Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

DUYÊN TRỜI ĐỊNH CỦA BẠN TRAI TÔI - Chương 3.

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:32:39

Khi tỉnh , thấy đang giường bệnh.

Mùi hăng của thuốc khử trùng khó chịu.

gắng gượng dậy, đúng lúc Bùi Ngôn Xuyên đẩy cửa , vội vàng chạy đến bên , đưa tay đỡ .

“Sầm Sầm, bác sĩ em chấn động não nhẹ, nghỉ ngơi…”

Hắn còn hết lời hất tay mà sững sờ.

Suy cho cùng, vẫn chỉ là một cô gái tuổi đôi mươi. Khi hiểm nguy ập đến, bạn trai bảo vệ một cô gái khác. thể tức giận cơ chứ?

Chưa kể đến việc trán giờ đây vẫn còn đau.

Tên khốn tóc vàng đó, sẽ bắt gã trả giá đắt!

Nếu hiện tại ba đang du lịch nước ngoài thì với bản tính bảo vệ con cái của họ, họ lật cả trời từ lâu .

nghĩ lẽ Bùi Ngôn Xuyên dám chuyện cho ba .

như dự đoán, từ từ xuống mép giường, bắt đầu xin : “Sầm Sầm, xin . lúc xảy nguy hiểm, ưu tiên bảo vệ em mới đúng. lúc đó là tình huống đặc biệt, cô gái đó… cô nhiều màu sắc. Sầm Sầm, em ? Lần đầu tiên, thấy màu sắc. Anh chút kích động, kịp phản ứng. Lúc đó, thật sự đưa tay kéo em nhưng tại thành nắm lấy màu sắc đó.”

Càng , giọng Bùi Ngôn Xuyên càng nhỏ, đầy tự trách và hoảng loạn.

“Sầm Sầm, đảm bảo, chuyện sẽ bao giờ lặp nữa.”

Hắn hết sức chân thành, đôi mắt cũng bắt đầu ươn ướt.

Nước mắt đàn ông dễ rơi. Huống hồ Bùi Ngôn Xuyên từ nhỏ là một ông cụ non.

Ngoại trừ lúc còn nhỏ, thường trốn , thút thít một thấy màu sắc. Sau , dù trải qua chuyện gì, luôn giữ vẻ kiên cường, mạnh mẽ.

Hắn vươn tay, khẽ chạm mặt thăm dò: “Sầm Sầm, chúng sắp trở thành vợ chồng, bên đến hết đời. Anh thật sự yêu em, và sẽ chỉ yêu một em thôi.”

Bùi Ngôn Xuyên đang ở mặt .

Người đàn ông chiếm trọn cuộc đời từ thuở ấu thơ. thật sự yêu ở bên suốt quãng đời còn .

Đó là nếu từng những dòng bình luận .

Vừa nghĩ đến chúng thì bỗng nhiên, vài dòng bình luận hiện mắt .

[Nam chính thật si tình. kiểu nam chính lạnh lùng, cấm dục mà thích.]

[Chả hiểu nữ phụ đang bực tức cái gì nữa. Người là OTP. Vào thời khắc quan trọng, nam chính dĩ nhiên sẽ bảo vệ cho nữ chính .]

[Đừng thấy bây giờ nam chính như chó mà hiểu lầm. Dựa theo cốt truyện thì lát nữa, nữ chính sẽ gọi điện đến.]

[Bạn thuở ấu thơ và tiếng sét ái tình? Dù truyện kết nhưng nam chính sẽ chọn ai .]

chút biểu cảm lướt qua các bình luận, dần dần dời ánh mắt sang Bùi Ngôn Xuyên.

Hắn và là thanh mai trúc mã, ở bên từ nhỏ đến lớn, yêu bốn năm.

Thật khó để tin rằng sẽ vì một cô gái mới gặp một mà bỏ lẻ loi trong bệnh viện.

Ít nhất khi chuyện xảy , sẽ tin.

“Ngôn Xuyên.”

khẽ gọi tên . Bùi Ngôn Xuyên vội ngẩng lên, ánh mắt ngập tràn lo lắng.

“Sao ? Sầm Sầm, em thấy chỗ nào khỏe hả? Để tìm bác sĩ…”

“Không . Em chỉ đói bụng thôi.”

kéo Bùi Ngôn Xuyên , chỉ bụng .

“Em ăn chút gì đó. Anh mua cho em ?”

Khi còn bé, sức khỏe của lắm.

Rất gầy, còn kén ăn. Mặc dù nuôi dưỡng cẩn thận vẫn tránh khỏi mắc bệnh dày.

