[Full] - Khương Lan - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-20 21:43:22
11.
Mạc Ngôn Hoan ôm chặt lấy chân Mục Dã, trôi hết lớp makeup.
“Mục Dã, tha thứ cho em , em chỉ vì yêu thôi!”
Mục Dã cứng đờ tại chỗ, từ từ đầu , trông lạnh lùng:
“Lên giường với đàn ông khác, đó là yêu ?”
“Mang thai con của khác, đến tìm để đổ vỏ, đó là yêu ?”
“ vì cô mà từ bỏ tất cả!”
Mạc Ngôn Hoan lắc đầu, đôi môi run lên ngừng.
Đôi mắt Mục Dã đỏ ngầu, tĩnh mạch ở thái dương nổi lên, đột ngột siết chặt cổ Mạc Ngôn Hoan.
Hiện trường hét lên, thì thầm bàn tán, mặt đầy vẻ mỉa mai và khinh bỉ...
Các phương tiện truyền thông lớn chen xô đẩy đám đông chụp ảnh điên cuồng, đèn flash gần như lu mờ hai sân khấu.
Mạc Ngôn Hoan bóp cổ đến mặt xanh tím, lúc mới lao đến kéo Mục Dã .
Ánh mắt Mục Dã xuyên qua đám đông rơi lên .
Anh như xì , cơn giận trong mắt tan biến, chỉ còn sự rối bời và đau buồn.
với khuôn mặt cảm xúc, ánh mắt hề động lòng.
Hai hàng nước mắt của rơi xuống.
Như thể nỗi đau vỡ òa, vai rung lên, kìm mà nức nở.
Có lẽ bây giờ, mới thực sự hối hận .
những gì chịu đựng còn nhiều hơn thế nữa.
......
Sau vụ việc tại lễ cưới, ông Mục tức giận đến mức nhập viện.
Khi đối diện với Mục Hòa, vẫn còn áy náy.
bình thản:
“Đừng buồn, đó là điều đáng nhận.”
ngờ vực , “Sao ?”
Từ lời kể của , mới chân của Mục Hòa do tai nạn.
Bà Mục và ông Mục là một cuộc hôn nhân thương mại, bà tình cảm với ông .
Vậy nên khi tình của ông mang Mục Dã đến tận cửa.
Bà cũng gây ầm ĩ, chỉ yêu cầu ông Mục chia cho bà mười phần trăm cổ phần.
Không ngờ ông Mục đồng ý.
Sau mới , suốt ngần năm ông Mục vẫn cắt đứt với phụ nữ đó.
Chân của Mục Hòa là do phụ nữ đó và Mục Dã gây .
Sau đó, ông Mục điều tra họ.
ông lên tiếng, mà giúp họ dọn dẹp mớ hỗn độn.
Giấu nhẹm vụ tai nạn thành một sự cố ngoài ý .
Mục Hòa chuyện bình thản, như thể là nhân vật chính trong vụ việc .
mà sợ hãi đau lòng.
Bởi vì Mục Hòa là kết quả của cuộc hôn nhân thương mại, chẳng lẽ bằng đứa con của ông Mục với tình yêu thật sự ?
Bà Mục bên ngoài giả vờ , nhưng lén lút liên lạc với các cổ đông công ty, mua cổ phần lẻ.
Suốt nhiều năm, ông Mục do sức khỏe yếu, quyền lực của ông tước đoạt.
Sau vụ bê bối tại lễ cưới, ông tức đến mức nhập viện.
Bà Mục lấy danh nghĩa định tập đoàn, nhân cơ hội bắt ông chuyển nhượng cổ phần.
Ông tức giận đến mức chuyển hết tất cả cổ phần cho Mục Hòa.
đó cũng là trong tính toán của ông , nếu chuyện phanh phui, Mục Dã và phụ nữ đó chắc chắn sẽ tù.
Ông Mục dùng bộ cổ phần để bà Mục mềm lòng mà tha cho họ.
bà Mục cũng tàn nhẫn chẳng khác gì .
Sau khi nhận giấy chuyển nhượng cổ phần, lập tức đưa bằng chứng kiện Mục Dã và ruột của .
Chứng cứ rõ ràng, chuyện họ tù là điều chắc chắn thể đổi.
Không còn cơ hội để xoay chuyển tình thế.
Tại bệnh viện, khi tin, ông Mục tức đến mức đột quỵ.
Mục Hòa ông Mục giường bên qua khung cửa kính, gương mặt lấy một nét .
hỏi: “Anh hận ông ?”
Anh im lặng lâu.
“Có lẽ .”
nắm lấy tay Mục Hòa, mười ngón đan chặt .
Lòng bàn tay vốn luôn ấm áp, lúc lạnh đến lạ thường.
“Mục Hòa, em sẽ luôn ở bên cạnh .”
Mục Hòa cau mày nhẹ, ánh mắt sâu thẳm, ôm lòng.
“Ừ, bây giờ hạnh phúc.”
12.
