Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

DUYÊN ĐỊNH BA KIẾP - 5

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:56:18

"Trong lòng công tử, thà chếc đói mới là quân tử. quân tử chẳng do trời sinh đất dưỡng, mà là nhờ song hết lòng nuôi dạy mới thành."  

 

"Giờ tình cờ cứu công tử, đó cũng là một loại duyên phận. Nhìn hành vi của công tử, thể thấy rõ phong thái của một quân tử xuất hàn môn. Vì cha và gia tộc, công tử nên khăng khăng chối từ như ."  

 

"Huống hồ, thế nào mới là 'thức ăn bố thí'? Ta dùng lễ mà đối đãi với công tử, tuyệt ý khinh thường. Nếu công tử nhận chút lộ phí mà rời , học thành tài, mang lợi ích cho bách tính, chẳng là phúc của thiên hạ ?"  

 

"Nếu công tử nhận bạc , thì cứ sổ sách ở Hạnh Lâm Đường . Đợi tích góp đủ bạc, công tử thể tâm ý đến thư viện học tập, ít nhất cũng lỡ kỳ thi mùa thu năm ."  

 

Ta thẳng Tống Diên Chiêu, chỉ thấy sống lưng thẳng tắp, chẳng khác gì những cây tùng bách sừng sững trong sân phủ, dù tuyết phủ trắng xóa vẫn hiên ngang gục ngã.  

 

Tống Diên Chiêu xong thì im lặng lâu, cuối cùng cũng nhận lời sổ sách ở Hạnh Lâm Đường. Chẳng bao lâu tích góp đủ bạc, đó đến Tùng Sơn Thư Viện theo học.  

 

Suốt thời gian đó, vẫn thường về thăm ông chủ cũ.  

 

Đối với , cũng gửi tặng vài món quà, chỉ là đây để tâm mà thôi.  

 

Những bản chép tỉ mỉ của các sách cổ độc nhất vô nhị, ngọc thạch xanh biếc chỉ núi cao, hương liệu trăm thanh tẩy do các phu tử ở Tùng Sơn tự tay điều chế, và cả một bó lục mai…  

 

Ta từng buột miệng than thở trong phủ rằng, lọ sứ trắng Nhữ Diêu , năm nào cũng cắm mai đỏ, chán . Nếu thể cắm một cành lục mai đặc biệt của Tùng Sơn, sẽ đến mức nào.  

 

Chỉ hai ngày , bàn liền xuất hiện một bó lục mai, tươi mới đến mức cánh hoa còn vương thở của gió tuyết.  

 

Lúc đó chỉ nghĩ rằng gia nhân trong phủ mua về, mới , đó là do Tống Diên Chiêu cưỡi ngựa suốt hai ngày hai đêm, ăn ngủ, vội vàng mang đến cho .  

 

Giữa trời đông giá rét, kẻ ngốc bảo vệ thế nào, để hoa mai tổn hại dù chỉ một cánh.  

 

Bây giờ nghĩ , Tống Diên Chiêu lúc nào cũng trầm , lạnh nhạt, cử chỉ khách sáo lễ, nhưng đôi mắt từng dám thẳng .  

 

Những món quà tặng, dù chẳng hề quý giá, nhưng từng món từng món đều là tâm ý sâu đậm, chẳng thể cân đo bằng bạc vàng.  

 

Khi còn nhận , dành cho một mối tình sâu nặng đến nhường .  

 

Kiếp , nhất định sẽ để lỡ mất thêm nào nữa.

 

09

 

"Tống công tử, lâu gặp, vẫn mạnh khỏe chứ?"  

 

Ta thật sâu, muôn vàn lời gói gọn trong mấy chữ .  

 

mặt Tống Diên Chiêu hiện lên vẻ bực bội và phiền muộn, khác với dáng vẻ lạnh nhạt thường ngày.  

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/duyen-dinh-ba-kiep/5.html.]

"Triệu Chưởng quầy, cô 'Tề đại phi ngẫu' (*môn đăng hộ đối) ? Thế tử họ Hứa chỉ gia thế cao, mà nhân phẩm cũng chắc đáng tin. Cô nên suy nghĩ cẩn thận mới ."  

 

Ồ? Tống Diên Chiêu thấy cuộc trò chuyện giữa và Hứa Thanh Xuyên, tưởng rằng thích ? Ghen ? Ta lập tức mừng rỡ trong lòng.  

 

"Ta , mà. Sĩ, nông, công, thương—thương nhân vốn ở tầng đáy của xã hội. Ta dám mơ tưởng đến những thứ thuộc về ."  

 

Ta nhe răng rạng rỡ với .  

 

Tống Diên Chiêu vẻ ngờ tự giác như , lập tức nghẹn họng, gì.  

 

"Triệu Chưởng quầy cần tự ti như thế…" Hắn khẽ cau mày. "Cô sách hiểu lễ nghĩa, hề thua kém nữ tử danh môn nào. Ta qua hội thí, cô chỉ cần đợi thêm chút nữa là …"  

 

Nói đến đây, mặt bất ngờ đỏ lên, vội vàng đánh trống lảng.  

 

"Tóm , tên thế tử họ Hứa , cô nên cân nhắc thật kỹ. Còn nữa…"  

 

"Còn gì nữa?"  

 

Ta gật đầu liên tục, thấy đột nhiên ngừng , liền tò mò .  

 

"Triệu chưởng quầy … thật sự rằng, vạn lượng vàng thì thể cưới cô ?"  

 

Giọng điệu của Tống Diên Chiêu lúc giống thường ngày, cứ ngập ngừng ấp úng mãi.  

 

Ta thấy rõ bàn tay ống tay áo rộng của , lúc thì siết chặt thành nắm đấm, lúc thả lỏng.  

 

"Tất nhiên là cha từng câu đó, nhưng mà…"  

 

Ta cố tình dừng một chút, ngay lập tức thấy tay siết chặt thành nắm đấm.  

 

" mà cha cũng , chỉ cần thích, dù chỉ một lượng vàng cũng ."  

 

Sự vui mừng của Tống Diên Chiêu gần như thẳng lên trán, nhưng vẫn cố giữ dáng vẻ nghiêm nghị. Hắn từ trong tay áo lấy một hộp gỗ, đưa cho .  

 

"Này, gương tay chạm khắc bằng bách nhai (*loại bách quý hiếm vách núi*), coi như để  Triệu chưởng quầy trấn an tinh thần."  

 

Nói xong liền xoay rời , bước chân nhanh như thể sói đuổi theo phía .  

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Chắc hẳn tin rơi xuống nước, nên vội vã từ thư viện chạy về, nhưng gặp chẳng câu nào hồn.  

 

Thật là một tên ngốc. Một kẻ ngốc khiến khỏi xót xa.

 

Loading...