Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

EM BÉ 3 TUỔI ĐẤU VỚI BÀ NỘI TÂM CƠ - CHƯƠNG 9

Cập nhật lúc: 2025-07-10 19:08:21

"Bà ơi, bao giờ bà về thôn ạ? Bà cho con về cùng với ?"

Bà Vương vẻ khác thường của , vỗ n.g.ự.c đảm bảo.

"Bà về ngay đây."

"Đi , bà đưa con cùng."

Về đến thôn, thẳng đến nhà bà nội.

Vừa bước chân sân thấy tiếng rôm rả trong nhà.

"Anh bạn , là để Nha Nha nhận cha nuôi ?"

"Bố nó mất sớm, ai quản lý gì ."

"Đợi đến khi nó lên Bắc Kinh, cứ dạy dỗ nó, đánh mắng nó, coi như con gái ruột của ."

Nha Nha?

Bố mất sớm?

Trong nhà vang lên một giọng nam trầm thấp: "Cái ..."

Bà nội thúc giục: "Nha Nha, mau đến dập đầu lạy cha nuôi con."

đẩy mạnh cửa bước , sải bước thẳng trong: "Bà nội, con đến ?"

13

Cả nhà giật kinh hãi.

Trong nhà, bà nội, bác cả và cả nhà đang ăn cơm.

Ngồi ở vị trí chủ tọa là một đàn ông trung niên da ngăm đen.

Bà nội là phản ứng nhanh nhất, vội dậy chạy kéo .

"Thần Thần, cháu ..."

lớn tiếng phản bác: "Bà nội, bà ?"

"Cháu là Nha Nha mà, chị Thần Thần chẳng đang cạnh bà đó ?"

Bà nội càng siết c.h.ặ.t t.a.y , gượng gạo : "Thần Thần, cháu gì thế?"

sang với đàn ông trung niên: "Đây là con bé ngốc trong thôn, nó ..."

"Bà nội, cháu mới là Nha Nha mà, cả thôn ai chẳng , còn là bà Vương đưa cháu về đây nữa đấy."

Bà nội vẫn cố cãi: "Con bé , bà..."

Người đàn ông trung niên bỗng đập mạnh một cái xuống bàn.

Mâm cơm rượu bàn rung lên bần bật.

Người đàn ông một loại uy thế, lúc thì thấy rõ, nhưng khi trầm mặt xuống, khiến tất cả đều dám thẳng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/em-be-3-tuoi-dau-voi-ba-noi-tam-co/chuong-9.html.]

Người đàn ông sải bước lớn tới mặt , nắm lấy vai xổm xuống.

"Nha Nha, cháu đây, chú hỏi cháu, bố cháu tên là Lý Thừa Chí ?"

gật đầu.

"Vậy cháu tên gì?"

"Tên là Liễu Nhược Nhược ạ."

Người đàn ông kích động hẳn lên, đàn ông cao lớn gần mét tám mà khóe mắt đỏ hoe.

"Vậy cháu bây giờ ở ? Cô , cô còn sống ?"

"Dạ , cháu đang sống cùng cháu ở thành phố ạ."

" mà, chú nhớ là hai con cháu bà nội đón về quê mà."

đôi mắt ngấn lệ của đàn ông, chậm rãi và rõ ràng kể cuộc sống những năm qua.

"Bà nội đón con cháu về ở một thời gian, nhưng đó bà lấy hết tiền tuất của bố cháu, cháu cho, bà liền đuổi con cháu ngoài."

"Cháu láo! Ai đuổi cháu ngoài chứ, rõ ràng là hai con..."

Bà nội phản bác.

Người đàn ông như thấy, chỉ chăm chăm .

cũng chẳng thèm để ý đến bà , tiếp tục kể: "Mẹ con cháu liền về thành phố."

"Năm xưa khi bố cháu hy sinh, chính phủ sắp xếp cho cháu một công việc ở trường mẫu giáo trong thành phố, con cháu vẫn luôn sống ở thành phố."

"Chú ơi, chú là ai ạ? Chú quen bố cháu ạ?"

Giọng đàn ông chút run rẩy.

"Chú là Trương Chí Quốc, là, là bạn chiến đấu của bố cháu."

"Năm xưa bố cháu với cháu kết hôn, chú còn đón dâu nữa đấy."

"Cuối cùng chú cũng tìm hai con cháu , chú còn tưởng cháu cũng..."

"Nha Nha, cháu thể đưa chú gặp cháu ?"

nhanh nhảu đáp: "Dạ ạ!"

Bà nội sốt ruột, vội vàng xông lên ngăn cản: "Ê ê, cháu đừng mà!"

Bác cả chắn ở cửa: "Ông hứa đưa con bé nhà Bắc Kinh học cơ mà, ông !"

Bác dâu cả thì túm chặt lấy tay đàn ông: "Con bé nhà với Nha Nha là chị em họ, đều như cả thôi."

"Ông đưa một đứa cũng là đưa, ông đưa con bé nhà cùng luôn ."

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

 

Loading...