đến khi thủ tục, bố mới :
"An An, ngân hàng , chỉ thế chấp nhà và quán ăn thì đủ, còn cần thu nhập định bảo lãnh, con thể giúp bố việc , bảo lãnh ?"
Người đến đây , còn thể .
nhiều nữa, trực tiếp ký tên hồ sơ.
mới , đó là một giấy bảo lãnh đơn thuần.
***
Để đảm bảo tiền sẽ Dư Bình lấy phung phí nữa, quyết định tự đến Quảng Châu một chuyến, tận mắt nó trả tiền .
Lên tàu, gửi tin nhắn WeChat cho Lâm Tuấn.
Một là cảm ơn sự giúp đỡ của trong những ngày qua, hai là bày tỏ lời xin .
Chuyến Quảng Châu , vốn dĩ chuẩn cùng .
vẫn cảm thấy chia tay , như thích hợp, một lên tàu ngày hẹn 1 ngày.
"Alo?"
Điện thoại đột nhiên reo.
Các theo dõi Thuyết để nhận thông báo truyện mới nhé