Em Họ Nghiện Làm Người Thứ Ba
Chương 3
9
Phản hồi của thám tử tư cũng đến rồi.
Trước khi đi du lịch, Phương Hiểu Phàm lần lượt gặp mặt kim chủ số 1 và kim chủ số 2.
Chắc là đi kiếm chút tiền du lịch.
Dù sao Vũ Văn Bân nghèo đến mức chỉ còn lại tình yêu chân thành với nó thôi, mặt tiền bạc vẫn phải để nó đích thân làm ra.
Nhưng cái đầu của Phương Hiểu Phàm này cũng không tầm thường.
Vừa lấy được tiền, lại cảm nhận được kích thích của vụng trộm, sau đó còn thu hoạch được tình yêu chân thành.
Sau khi mở ảnh và tin nhắn thám tử tư gửi tới, tôi rơi vào trầm tư.
Tuy rằng nói ông chủ lớn của xí nghiệp, năng lực ở các phương diện nhất định rất mạnh.
Nhưng hơn ba mươi tuổi mà hói thế này quả thực hiếm gặp đó.
Không biết còn tưởng gã này có huyết thống vương thất ở quốc gia Châu Âu nào ấy cơ.
Không thể không nói, con nhóc Phương Hiểu Phàm này khá hiểu bổ sung tài nguyên.
Người xấu thì cung cấp giá trị kinh tế, người đẹp thì cung cấp giá trị tình cảm, còn kéo theo một người mặt nào cũng khá ổn làm lốp dự phòng, mục đích chính là không chịu thiệt.
Hai kim chủ, một người là quản lý cấp cao của xí nghiệp lớn, một người là ông chủ của doanh nghiệp tư nhân.
Hai doanh nghiệp này đều khá có tiếng ở chỗ bọn tôi.
Tôi cất tư liệu vào trong ngăn kéo.
Bây giờ vẫn chưa phải lúc, tạm thời không dùng đến.
Trương Khiêm gửi tin nhắn đến nói, anh ta đã mua xong vé máy bay rồi, chuẩn bị đến tìm Trương Hiểu Phàm.
Vậy sao tôi có thể bỏ qua kịch hay chứ?
Thế là tôi cũng đặt một tấm vé máy bay.
Vé máy bay có hơi đắt, bỏ đi, coi như vé vào cửa xem náo nhiệt đắt đi.
10
Đến nơi, tôi phát hiện khách sạn Phương Hiểu Phàm đặt khá tốt.
Khách sạn nằm ở cảnh khu, trang trí nguy nga lộng lẫy, xem ra nó moi được không ít tiền trên người kim chủ.
Tôi cải trang một phen, trốn ở một góc sảnh lớn khách sạn, thường xuyên để ý đến cửa chính.
Hai qua tiếng đồng hồ, một tay Trương Khiêm ôm hoa hồng khoan thai tới muộn.
Thấy anh ta vào thang máy, tôi nhanh chóng đi theo vào một thang máy khác.
Trương Khiêm muốn cho Phương Hiểu Phàm một niềm vui bất ngờ, lại không biết tôi đồng thời chuẩn bị cho bọn họ một bất ngờ lớn.
Tôi nhìn thời gian, cũng không biết có đến kịp lúc hay không.
Từ trong thang máy nhìn ra ngoài, đúng lúc có thể nhìn thấy Trương Khiêm đứng ở cửa phòng.
Anh ta gõ nhẹ cửa hai cái, nói một câu: “Xin chào, làm phiền chút, phục vụ phòng.”
Thằng ranh này, biết nhiều đấy.
Qua khoảng hai ba phút mới có người đến mở cửa.
Người mở cửa là Phương Hiểu Phàm.
Tôi nghe thấy nó dùng giọng nói cực kỳ ngạc nhiên hỏi: “Sao anh đến đây?”
Trương Khiêm nhét hoa hồng vào tay nó: “Đến cho em niềm vui bất ngờ đó.”
