Duyên Phận - Chương 24
Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:44:21
CHƯƠNG 24.
Buổi chiều cô dậy sớm chuẩn đến bệnh viện lúc đậu xe trong bãi đậu xe bệnh viện thấy nên xuất hiện ở đây...
Là Thịnh Lâm
Cô cũng suy nghĩ nhiều lướt qua nhưng lúc chuẩn qua thì bàn tay nắm cổ tay cô kéo .
Cô cần cũng là tay của ai.
Thịnh Lâm dáng vẻ như xa lạ của cô, trái tim như ai đang bóp chặt đến khó thở, khó khăn hỏi:“ Tiểu My, em còn giận ?”
Cô bàn tay đang nắm cánh tay , lạnh nhạt :“ buông tay”
Thịnh Lâm buông tay cô ngay lập tức lùi một bước giữ cách an với .
Cô thấy phía Thịnh Lâm phụ nữ đeo kính đen che nửa khuôn mặt , cô khá xa thấy nét mặt của phụ nữ nhưng cô linh cảm phụ nữ đang về phía quan trọng là đang cô.
Cô quá để tấm đến phụ nữ là ai cũng quan trọng với cô.
Thịnh Lâm :“ tiện đến quá cafe một lát ?”
“ tiện”
Cô lướt ngang qua rời hề động tác thừa nào.
Thịnh Lâm theo bóng lưng rời của cô, bên tai vang lên tiếng giày cao giót dừng bên cạnh cùng giọng dịu dàng :“ cô sẽ , chúng nên ”
Thịnh Lâm lạnh lùng phụ nữ quyến rũ bên cạnh đến chiếc xe bên cạnh.
Người phụ nữ ai khác là cô khi nãy cũng bước theo ghế phụ , khi lên xe về phía khu nội trú bệnh viện, đàn ông ánh mắt lạnh lẽo về phía nhanh rời .
“ Tiểu Trần cháu chơi đừng nữa lát nữa Tiểu My đến ”
“ dì, chỉ gọt trái cây thôi mà cháu ”
Cô tới cửa cuộc đối thoại của hai bên trong, cô đẩy cửa thấy Trần Minh Tuấn đang cầm d.ao gọt vỏ táo lưng về phía giường bệnh.
Cô để túi xuống ghế hỏi: ‘ đến khi nào ?”
‘ đến một lúc ”
Mẹ Giang cô : “ dì con việc đúng lúc Tiểu Trần ở đây nên mới gọi con ”
‘ dì ăn trái cây' cô hỏi: ‘ em ăn gì ”
Cô lắc đầu, Giang hỏi: “ bác sĩ hôm nay thế nào?”
‘ , ngày mai thể xuất viện”
‘ trong thời gian đến ở với con ”
‘ , nhưng vẫn thu sắp hành lý”
‘ chẳng còn con , cần bận tâm”
‘ vất vả cho con ”
Trần Minh Tuấn xen cuộc chuyện của hai chỉ màn hình điện thoại hiển thị giao diện menu của một quán nào đó, cô hỏi: ‘ định đặt đồ ăn cho dì, em mua ăn gì ?’
“ cần , để lát nữa đặt ”
Mẹ Giang : “ con ăn gì thì tIểu Trần đặt luôn gì mất công đặt hai ba ”
“ ăn cũng '
Trần Minh Tuấn gật đầu bấm chọn vài món mới tắt điện thoại , cũng bước đến xuống ghế cạnh cửa sổ.
Mẹ Giang chỉ tiếc rèn sắt thành thép đứa con gái tối ngày chỉ cắm đầu điện thoại chân, bà giơ tay đạp cô một cái, bất mãn : “ con lấy cam cho tiểu Trần ăn cả ngày chỉ xem điện thoại”
Cô vô tội ruột đá một phát xém chút nữa cắm đầu, nhíu mày bà cái ch.ết chóc tự giác, để điện thoại xuống giường.
Trần Minh Tuấn cũng ngước mặt lên cô định mở miệng “ cần” nhưng sợ cô Giang mắng chỉ ngậm miệng cô'
“rung rung” chiếc điện cô đặt xuống bao lâu đổ chuông vang lên, mà tình cờ cô đang bổ cam.
“ mở loa ngoài giúp con”
Mẹ Giang cầm điện thoại mở loa ngoài cho cô.
Vừa kết nối máy bên chờ một giọng nữ lớn tiếng mắng: “ Giang Tiểu My, cô để biên tập là mắt ”
“Tại vẫn trả lời tin nhắn của hả?’
‘ Giang Tiểu My, cho cô hôm nay cô giả điếc với ?”
Cô ngại ngùng hai trong phòng điện thoại giường vẫn còn phát tiếng mắng vang dội, cô gấp gáp : “ chị hai , em đang bật loa ngoài đấy, chị nhỏ ”
Biên tâp Mai: “ hứ, chịu chuyện ”
Cô gọt cam : “ coi tin nhắn vẫn kịp xong, ngắn gọn ”
Biên tập Mai: “ tòa soạn định cô xuất bản cùng lúc hai quyển sách định sẽ tổ chức một buổi kí tặng tại Thành phố A, nghĩ thế nào?’
Cô suy nghĩ nhiều nhanh chóng : ‘ thời gian”
Biên Tập Mai : “ Tiểu My, vẫn còn thương nhưng mà suy nghĩ thử xem đây là cơ hội để cho phát triển trong ngành đấy”
‘ cần, từ chối giúp ”
Biên Tập Mai: ‘ cần trả lời gấp cứ suy nghĩ , còn việc cúp máy đây'
Cô lau sạch đưa dĩa cam cho .
Mẹ Giang cảm thấy vì mà ảnh hưởng đến công việc của con gái, ánh mắt buồn bã :“ con cứ , cũng việc gì”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/duyen-phan/chuong-24.html.]
Cô lắc đầu :“ đừng suy nghĩ nhiều, đó là vì con , liên quan đến ”
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