Nói dễ hiểu là thể để đói bụng. Một khi đói, tình trạng sẽ nghiêm trọng.

Thế nên xong, vẻ mặt Bùi Ngôn Xuyên lập tức trở nên nghiêm túc.

“Được. Bây giờ sẽ mua liền…”

còn kịp hết câu, điện thoại reo lên.

hiểu quá rõ. Đến mức quen thuộc thói quen, hiểu ánh mắt của .

Hắn cúi đầu màn hình di động, ánh mắt bất chợt tự nhiên.

Chuông điện thoại ngừng vang lên. Hắn cứ ngây đó, dáng vẻ xoắn xuýt, còn thì cứ lặng im.

Có bình luận báo , dĩ nhiên ai đang gọi đến.

chỉ xem thử Bùi Ngôn Xuyên sẽ lựa chọn thế nào.

Hắn nhíu mày, như thể đưa quyết định, chỉ điện thoại, giọng điệu bình tĩnh: “Là trợ lý của gọi đến. Có lẽ là chuyện công ty. Anh trả lời điện thoại mua đồ ăn cho em nha.”

gật đầu, cầm điện thoại phòng vệ sinh gần đó. Nửa phút , vội vã bước .

Giữa mày là sự lo lắng khó lòng che giấu.

Hắn bước tới ghế sô pha, cầm chiếc áo khoác vắt đó, mặc ngoài.

“Sầm Sầm, công ty xảy chút chuyện, về ngay. Lát nữa sẽ bảo mang đồ ăn tới. Em ngoan ngoãn nghỉ ngơi . Chờ xử lý chuyện ở công ty xong sẽ về với em ngay.”

Lời dứt, tới cửa phòng bệnh, âm thanh cũng nhỏ dần.

Căn phòng chìm yên tĩnh.

lẳng lặng giường bệnh, thiếu niên từng thuộc về , từ từ rời xa.

Trên trung, vài bình luận sáng lên.

[Thật thấy nữ phụ cũng mà. Nam chính hình như vô tình.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/duyen-troi-dinh-cua-ban-trai-toi/chuong-3.html.]

[ ai cũng nam chính khao khát thấy màu sắc đến mức nào. Nữ phụ cũng mà, ?]

Phải. Cũng chính vì nên mới cảm thấy rét lạnh thấu xương.

Người từng ở bên cả đời, sẽ bao giờ thất vọng… Đã chút do dự bỏ rơi để chạy theo những sắc màu mà hằng khao khát.

cúi đầu, những giọt nước mắt rơi tấm chăn.

Chẳng ai thích vứt bỏ. Nếu phản bội lời thề, thì sẽ lựa chọn vứt bỏ .

•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•

giường bệnh một lúc lâu.

Khung bình luận lúc ẩn lúc hiện, tất cả đều về những chuyện giữa Bùi Ngôn Xuyên và Tạ Ngữ Nhu lúc .

[Quả nhiên nam chính vẫn lo lắng cho nữ chính, cha khốn nạn của bắt nạt liền vội vàng chạy đến chỗ dựa cho cô.]

[Nữ chính thật đáng thương, gặp cái gia đình quỷ hút m.á.u như .]

[Cũng may bây giờ gặp nam chính, rốt cuộc khổ tận cam lai . Sau , ai thể bắt nạt cô nữa.]

Thấy khung bình luận nhắc đến Tạ Ngữ Nhu và nhà của cô , nhớ đến lý do tại trong bệnh viện.

Thế là gọi hai cuộc điện thoại.

Cuộc gọi thứ nhất là gọi cho dì Trương ở nhà, nhờ dì nấu ít thức ăn mang đến bệnh viện. đói.

Cuộc gọi thứ hai là chú Lưu, trợ lý đặc biệt của bố .

gặp tai bay vạ gió, kẻ hại dĩ nhiên trả cái giá tương xứng.

ngay khi cúp máy, khung bình luận bùng nổ.

[Nữ phụ ? Cô thế mà vận dụng thế lực của gia đình để tính sổ với em trai nữ chính?]

[Ê lầu , bạn lý lẽ tí ? Cô đánh đến nhập viện. Báo cảnh sát là lẽ thường tình ? Bạn xồn xồn cái gì ?]

[Ha ha, là lẽ thường tình là lòng đố kỵ giữa phụ nữ, cố ý gây rắc rối cho nữ chính?]

[Báo cảnh sát thì chứ? Bây giờ nam nữ chính gặp , nữ phụ chỉ càng đẩy nam chính xa hơn thôi.]