Tôi lặng lẽ thò đầu ra ngoài, nửa người trên của Phương Hiểu Phàm bị hoa hồng che lại, nhưng có thể nhìn rõ đôi chân trần quấn dưới khăn tắm khách sạn của nó.
Không khó để đoán nó và Vũ Văn Bân đang làm cái gì.
Trương Khiêm cũng phát hiện ra rồi anh ta vừa thò đầu vào vừa hỏi: “Em đang tắm? Không phải em ghét nhất tắm ban ngày sao?”
Phương Hiểu Phàm ấp a ấp úng chặn ở cửa.
Trương Khiêm có chút buồn bực: “Hiểu Phàm, em không định cho anh vào trong sao?”
Lúc này, một tiếng “ai đó” ở trong phòng khiến Trương Khiêm mở to mắt.
Anh ta dùng sức đẩy Phương Hiểu Phàm sang một bên, trực tiếp xông vào, sau đó là tiếng chửi bới đánh đập bình bịch.
Đáng tiếc rồi, niềm vui bất ngờ của tôi vẫn chưa gửi đến, tôi một mình một ngựa, không tiện đi vào.
Đúng vào lúc này, thang máy sau lưng tôi kêu “ting” một tiếng
Yeah, không sớm không muộn, cuối cùng niềm vui bất ngờ của tôi cũng đến rồi!
11
Tóc gợn sóng đeo một chiếc kính thật to, khí thế hung dữ đi tới.
Sau lưng còn dẫn theo một đám đàn em.
Tôi nhanh chóng đi theo sau mông bọn họ.
Trong phòng, Trương Khiêm và Vũ Văn Bân đang đánh đến mức khó tách rời, Phương Hiểu Phàm liều mạng ngăn cản cũng không kéo được bọn họ ra,
Tóc gợn sóng đánh trận đầu, đám đàn em sau lưng phân công rõ ràng, còn có người đặc biệt vác cả máy quay phim.
Không hổ là người nổi tiếng trên mạng, cái này gọi là chuyên nghiệp.
Chỉ thấy tóc gợn sóng bước nhanh lên trước, ấn lấy Phương Hiểu Phàm liền liên tục đánh.
Phương Hiểu Phàm bị đánh đến mức không kịp đề phòng, cộng thêm dáng người của tóc gợn sóng cao gầy, cánh tay dài chân dài, mặc cho nó ra sức vùng vẫy thế nào cũng chạm được tới mặt người ta.
Tóc gợn sóng ra tay nhanh nhẹn, hai ba cái đã kéo được áo choàng tắm của Phương Hiểu Phàm.
Lần này nó chỉ có thể hoảng loạn che lấy cơ thể, hoàn toàn mất đi năng lực đánh trả.
Tóc gợn sóng tát như không mất tiền vậy, liên tiếp những tiếng bốp bốp bốp giòn tan, nghe ra được là dùng hết sức lực.
Cô ta vừa đánh vừa mắng: “Con tình nhân thối không biết xấu hổ, quyến rũ chồng tao, hôm nay tao liền lột da màu, để tất cả mọi người xem rốt cuộc mày là thứ hàng nào!”
Đến cơ hội cãi lại Phương Hiểu Phàm cũng không có, bị đánh đến mức gào thét xin tha.
Tôi nghe, cả người có sự thoải mái nói không thành lời.
Đám đàn em thì xông lên một lượt, cưỡng chế tách hai tên Trương Khiêm và Vũ Văn Bân ra.
Lúc này bọn họ mới phản ứng lại
“Vợ?!”
“Linda?!”
Hai gã tồi gần như đồng thanh.
Tất cả đều đang kêu tóc gợn sóng trước mặt này.
Quả thật là tình huống này tôi cũng không ngờ đến, sao bọn họ còn quen biết nhau thế?
Đến bản thân tóc gợn sóng cũng sững sờ.