Mục Dã gặp một , rằng chuyện quan trọng cần với , đồng ý gặp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/full-khuong-lan/chuong-6.html.]
Qua lớp kính dày, chúng lặng lẽ , ai lời nào.
Trong thoáng chốc, bỗng nhớ cảnh tiễn tại sân bay ba năm .
Chớp mắt, thứ đổi , cũng còn như xưa.
Chàng thiếu niên từng thanh tú và sắc sảo năm nào, giờ đây cắt tóc đầu đinh, ánh mắt sớm u ám, gương mặt chỉ còn vẻ vô cảm, thoáng chốc trông như già mười tuổi.
Anh nắm chặt ống điện thoại, đầu ngón tay trắng bệch, mu bàn tay nổi gân xanh đầy đáng sợ.
Vừa mở lời, giọng nghẹn ngào.
“Lan Lan, thật sự ...”
gì, nhưng hết nội tâm lòng .
“Anh ghen tỵ với em, em là cô gái trời ban, còn chỉ là một đứa con riêng, mỗi em bảo vệ đều khiến cảm thấy khó xử, cảm thấy lòng tự trọng sỉ nhục, em càng đối với , trong lòng càng tự ti và tối tăm...”
“Anh chứng minh rằng em sẽ hơn, thực sự sai, ...”
Anh thành tiếng, lời ngắt quãng, vỡ vụn.
“Anh em tin, nhưng thật sự yêu em...”
nhẹ: “Đừng mấy chuyện đó nữa, mà buồn nôn.”
Anh cúi đầu lâu, ngẩng lên nở một nụ gượng gạo với .
“Anh , cũng hy vọng gặp cuối cùng thể để cho em một ấn tượng hơn chút.”
“Còn ghê tởm hơn nữa.” cắt lời .
Ánh mắt Mục Dã tràn đầy buồn bã, cay đắng.
“Thế , xin .”
“Cuối cùng với em một chuyện, Lạc Lạc do cứu, mà là Mục Hòa.”
Anh mỉm , nhưng nước mắt rơi xuống.
“Lan Lan, chúc em hạnh phúc.”
Tim bỗng chùng , nụ mặt dần biến mất.
Lạc Lạc là một chú chó hoang, hồi cấp ba thường thấy nó lang thang cổng trường.
Khi đó nó còn nhỏ, thỉnh thoảng cho nó ăn.
Nó thiện với .
Có một ngày trời mưa to, cả ngày cứ lo lắng yên.
Sau giờ tan học, vội tìm nó, nhưng thấy Mục Dã dùng chiếc áo đồng phục ôm Lạc Lạc.
Anh rõ ràng sợ bẩn, thế mà sẵn lòng cứu Lạc Lạc.
Lúc đó trái tim mềm nhũn .
Sau chuyện đó, nhận nuôi Lạc Lạc và đồng ý lời tỏ tình của .
bao giờ đụng đến Lạc Lạc nữa.
Lúc đó suy nghĩ kỹ, áo đồng phục của đang mặc , chiếc áo đồng phục ôm lấy Lạc Lạc là của ai?
Hơn nữa, Mục Dã vốn ghét chó hoang, mỗi khi thấy chơi đùa với Lạc Lạc, luôn cau mày, ẩn chứa sự ghét bỏ.
Hóa tất cả đều dấu hiệu rõ ràng.
Chỉ là đặt niềm tin quá nhiều Mục Dã, mà hề tìm hiểu kỹ.
Bởi vì từng nghĩ, Mục Dã thể hèn hạ đến .
dậy, từ cao xuống.
“Mục Dã, thật sự xứng đáng yêu, hãy mục nát trong tù , đồ rác rưởi.”
để ý đến biểu cam ngạc nhiên của , thẳng ngoài.
Mục Hòa ngược sáng, gió nhẹ thổi qua rơi một cánh, rơi lên .
về phía .
Mục Hòa mỉm dịu dàng và chân thành, tự nhiên nắm lấy tay .
“Về nhà thôi.”
dừng : “Trước tiên đón một thành viên trong gia đình .”
“Ai?”
“Chú chó của chúng , Lạc Lạc.”
Mục Hòa sững , ngập ngừng :
“Mục Dã với em ?”
nở nụ nửa thật nửa giả:
“Anh ngạc nhiên ?”
Biểu cảm bình tĩnh, nhưng ánh mắt mờ mịt rõ ràng.
nắm tay bước , cánh tay nhẹ nhàng đung đưa.
“Vậy, ông Mục, ông còn điều gì với ?”
Giọng khàn khàn:
“Bà Mục điều gì?”
bỗng nhiên lên, đối diện ánh mắt nóng bỏng của .
“Chẳng hạn, kể về bạn qua thư của , kể về câu chuyện ai đó thầm thích .”
Đôi mắt đỏ lên, đồng tử nhẹ run, Mục Hòa kéo lòng ôm thật chặt.
tựa n.g.ự.c , thấy nhịp tim đập nhanh.
Mục Hòa run rẩy mở lời:
“Em gì, sẽ kể hết cho em .”
Hoàn.