Duyên Phận - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:43:55
CHƯƠNG 5.
Sau bữa ăn cô dậy định dọn dẹp thì cánh tay của Thành Dương ngăn , cô hỏi:“ gì ?”
Thành Dương kéo bên cạnh lùi phía , nhỏ giọng :“ để em dọn cho, chị chơi với con mèo ”
Trần Minh Tuấn cầm chén đũa hai tình tứ mặt, cau mày :“ hai để đó , để ”
Thành Dương lắc đầu :“ để phụ một tay, hai sẽ nhanh hơn”
Cô cúi ôm tiểu Bạch đang chân lên hai đàn ông :“ bên ngoài đợi hai ”
“ ”
là hai thì dọn dẹp sẽ nhanh hơn một hơn cũng lau tay khỏi nhà bếp.
“ chúng về thôi chị”
Cô thả tiểu Bạch xuống thảm dậy :“ chúng về đây, hôm nay cảm ơn bữa ăn của ”
Trần Minh Tuấn nhà bếp lấy túi đồ ăn mang đưa cho cô :“ đồ của em”
Cô cầm đưa cho Thành Dương về nhà.
Vừa nhà, Thành Dương híp mắt cô đầy tò mò, cô bỏ qua ánh mắt luôn phòng lấy máy tính phòng khách.
“ chị quen ?”
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
“ chú của Nhã Hân, đám cưới quen ”
“ , đúng chị nhớ ngày mai qua thành phố B ký tặng sách đó”
“ nhớ , mai chị tự sân bay gì em khỏi qua đón chị”
“ , em qua đón chị chung luôn dù gì cũng tiện đường mà”
Sau khi tiễn Thành Dương về thì cô cũng ôm máy tính gõ chữ, lúc dịch xong bản thảo cũng qua ba tiếng cuối cùng cũng thành xong bộ đó, cô liền gửi bản thảo qua cho Thành Dương.
Cô dựa sofa nhắm mắt giây lát dậy phòng lấy đồ ngủ tắm . Còn soạn hành lý ngày mai qua thành phố khác cho buổi ký tặng sách.
Sáng hôm ánh nắng chiếu qua rèm cửa, chuông điện thoại reo chói tai nhưng giường vẫn hề dấu hiệu tỉnh dậy thậm chí còn ngủ sâu giống như chuông điện thoại hề reo .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/duyen-phan/chuong-5.html.]
Một chiếc xe taxi chạy xuyên qua cổng khu chung cư chạy vài trăm mét dừng tòa chung cư, cửa ghế mở đàn ông bước xuống xe nhận vali từ tài xế kéo vali tòa nhà.
Người đàn ông bước xuống taxi ai khác là Thành Dương mang khuôn mặt bực bội bước khỏi thang máy, kéo vali đến căn hộ thuần thục nhập mật mã mở cửa bước nhà.
Thành Dương gấp gáp bước nhà bếp tự lấy uống xong mới qua phòng khách đến cửa phòng, đẩy cửa bước cần về phía giường thẳng đến kéo cái rèm qua một bên ánh sáng chiếu cả căn phòng.
Lại lấy điều khiển máy lạnh tăng nhiệt độ lên tận 30 nhẹ nhàng khỏi phòng. Cũng hề liếc đang ngủ ngon lành giường.
Tầm nửa tiếng ,cửa phòng ngủ chính cũng mở mang theo mơ màng ngủ mà trán đều lấm tấm mồ hôi nhăn nhó bước .
Thành Dương nhẹ :“ chị chào buổi sáng”
Cô liếc sofa vẻ mặt tươi , nghiến răng :“mày thể gọi tao , cần chỉnh điều hòa lên cao như ”
Thành Dương vô tội :“ đó là em sợ chị ngủ lạnh thôi nên mới bụng giúp chị đấy”
“ Mày thôi , mấy giờ ”
“ 8 giờ rưỡi kịp ăn sáng để đến sân bay”
Cô gật đầu nhà vệ sinh, tắm rửa một nữa, hiện giờ khắp đều là mồ hôi thể nào chịu nữa.
Sau hai tiếng máy bay cuối cùng cũng đến thành phố B giữa trưa, bước chân khỏi cửa cái nắng nóng ở đây cả cô như ở khác gì đang phòng tắm , cái nóng oi bức thật khó chịu .
Cô lên xe cái điều hòa trong xe cho cả sống nếu ở bên ngoài thêm mấy phút nữa chắc sẽ ngất xỉu vì cảm nắng quá.
Cô cau mày hai tình tứ ở ghế , bực bội :“ ở đây vẫn còn đấy, gì đợi lát nữa về khách sạn rối tiếp tục ”
“ , chẳng tụi chị lâu mới gặp ” phụ nữ ghế lái đầu cô vui vẻ :“ lát nữa em về phòng nghỉ ngơi , ngày mai chị dẫn em đến buổi ký tặng”
Người lên tiếng là biên tập Mai đồng hành cùng cô từ khi mới bắt đầu chập chững bước nghề dịch giả cũng gần 6 năm nên cô với chị thiện giống như chị em trong nhà.
Biên tập Mai hiện tại cũng là yêu của trợ lý Thành Dương, cô là mai mối cho họ bởi vì cô thấy hai họ hợp từ cách chuyện cho đến cách hối cô nộp bản thảo.
Cô chỉ đùa rằng hai ngưới khá hợp đấy, dự định đến bên ?
Và đó là cuộc sống đầy chuỗi ngày sống trong sự hối thúc của hai họ, ngày nào yên .
cho tới bây giờ cô mới hiểu rằng lo chuyện bao đồng gặp phiền toái ai khác chính bao đồng là cô.