Đợi cô ta hoàn hồn lại, tát một cái suýt nữa thì khiến Vũ Văn Bân ngã nhào: “Giỏi lắm thằng trai bao này, biết ngay là mày không nhịn được, lừa tiền của bà đây, chạy đến đây hẹn hò với tình nhân!”
Lại một quyền đấm vào mặt Trương Khiêm: “Thằng tồi không biết xấu hổ, chẳng trách đồng ý ly hôn thoải mái như vậy, hóa ra là anh tìm xong nhà tiếp theo rồi chứ gì?!”
Hai tên đàn ông còn muốn giãy giụa, đành chịu bị đám đàn em tóc gợn sóng dẫn tới giữ chặt lấy.
Tóc gợn sóng tên là Lý Lâm Đạt, chính là vợ của Trương Khiêm.
Tôi nghe cô ta vừa đánh vừa chửi, mới coi như hiểu ra.
Khi đó nhà Lâm Đạt giục kết hôn rất gắt, thông qua xem mắt mơ hồ kết hôn rồi.
Nhưng sau khi kết hôn tình cảm bình thường.
Sau đó trong một lần hoạt động, cô ta quen được Vũ Văn Bân.
Tính chất công việc của hai người đều liên quan đến sáng tạo nghệ thuật, cộng thêm hai bên đều tràn đầy bất mãn với cuộc hôn nhân của mình, càng nói chuyện càng thấy hợp ý nhau.
Vóc dáng Lý Lâm Đạt đẹp lại biết kiếm tiền, Vũ Văn Bân đẹp trai lại có khí chất nghệ thuật, hai người đứng cạnh nhau cực kỳ xứng đối.
Thời gian lâu dần, liền phải lòng nhau.
Lý Lâm Đạt lên men ý định ly hôn với Trương Khiêm, nhưng suy cho cùng cô ta là người nổi tiếng ký trên mạng ký hợp đồng với công ty, nhất định phải duy trì hình tượng trước mặt người hâm mộ.
Trước kia độ nổi tiếng của cô ta không đủ ổn định, thế nên ẩn hôn.
Bây giờ cô ta đồng ý bồi thường một nửa tài sản cho Trương Khiêm, để anh ta cầm tiền rồi phắn.
Sở dĩ mỗi lần Trương Khiêm gặp mặt Phương Hiểu Phàm đề võ trang đầy đủ, là bởi vì thỏa thuận phân chia tài sản vẫn chưa xong, sợ bị Lý Lâm Đạt bắt được thóp.
Còn Vũ Văn Bân cũng không hề có ý định kết hôn với Phương Hiểu Phàm.
Tuy rằng công việc của Phương Hiểu Phàm ổn định, vẻ vang nhưng so với Lý Lâm Đạt thì không là cái thá gì.
Lý Lâm Đạt xinh đẹp, có thể kiếm tiền, sao gã ta có thể bỏ qua phú bà thế này?
Gã ta lừa Phương Hiểu Phàm nói mình và vợ là vợ chồng cuối tuần.
Nhưng thực ra gã ta đã ly hôn từ lâu rồi, bình thường Lâm Đạt bận rộn không để ý tới, nhưng yêu cầu anh ta nhất định phải gọi là cói mặt lúc cuối tuần.
Lý Lâm Đạt thân là một người nổi tiếng trên mạng, tính cách khá mạnh mẽ, trong quá trình chung đụng không thiếu được việc gã ta ăn nói khép nép, cúi người xu nịnh.
Bởi vậy, gã ta cũng cầm tìm một người phụ nữ cho cấp cho gã ta sự sự tin và giá trị tình cảm.
Phương Hiểu Phàm trẻ tuổi lại dịu dàng, cực kỳ mê luyến, tâng bốc gã ta.
Tình nguyện cho tiền tiêu, lại vui mừng lấy lại.
Quan trọng hơn là, giống như Phương Hiểu Phàm nói, loại cảm giác nguy hiểm bị phát hiện ở cạnh nhau, cực kỳ kích thích.