[Không tin thì chúng cược một ván. Thế nào?]

[…]

Hàng loạt bình luận lướt nhanh qua, âm thầm thu tầm mắt .

Nếu Bùi Ngôn Xuyên vì Tạ Ngữ Nhu mà bắt từ bỏ việc báo cảnh sát thì chỉ thất vọng về mà còn cảm thấy đầu óc con vấn đề.

thích , nhưng nếu thật sự giống như những gì bình luận thì dù tình yêu mãnh liệt đến nữa cũng sẽ cạn kiệt.

•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•*´¨`*•.¸¸.•

Hôm , đang uống canh sườn dì Trương nấu thì Bùi Ngôn Xuyên xông thẳng phòng.

Hắn cau mày, bước lập tức chất vấn: “Sầm Sầm, em báo cảnh sát ?”

từ từ đặt bát xuống, Bùi Ngôn Xuyên đang mặt, đưa tay chỉ miếng băng gạc quấn quanh đầu .

đánh nông nỗi , báo cảnh sát gì sai ?”

Vừa dứt lời, Tạ Ngữ Nhu cũng vội vàng chạy tới, đôi mắt đỏ hoe sưng húp, má còn in vết tát rõ ràng. Chắc là do cặp ba thiên vị của cô tặng cho.

“Cô Lâm, em trai còn nhỏ nên tay cân nhắc nặng nhẹ. Hơn nữa, chuyện hôm qua cũng chỉ là ngoài ý . cầu xin cô hãy giơ cao đánh khẽ, ?”

Giọng Tạ Ngữ Nhu nức nở nghẹn ngào, như thể là một kẻ tội ác đầy .

Bùi Ngôn Xuyên thấy cô , dường như chút nỡ.

“Sầm Sầm, hôm qua hỏi bác sĩ . Em chỉ thương ngoài da thôi, nghiêm trọng lắm. Cần gì khiến một đứa nhóc lưu tiền án chứ?”

Nghe những lời nghĩ đến những gì trong bình luận, nhịn khẩy.

“Nếu nhớ lầm thì thương hôm qua trưởng thành thì . Người lớn sai chịu trách nhiệm là chuyện thường tình mà nhỉ? Chẳng lẽ vết thương nghiêm trọng thì nên truy cứu ? Logic ? Bùi Ngôn Xuyên, cảm thấy đánh là đáng đời lắm hả?”

Giọng lạnh lẽo, đôi mắt thẳng Bùi Ngôn Xuyên khiến như bỏng nước sôi.

Hắn trốn tránh ánh mắt , miệng há hốc, dường như điều gì đó nhưng cuối cùng chẳng lời nào.

Ngược , Tạ Ngữ Nhu cạnh đó chút chần chừ quỳ xuống.

“Cô Lâm, coi như van xin cô ? Em trai thật sự . Nếu lưu tiền án, cuộc đời nó sẽ hủy hoại mất. cầu xin cô…”

Còn kịp dứt lời, cô đột nhiên trợn trắng mắt, xụi lơ ngã về phía .

“Ngữ Nhu!”

Bùi Ngôn Xuyên vội vàng ôm chặt lấy cô , quỳ một chân mặt đất, ánh mắt tràn đầy lo lắng.

Sau đó, nhanh chóng bế cô lên, suy nghĩ lấy một giây nào mà chạy ngoài.

khi tới cửa, khựng .

Hắn ngoảnh đầu, chỉ : “Sầm Sầm, em là một cô gái lương thiện, đừng gây khó dễ cho khác nữa. Tại em mà Ngữ Nhu ba trừng phạt một trận. Cô đáng thương lắm , em đừng bắt nạt cô nữa.”

Nói xong, thở dài bỏ thẳng, một .

Khung bình luận xuất hiện.

[ . Nữ phụ chỉ càng đẩy nam chính xa hơn thôi.]

[ nữ phụ chỉ đang bảo vệ quyền lợi của thôi mà. Cô gì sai ?]

[ ở chỗ cô nữ chính đó.]

lặng lẽ bình luận đặt tay lên ngực, nơi đang chút đau nhói, chút khó thở.

nỗi đau thể khiến con tỉnh táo. bỗng nhớ về những lời ba từng : “Tuyệt đối đưa chi phí chìm những quyết định trọng đại. Phải học cách ngăn chặn tổn thất kịp thời để mắc một sai lầm hết đến khác.”

nghĩ câu cũng thể áp dụng cho tình cảm.

Loading...