EM NHƯ MÙA HẠ - 7
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:49:33
Không ngờ vui mừng đến mức ôm vòng vòng, còn thưởng cho một phần quà thật lớn.
từng chìm sâu trong vực thẳm.
Chính Hứa Thụ từng bước kéo khỏi bùn lầy, dùng tình yêu và sự khích lệ của để nuôi dưỡng , giúp tìm sức sống.
Bây giờ, Lâm Hạ còn là kẻ thể ức h.i.ế.p dễ dàng nữa.
Một luồng dũng khí vô hạn bùng lên trong lòng, cảm giác nghẹt thở tuyệt vọng lúc nãy lập tức tan biến như băng tuyết.
hét lớn một tiếng, giáng một cú đ.ấ.m mạnh mặt Giang Nguyễn.
"Tới ! Hai năm học Muay Thái của bà đây để cảnh !"
Giang Nguyễn nhắm tịt mắt hét lên, điên cuồng vung túi xách.
linh hoạt di chuyển bước chân, cơ thể đung đưa theo nhịp, liên tục đòn trái , coi cô như bao cát mà đánh.
Giống như mấy trận đấu quyền mà các xem tivi .
Thẩm Uyển Dung ngây như phỗng.
Phải một lúc cô mới kịp phản ứng, còn giả vờ rộng lượng dịu dàng nữa, vớ lấy một cây chổi từ góc phòng lao đến.
lập tức cầm sách ném cô .
Hai chọi một, vẫn hề lép vế.
12
Bảo vệ tòa nhà tin chạy đến, mở cửa nhà vệ sinh.
Cảnh tượng mắt khiến họ sững sờ.
nắm tóc Giang Nguyễn bằng tay trái, chân đạp lên lưng Thẩm Uyển Dung.
Hai họ, lớp trang điểm lộng lẫy nhòe nhoẹt, nước mắt nước mũi tèm lem, bộ váy hàng hiệu cũng rách như giẻ lau, đến mức lộ cả đồ lót.
Bảo vệ hít sâu một .
"Cái… cái … gọi cảnh sát , mau gọi cảnh sát… Khoan , báo cho Giang Tổng , đây là do gọi tới ?"
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Trước mặt bảo vệ, thể tiếp tục đánh nữa.
chột buông tay, cúi xuống nhặt sách vở rơi đầy đất.
"Là họ tay ."
Thẩm Uyển Dung sàn lóc.
" mà, mà! Hóa đây cô chỉ đang giả vờ! nhất định vạch trần bộ mặt thật của cô mặt Giang Thanh Dã!"
Giang Nguyễn ôm mũi, cũng theo.
"Đau c.h.ế.t mất! Con tiện nhân , tao sẽ bỏ qua cho mày! Đồ tiện nhân!"
Giữa tiếng mắng chửi ồn ào, một bóng cao lớn ngược ánh sáng từ cuối hành lang tiến .
Anh cao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/em-nhu-mua-ha/7.html.]
Khoác bộ vest đen, mái tóc húi cua gọn gàng nổi bật hàng lông mày sắc nét, ngũ quan góc cạnh như tượng điêu khắc.
Trên toát khí chất của kẻ bề , cần nổi giận cũng khiến khác run sợ, dám thẳng mắt .
cúi thấp đầu, căng cứng.
Giang Thanh Dã bước đến mặt , bóng bao trùm lên .
sắp xếp câu từ, cố giải thích:
"Giang Tổng, chuyện thể trách , là cô —"
Những lời còn nghẹn trong cổ họng, thể nổi một chữ nào.
Bởi vì…
Giang Thanh Dã cúi xuống ôm chặt lấy .
Anh siết chặt eo , như khảm tận xương cốt .
cảm thấy nơi bờ vai ẩm thấm ướt quần áo.
Đầu óc trống rỗng.
Anh… đang ?
"Lâm Hạ."
"Lâm Hạ."
"Lâm Hạ—"
Giang Thanh Dã nghẹn ngào gọi tên hết đến khác, run rẩy kìm chế .
13
"Ê ê ê! Là đây! Giang Tổng, buông tay !"
đẩy mạnh Giang Thanh Dã khỏi .
Thẩm Uyển Dung mắt đỏ hoe, gào lên tố cáo trong cơn kích động.
"Giang Thanh Dã! Anh xem! Cô đánh ! Cô đánh và Nguyễn Nguyễn thành thế !"
cũng vội vàng biện minh:
"Là họ tay , Giang Tổng, chỉ là—"
lời kịp hết, chặn .
Bởi vì…
Giang Thanh Dã đột nhiên cúi xuống, bế bổng lên.
Anh thậm chí thèm liếc Thẩm Uyển Dung lấy một cái. Đôi mắt khóa chặt , từ đầu đến chân như xác nhận rằng thật sự đang mặt . Trong mắt là sự vui sướng cuồng nhiệt, thể tin nổi, xen lẫn chua xót và xót xa.
"Anh . Ngoan, đừng sợ."
"Từ nay về , sẽ để bất cứ ai bắt nạt em nữa. Em thương ?"